Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 216. Thế này thì thật ngại quá 5

Chương 216. Thế này thì thật ngại quá 5


Giáo sư Cố cười với vẻ mặt giãn ra: "Gì mà mục đích của bà chứ, bà làm như vậy đều là vì ai?"

Bà biết mình không nhìn lầm, quả nhiên tiểu tam nhi không phải là không có cảm giác đối với Nguyễn Dao, nhìn xem, đây không phải là quan tâm sao.

Sợ nói nhiều ngược lại phản tác dụng, giáo sư Cố biết nên dừng lúc nào.

Hai bà cháu trở về đội ngũ, vẻ mặt cứ như là không có chuyện gì xảy ra.

Nguyễn Dao bên này đến căn cứ, phóng viên Từ cũng đến công xã.

Người dân trong công xã thấy họ lái xe tới, lúc đầu còn không dám tới gần, nhưng khi nghe anh ta nói đến phỏng vấn chuyện Nguyễn Dao bị ép cưới ngày hôm qua, lúc này nhân duyên tốt của Nguyễn Dao liền phát huy tác dụng.

"Ôi, đồng chí phóng viên, anh đến thật đúng lúc, phó xưởng trưởng Nguyễn của chúng tôi hôm qua đã chịu ấm ức rồi."

"Đúng vậy, anh không biết hai người phụ nữ kia kiêu ngạo thế nào đâu, vừa đến đã nói muốn phó xưởng trưởng Nguyễn gả cho Trương gia bọn họ, phó xưởng trưởng Nguyễn không đồng ý, người phụ nữ trẻ tuổi kia lập tức bước đến tát người ta."

"Còn có bà già kia, nói chồng mình là chủ nhiệm, bà ta là phó chủ nhiệm, con rể lớn là chủ nhiệm cục đường sắt, rồi mắng phó xưởng trưởng Nguyễn không biết tốt xấu, còn mắng cô ấy là đồ đĩ đê tiện, tóm lại muốn khó nghe bao nhiêu liền khó nghe bấy nhiêu."

Mọi người bảy miệng tám lưỡi kể lại sự việc ngày hôm qua, phóng viên Từ vừa hỏi vừa ghi chép, đồng nghiệp còn chụp ảnh nơi xảy ra sự việc và mọi người.

Trước khi rời khỏi công xã, phóng viên Từ đã đưa bức thư cho Ôn Bảo Châu.

Vẻ mặt Ôn Bảo Châu lo lắng: "Nguyễn Dao không sao chứ?"

Phóng viên Từ: "Tạm thời không sao, cô ấy nói để mọi người xử lý đơn đặt hàng theo sự sắp xếp của cô ấy, khoảng hai ngày nữa cô ấy sẽ trở lại."

Hồng Thắng Nam bước ra khỏi đám đông: "Đồng chí phóng viên, hôm qua Trương gia còn đến đội sản xuất của chúng tôi, còn gặp mẹ chồng tôi, lát nữa tôi có thể trở về với các anh không."

Cô ấy lo lắng Triệu Hương Lan thấy tiền sáng mắt rồi sẽ nói nói một vài chuyện bất lợi đối với Nguyễn Dao, cô ấy phải trở về xem mới được.

Phóng viên Từ đồng ý, sau khi xin nghỉ phép, Hồng Thắng Nam liền ngồi lên xe của tòa soạn trở về đội sản xuất.

Hôm qua một chiếc xe hơi đến, các xã viên đã nói chuyện hăng say cả ngày, ai ngờ hôm nay lại có một chiếc nữa đến.

Có người nói: "Không phải nhà hôm qua đến cầu hôn đấy chứ?"

Triệu Hương Lan cười đến nở hoa, xoay tròn nghênh đón, một câu "sui gia" còn chưa nói ra miệng đã thấy Hồng Thắng Nam bước từ trong xe xuống.

Bà ta ngây dại: "Vợ lão tam, sao cô lại ở trong xe?"

Hồng Thắng Nam nhìn vẻ mặt tươi cười của bà ta, sắc mặt trầm xuống nói: "Con đến đây với phóng viên Từ, hôm qua hai người tự xưng là phụ nữ Trương gia chạy đến công xã bắt nạt Nguyễn Dao, không chỉ muốn ép Nguyễn Dao gả cho Trương gia bọn họ, còn động tay động chân với Nguyễn Dao, Nguyễn Dao đã đến cục công an tố cáo bọn họ, đợi lát nữa phóng viên Từ hỏi mẹ, mẹ phải thành thật mà nói."

Với tính tình của Triệu Hương Lan, nhìn thấy Trương gia vừa lái ô tô tới đây, lại còn là một nhà làm cán bộ, chắc chắn bà ta cảm thấy Nguyễn Dao có thể gả vào Trương gia là chuyện tốt đến mộ tổ tiên bốc khói xanh, vì vậy cô ấy phải cảnh báo bà ta trước.

Triệu Hương Lan sợ tới mức nhảy dựng lên như châu chấu: "Tố cáo?! Không phải cô đang gạt người đấy chứ?"

Những người khác cũng sững sờ không kém, hôm qua họ còn nghĩ rằng Nguyễn Dao có phúc, có thể kết hôn với gia đình làm cán bộ, không nghĩ rằng hôm nay lại trở thành như vậy.

Mãi cho đến khi phóng viên Từ xuống xe phỏng vấn, mọi người mới xác định Hồng Thắng Nam không nói dối.

Trong lòng Triệu Hương Lan cảm thấy vô cùng đáng tiếc, một mối hôn sự tốt đẹp, sao lại nháo thành như vậy rồi?

Cả nhà Trương gia đều làm cán bộ, gả qua làm bà xã cán bộ không tốt sao? Triệu Hương Lan muốn gả cũng không có cơ hội gả.

Nhưng có tiếc nữa cũng vô dụng, Nguyễn Dao đã đi tố cáo rồi, lúc này chắc chắn bà ta không thể lệch mông.

"Bốp" một tiếng thật lớn.

Triệu Hương Lan vỗ mạnh bắp đùi mình: "Đồng chí phóng viên tôi nói cho anh biết, hai người phụ nữ kia quả thực là miệng đầy dối trá, hôm qua tôi hỏi họ Nguyễn Dao có biết chuyện muốn đính hôn hay không, họ nói cháu gái lớn của tôi biết, còn nói cháu gái lớn của tôi và chàng trai kia đã hai lòng cùng ưa, tôi khinh."

"Mỗi ngày cháu gái lớn của tôi không phải ở đội sản xuất thì là ở công xã, nào có thời gian yêu đương. Còn có, hai người bọn họ rất kiêu ngạo, giống hoàng thái hậu trước đây vậy…"

Triệu Hương Lan bùm bùm, cố gắng thêm giấm dặm muối thuật lại chuyện của hai mẹ con Trương Tiếu Thúy ngày hôm qua, không nhớ thì Tiểu Mã Đường ở bên cạnh nhắc nhở bà ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận