Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 237. Từng gặp kẻ trọng sắc khinh bạn rồi, nhưng chưa thấy ai khinh bạn nặng như vậy 4

Chương 237. Từng gặp kẻ trọng sắc khinh bạn rồi, nhưng chưa thấy ai khinh bạn nặng như vậy 4


Khu vực dầu mỏ từ đầu năm đến cuối năm đều bận bịu, gần như cả năm không nghỉ, bây giờ sắp đến dịp Tết, lãnh đạo tuyên bố cho mọi người nghỉ, nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, dù sao cũng chưa có chính xác ngày đi làm lại.

Mới nghỉ mấy ngày đã phải về nhà thì hiển nhiên là không thực tế rồi, hầu hết mọi người đều ở lại khu vực để mừng năm mới.

Mặc dù đầu năm nay thiếu thốn vật chất, nhưng đã đến Tết, mọi người vẫn muốn cố hết sức tìm cách để khu vực có không khí ăn Tết.

Nét chữ xinh đẹp viết ra câu “Bút mực giấy nghiên”, ở trước cửa bày cái bàn giúp mọi người viết câu đối, nhóm phụ nữ tụ họp lại với nhau cùng cắt giấy hoa, làm thịt muối phơi khô, đợi đồ Tết, mấy đứa nhỏ chơi ném tuyết dưới tàng cây, vui vẻ ha ha cười, không khí vô cùng náo nhiệt.

Tần Lãng vừa ra khỏi ký túc xá, lập tức nhìn thấy nhân viên cần vụ Tiểu Lưu Cáp thở ra khói trắng chạy về phía mình: “Anh Lãng, người nhà anh tới đón, anh mau đi thu dọn đồ đạc, hiện tại xe đang chờ ngay cửa.”

Tần Lãng ừ một tiếng, chỉ thấy Lâu Tuấn Lỗi với vẻ mặt cực kỳ hâm mộ nói: “Hâm mộ anh có thể về nhà ăn Tết quá, không giống mấy người độc thân số khổ bọn tôi, chỉ có thể ở lại ký túc xá gặm bánh mì.”

Tần Lãng liếc nhìn cậu một cái: “Nếu cậu không chê thì có thể theo tôi về.”

Lâu Tuấn Lỗi dừng một chút, lập tức để lộ hàm răng trắng: “Không chê, không chê, bây giờ tôi quay về thu dọn đồ đạc.”

Tuy lời này nói ra có phần không biết xấu hổ, nhưng nghĩ đến việc khỏi phải ở lại ký túc xá, cậu cảm thấy mặt mũi không có cũng chẳng sao.

Hai người thu dọn đồ đạc, sau đó chào tạm biệt đồng nghiệp rồi đi đến cửa trước.

Đi tới cửa của khu vực, hai chiếc xe Jeep đang đỗ ở đấy, một chiếc là Cố Việt Trạch lái đến, chiếc còn lại là Khương Học Hải mượn của khu vực, cũng chuẩn bị đi đến thị trấn.

Tần Lãng và Lâu Tuấn Lỗi đi tới, Cố Việt Trạch lập tức nói: “Bà nội bảo chúng ta đến công xã đón đồng chí Nguyễn, anh ba, anh hẳn là biết việc này chứ?

Tần Lãng dừng một chút: “Bà nội muốn đón đồng chí Nguyễn đến nhà chúng ta ăn Tết à?”

Cố Việt Trạch gật đầu, bảo anh nhanh chóng lên xe rồi đóng cửa lại: “Đồng chí Nguyễn một thân một mình ở đây, lại là năm đầu tiên sống bên ngoài, bà ngoại rất lo lắng, tuy chưa nói trước với đồng chí Nguyễn chuyện này, nhưng con người cô ấy tốt như vậy, chắc chắn sẽ không từ chối đâu.”

Lâu Tuấn Lỗi thấy Tần Lãng chắn cửa xe, cậu ở bên ngoài trời đông lạnh đến mức luôn phải dậm chân: “Lãng à, anh lên nhanh đi, lạnh chết tôi rồi.”

Tần Lãng không nói gì, bỗng nhiên xoay người xuống xe, sau đó đi về phía xe của Khương Học Hải.

Hai người Lâu Tuấn Lỗi và Cố Việt Trạch không hiểu chuyện gì, không biết anh muốn làm gì.

Ngay sau đó chợt nghe thấy Tần Lãng nói với Khương Học Hải: “Phó sở trưởng, đối với việc phân tầng thí nghiệm giếng dầu, Lâu Tuấn Lỗi cậu ấy có cái nhìn mới, cậu ấy muốn ngồi chung xe với chú để về thị trấn, thuận tiện nói với chú về cách nhìn mới này, chú thấy được chứ?”

Khương Học Hải vừa nghe vậy thì mặt mày sáng rỡ, hai mắt mở to: “Việc này còn phải hỏi? Lâu Tuấn Lỗi cậu mau tới đây, trên đường chúng ta cùng bàn cho kỹ!”

Lâu Tuấn Lỗi: ???

Cậu nói vậy khi nào?

Tần Lãng: “Bởi vì Lâu Tuấn Lỗi muốn đến nhà bà ngoại tôi ăn Tết, nhưng cậu ấy không biết đường, nên em họ tôi muốn đi chung xe với chú để chỉ đường, hẳn là không thành vấn đề chứ?”

Khương Học Hải: “Không sao, không sao, em họ cũng nhanh chóng đi lại đây!”

Cố Việt Trạch: ? ? ?

Cậu nói vậy hồi nào?

Tần Lãng sau khi làm chút chuyện rối loạn, quay về nói: “Hai người mau qua kia đi, tôi tự lái xe về, còn đồng chí Nguyễn bên kia thì một mình tôi đi đón là được rồi.”

Cố Việt Trạch: “???”

Lâu Tuấn Lỗi: “???”

Nói xong, anh kéo Cố Việt Trạch xuống xe, còn mình thì ngồi lên.

Đóng cửa, giẫm chân ga một cái, sau đó biến mất khỏi tầm mắt của mọi người trong nháy mắt.

Ăn phải cục tức, hai người Cố Việt Trạch và Lâu Tuấn Lỗi tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi, hai mặt nhìn nhau, hồi lâu sau mới muộn màng mà phản ứng lại.

Fuck.

Từng gặp kẻ trọng sắc khinh bạn rồi, nhưng chưa thấy ai khinh bạn nặng như vậy.

Đúng là không biết xấu hổ!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận