Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 296. Giải quyết nam cặn bã 2

Chương 296. Giải quyết nam cặn bã 2


Thấy đồ ngọt, Tần Lãng liếm khóe miệng: "Cô rất biết ăn ghê đó."

Anh vừa nói vừa cầm muỗng lên múc một muỗng, miệng đầy mùi thơm của hạt mè, vừa vặn tổng hợp lại mùi tanh của trứng gà, chỉ là có chút nhạt.

Ở trước mặt anh, Nguyễn Dao cũng không băn khoăn nhiều: "Thân thể của tôi thiếu dinh dưỡng, phải bồi bổ một chút mới được."

Đáy mắt Tần Lãng lóe lên ánh sáng, lấy ở trong túi ra một tá phiếu và tiền đưa cho cô.

Nguyễn Dao sợ run lên: "Sao lại cho tôi tiền?"

Tần Lãng bình tĩnh nói: "Tôi cũng cần bồi bổ thân thể, nhờ cô đến lúc đó làm thêm một phần, cô cứ cầm trước số tiền này, không đủ lại nói cho tôi biết."

Ăn người miệng mềm, bắt người tay ngắn, mới vừa rồi Tần Lãng cho một túi táo, tất nhiên Nguyễn Dao cũng ngại từ chối.

Cô cầm năm đồng và một ít phiếu, còn lại thì đẩy trở về: "Nhiêu đây là đủ rồi, không đủ tôi lại nói với anh."

Tần Lãng không cầm về: "Còn dư lại thì cô cứ cất đi, bên kia của tôi là ký túc xá nhiều người, không tiện giữ tiền."

Nghe vậy Nguyễn Dao cũng không nghĩ nhiều, lại nhận tiền và phiếu về.

Tần Lãng thấy cô nhét tiền và phiếu vào trong túi, cong môi mỉm cười, trong lòng giống như bị cái gì đó nhét đầy.

Lần đầu tiên anh biết, thì ra cho người ta tiêu tiền sẽ có cảm giác thành tựu như thế.

Ngày hôm sau, sáng sớm Nguyễn Dao đã dậy, giống với mấy ngày trước, không ăn cơm đã đi vận động ngay.

Mặc dù căn cứ rất lớn, nhưng không có sân vận động, mọi người tùy ý tìm một chỗ tương đối trống trải để luyện tập.

Lúc cô đến, Sa Y Nhiên đã dẫn người đến trước, sắc mặt của Sa Y Nhiên vẫn rất bình thường, nhìn qua không bị ảnh hưởng bởi chuyện của ngày hôm qua.

Nguyễn Dao cũng giống như những ngày trước, dẫn mọi người vận động làm nóng người trước, sau đó bắt đầu chạy bộ.

Nguyễn Dao chạy hai vòng thì không chạy nữa, chuẩn bị đánh quyền một lát giống như bình thường, cô làm một cái bao cát đơn sơ trên cây to ở bên cạnh, mấy ngày nay sau khi chạy bộ cô sẽ đánh bao cát mười mấy phút.

Khi cô đang quấn băng vải, Sa Y Nhiên tới: "Xin chào đồng chí Nguyễn, mỗi ngày cô đều đánh bao cát như vậy, có tác dụng gì sao?"

Nguyễn Dao không ngờ đến cô ấy lại đến tìm mình “nói chuyện”, dừng việc trên tay nói: "Đánh bao cát có thể rèn luyện cổ tay, bụng và các vị trí bắp thịt, có trợ giúp rất lớn đối với tính cân bằng của thân thể."

Sa Y Nhiên mím môi: "Vậy... cô có thể dạy tôi không?"

Nguyễn Dao nhìn cô ấy, vẻ mặt Sa Y Nhiên tràn đầy nghiêm túc: "Tất nhiên có thể, nếu hôm nay cô muốn học, vậy tôi quấn băng vải cho cô."

Bởi vì không ngờ Sa Y Nhiên lại muốn học với cô, cô chỉ mang theo một băng vải mà thôi, cho nên cô cởi xuống một nửa băng vải vừa mới quấn trên tay mình, giúp Sa Y Nhiên quấn băng vải.

"Cảm ơn cô, đồng chí Nguyễn."

"Không cần khách sáo, mới vừa bắt đầu luyện tập đánh bao cát, phải chú ý lực độ, từ nhẹ đến mạnh, từ chậm đến nhanh, không thể đánh một cái đã đánh mạnh, nếu không rất dễ làm bị thương gân cốt ở cổ tay."

Sa Y Nhiên giống như một học sinh hiếu học, khéo léo gật đầu.

Nguyễn Dao dạy cô ấy hoạt động nóng khớp xương tay, bàn tay, lại nói một số nội dung quan trọng cho cô ấy, sau đó tự mình làm mẫu mấy lần cho cô ấy nhìn, chỉ là cô không có băng vải, cho nên không đánh vào trong bao cát.

Sa Y Nhiên như một học bá, rất nhanh đã học được ra hình ra dáng: "Đồng chí Nguyễn, tôi có thể đánh thử trên bao cát không?"

Nguyễn Dao cảm thấy tư thế của cô ấy học rất tốt, lập tức gật đầu: "Được, trước tiên cô thử bắt đầu đánh nhẹ đi."

Sa Y Nhiên đánh vào bao cát, cảm thấy mu bàn tay có chút đau, nhưng vì lực độ và tư thế đúng cổ tay không hề đau, cô ấy cảm thấy có thể chịu đựng được, tiếp tục đánh.

Cô ấy từ nhẹ chuyển sang mạnh, từ chậm đến nhanh, chỉ dùng đến mười mấy phút.

Đột nhiên, cô ấy đánh một quyền, chỉ nghe một tiếng “rẹt”, bao cát bị nứt ra, đồng thời Sa Y Nhiên kêu lên.

Nguyễn Dao đang nhìn những người khác chạy bộ, nghe được tiếng thét chói tai vội vàng xoay người lại, sau đó thấy tay của Sa Y Nhiên đầy máu tươi, chỗ bị nứt ra của bao cát lộ ra một con dao sắc bén!

Những người khác cũng dồn dập vây quanh, thấy tay Sa Y Nhiên tràn đầy máu tươi, đều sửng sốt.

"Có chuyện gì vậy? Tại sao Sa Y Nhiên lại bị thương?"

"Mọi người mau nhìn đi, trong bao cát có con dao, Sa Y Nhiên bị con dao này cắt bị thương."

"Nhưng tại sao trong bao cát lại có con dao?"

Ánh mắt Nguyễn Dao trở nên lạnh lùng, tiền lên đỡ Sa Y Nhiên: "Trước tiên tôi đưa cô đến phòng y tế."

Sa Y Nhiên đau đến mức nhíu chặt chân mày: "Đồng chí Nguyễn, để cho một người đi báo cho chủ nhiệm liên đoàn phụ nữ, còn để cho người đến bảo vệ hiện trường, bảo mọi người không nên hành động."
Bạn cần đăng nhập để bình luận