Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 301. Giải quyết nam cặn bã 7

Chương 301. Giải quyết nam cặn bã 7


Giống như suy nghĩ của Nguyễn Dao, dù cô không truy cứu, Sa Y Nhiên không truy cứu, nhưng tiền đồ của Hà Tuấn Ngạn cũng đã bị hủy.

Căn cứ nhanh chóng ra quyết định: Bọn họ có thể không báo án, nhưng Hà Tuấn Ngạn sẽ bị sa thải, ra lệnh anh ta trong vòng hai ngày rời khỏi căn cứ, không bao giờ được tuyển vào làm.

Bố Hà thở dài liên tục, mẹ Hà đỏ mắt nhìn con trai thu dọn đồ đạc, toàn bộ nhà họ Hà mây đen giăng đầy.

Hà Tuấn Ngạn giống như quả cà héo cả người ỉu xìu.

Buổi tối trước khi đi, anh ta đến tìm Sa Y Nhiên: "Sa Sa, ngày mai anh sẽ đi, em có thể đi với anh ra ngoài một lúc không."

Sa Y Nhiên có chút không muốn ra ngoài: "Có gì thì anh cứ nói trong này đi."

Hà Tuấn Ngạn dùng ánh mắt cầu xin nhìn cô ấy: "Cầu xin em Sa Sa, có lẽ cả đời này đây là lần cuối chúng ta gặp nhau."

Tính cách của Hà Tuấn Ngạn theo chủ nghĩa đàn ông, cho tới bây giờ đều không cầu xin người ta như vậy.

Nghĩ đến chuyện hai người lớn lên cùng nhau, khi còn bé sức khoẻ mẹ cô ấy không khỏe, bố cô ấy phải đi bệnh viện chăm sóc mẹ cô ấy, bố đều giao cô ấy cho nhà họ Hà chăm sóc.

Nghĩ đến chuyện này, quả thật cô ấy không có cách nào lại từ chối anh ta, vì vậy gật đầu nói: "Vậy thì đi thôi."

Lúc này Hà Tuấn ngạn mới nở nụ cười.

Hai người đi ra ngoài, Hà Tuấn Ngạn dẫn cô ấy ra khỏi khu người thân.

Tối nay mây đen giăng đầy, một tầng mây thật dày che lại ánh trăng, xung quanh tối đen không thấy năm ngón.

Sa Y Nhiên không muốn đi tiếp nữa: "Chúng ta nói chuyện ở chỗ này đi."

Hà Tuấn Ngạn nhìn xung quanh, đáy mắt thoáng qua một tia bất mãn, nhưng đã bị anh ta đè xuống: "Sa Sa, đầu tiên anh muốn nói một tiếng xin lỗi với em, ngày đó là anh bị tức giận làm hồ đồ, vừa nghe nói em khóc, cả người anh đã mất đi lí trí."

Sa Y Nhiên: "Chuyện đã qua cứ để nó qua đi, sau này trước khi làm việc gì anh phải suy nghĩ rõ ràng, tuyệt đối đừng xúc động như vậy."

Nghe lời của anh ta cổ họng của cô ấy giống như bị nghẹn vậy.

Hà Tuấn Ngạn luôn miệng nói vì cô ấy, nhưng cho đến bây giờ cô ấy không bảo anh ta làm như vậy, nhưng hôm nay anh ta vì cô ấy mà mất việc làm, còn bị đuổi khỏi căn cứ, như vậy giống như cô ấy thiếu nợ anh ta.

Loại cảm giác này thật sự quá tệ.

Hà Tuấn Ngạn bước hai bước đến gần cô ấy: "Mặc dù kết quả là như vậy, nhưng anh lại không hối hận chút nào, nếu như được quay trở về, anh cũng sẽ làm như vậy, chỉ cần vì Sa Sa em, dù muốn mạng của anh, anh cũng sẽ không than một tiếng nào!"

Sa Y Nhiên nhíu mày lại: "Sao đến lúc này rồi anh còn nói như vậy?"

Ở trước mặt bí thư Trịnh thì khóc lóc nước mặt nước mũi đầy mặt, cầu xin nói mình sai rồi, lúc này thì nói mình không hối hận.

Sa Y Nhiên cảm thấy mình hoàn toàn không hiểu con người trước mặt này.

Hà Tuấn Ngạn nắm lấy hai tay cô ấy: "Sa Sa, chẳng lẽ đến lúc này rồi em vẫn không hiểu rõ lòng anh sao? Sở dĩ anh làm như vậy, tất cả đều vì em, Sa Sa, anh thích em!"

Sa Y Nhiên giống như bị sét đánh, cả người sửng sốt.

Mặc dù cô ấy và Hà Tuấn ngạn lớn lên cùng nhau, nhưng cô ấy chỉ xem anh ta như anh trai mà thôi, cho tới bây giờ chưa từng có tình cảm nam nữ.

Hà Tuấn Ngạn đặt tay cô ấy lên ngực mình: "Sa Sa, em có cảm nhận được không? Trái tim này của anh đập nhanh vì em! Trái tim này của anh đều thuộc về em, Sa Sa, lấy anh, làm vợ anh nhé!"

Sa Y Nhiên đột nhiên phục hồi lại tinh thần, phản kháng kịch liệt: "Tuấn Ngạn, anh thả tay ra! Anh không nên như vậy!"

Hà Tuấn Ngạn không chỉ không thả tay ra, còn ôm cô ấy: "Sa Sa, anh yêu em, lấy anh nhé, anh sẽ đối xử thật tốt với em, không để cho em chịu chút thiệt thòi nào!"

Gương mặt Sa Y Nhiên tức giận đến đỏ bừng: "Anh thả ra! Tôi sẽ không lấy anh, tôi chỉ xem anh như anh trai mà thôi!"

Hà Tuấn Ngạn khựng người lại một chút, đáy mắt dâng lên một tia hung ác: "Sa Sa, em báo đáp anh như vậy sao? Anh vì em ngay cả công việc cũng mất, trái tim em làm bằng đá sao?"

Sa Y Nhiên cảm thấy quái lại không hiểu được: "Cũng không phải là tôi bảo anh làm như vậy?!"

Chính anh ta tự mình hành động, hại mình, còn liên lụy đến cô ấy, sao anh ta có thể đổ hết tội lên người cô ấy được chứ?

Hà Tuấn Ngạn cười lạnh: "Nói như vậy, em cảm thấy anh là tự mình đa tình?"

Sa Y Nhiên muốn rút tay mình ra, nhưng sức lực giữa nam nữ khác xa quá lớn: "Hà Tuấn Ngạn, anh thả tay tôi ra, nếu anh không thả tôi sẽ kêu lên đó!"

Vừa nói xong, miệng của cô đã bị Hà Tuấn Ngạn che kín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận