Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 205. Tôi không so đo với kẻ ngu 9

Chương 205. Tôi không so đo với kẻ ngu 9


Mặc dù mọi người nói không quá ăn khớp, nhưng Trương Tiếu Thúy vẫn nghe rõ.

Trong lòng chị ta chấn động không ít, cô gái thanh niên trí thức Nguyễn Dao này thật sự hết lần này tới lần khác đổi mới cái nhìn của chị ta, mới đầu chị ta xem thường cô, không ngờ tới cô có thể quen biết giáo sư Cố, trong thời gian chốt lát không đến một tháng, từ chủ nhiệm Liên đoàn Phụ nữ thoắt cái biến thành nữ xưởng trưởng của công xưởng.

Mẹ Trương cũng rung động, nhưng sau khi rung động thì không tán thành: “Phụ nữ tài giỏi quá cũng không tốt, hơn nữa một người phụ nữ đi làm xưởng trưởng, nào còn tâm tư chăm sóc chồng trong nhà?”

Trương Tiếu Thúy nói: “Về sau đính hôn xong để cô ấy nhường lại vị trí phó xưởng trưởng, để chú hai của Tu Nghĩa thay chỗ của cô ấy là được rồi.”

Tuy rằng chỉ là một công xưởng nhỏ của một công xã, nhưng vị này phó xưởng trưởng vẫn đỡ hơn làm trợ lý ở đơn vị, vị trí như vậy khẳng định không thể để người khác được hời.

Mẹ Trương cảm thấy chủ ý này rất không tệ.

Lái xe Tiểu Lượng trợn tròn mắt muốn lòi cả ra.

Vốn Trương Tiếu Thúy muốn cho lái xe quay đầu xe đi công xã tìm Nguyễn Dao, đúng lúc này Triệu Hương Lan nhảy ra ngoài.

“Các cô là ai? Tại sao muốn tìm cháu gái cả của tôi?”

Trương Tiếu Thúy lại khẽ giật mình, ánh mắt từ trên xuống dưới đánh giá bà ta một chút: “Bác là thân thích của Nguyễn Dao?”

Triệu Hương Lan giống như gà trống lớn kiêu ngạo ưỡn ngực lên: “Nguyễn Dao là cháu gái cả của tôi, tôi là bác ruột của cô ấy, bình thường cô ấy còn có thể ở trong nhà tôi.”

Trương Tiếu Thúy vừa thấy có trưởng bối, lập tức để bà ta dẫn đường đi tới nhà cô.

Nếu là biến thành người khác, Triệu Hương Lan chưa chắc sẽ nghe lời, nhưng khí tràng của Trương Tiếu Thúy quá mạnh, hơn nữa còn lái xe tới, Triệu Hương Lan không do dự liền ngoan ngoãn làm theo.

Nhóm xã viên một đường cùng đi theo đến nhà họ Nguyễn.

Trương Tiếu Thúy bảo lái xe Tiểu Lương lấy đồ ra, mọi người thấy bao lớn bao nhỏ, cả đống đồ, lần nữa khiếp sợ trừng to mắt.

Triệu Hương Lan cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.

Trương Tiếu Thúy thấy sân trong quét tước coi như sạch sẽ, đỡ mẹ Trương trực tiếp vào nhà chính, sau đó một người một bên chiếm cứ vị trí chủ nhân nhà chính.

“Bác là bác cả của Nguyễn Dao đúng không, nhà của cháu họ Trương, chồng cháu là chủ nhiệm cục đường sắt của thị trấn, cả nhà họ Trương chúng cháu là đều ở cơ quan đơn vị trấn trên, cha cháu làm chủ nhiệm cục lâm nghiệp, mẹ cháu là phó chủ nhiệm đoàn văn công, em của cháu là thư ký của bí thư Tống.”

Trương Tiếu Thúy báo cho biết về gia đình, một chuỗi chức vị dọa Triệu Hương Lan không dám thở mạnh.

Hai anh em Nguyễn Hương Quốc và Nguyễn Hưng Dân cũng giống chim cút, rụt cổ lại làm mặt sợ hãi.

Trong lòng Trương Tiếu Thúy rất chướng mắt bọn họ, nhưng bọn họ là thân thích của Nguyễn Dao, muốn đính hôn vẫn phải thông qua trưởng bối: “Lần này chúng cháu tới đây, là muốn tới cầu hôn, em trai cháu muốn cưới Nguyễn Dao làm vợ, ngày mười tám tháng sau là ngày lành đính hôn, đến ngày đó chúng ta sẽ đưa sính lễ tới.”

Triệu Hương Lan: ???

Hai anh em Nguyễn Hưng Quốc cùng Nguyễn Hưng Dân: Meo meo meo, đính hôn gì hả?

Triệu Hương Lan chấn kinh đã hơn nửa ngày mới khôi phục lại giọng nói: “Các cô nói đính hôn, cháu gái cả của con bé biết không? Ý của tôi là cháu gái cả tôi con bé biết mấy cô sao?”

Trương Tiếu Thúy vẻ mặt khinh bỉ: “Đương nhiên là quen biết, cô ấy đã sớm quen biết em trai cháu, tình cảm hai phía, mấy thứ này các bác hãy cất đi, coi như cuộc hôn nhân này đã định, tháng sau chúng cháu lại đến.”

Nói xong chị ta trực tiếp đứng lên, đỡ Mẹ Trương đi.

Chờ ô tô biến mất khỏi đội sản xuất, lúc này nhóm xã viên mới lấy lại tinh thần.

“Má ơi, phó xưởng trưởng Nguyễn có phúc quá rồi? Đây là gả vào gia đình quan chức đấy.”

“Chứ sao nữa, chủ nhiệm, phó chủ nhiệm của một nhà này, về sau chắc hẳn phó xưởng trưởng Nguyễn hưởng phúc rồi.”

Thế này mà vào xã hội xưa thì chính là gả vào vọng tộc làm vợ quan rồi.

Mọi người hâm mộ kinh khủng, ngay cả Triệu Hương Lan cũng mặt mày vui vẻ.

Nếu là Nguyễn Dao gả vào nhà quan, về sau nhà họ Nguyễn bọn họ cũng có thể theo đó mà gà chó lên trời.

Lái ô tô ra khỏi đội sản xuất, Trương Tiếu Thúy phân phó nói: “Đi công xã, tôi đến xem xem công xưởng mở thành cái dạng gì.”

Mẹ Trương cũng muốn đi xem Nguyễn Dao trông như thế nào, có phải thực sự giống như hồ ly tinh làm cho người ta chán ghét hay không.

Thế là ô tô hùng hùng hổ hổ lái tới công xã, không đến hai mươi phút đã tới.

Người của công xưởng mới vừa tan tầm muốn đi nhà ăn ăn cơm, đột nhiên nhìn một xe ô tô con chạy tới đây, không khỏi ngây dại.

Trương Tiếu Thúy trên xe liếc mắt liền thấy Nguyễn Dao đi ở phía trước, bị mọi người vây quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận