Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 162. Dê đầu đàn 1

Chương 162. Dê đầu đàn 1


Lâu Tuấn Lỗi lật qua lật lại kiện hàng để xác nhận: "Có thế thôi hả? Không phải anh nói đối phương gửi cho anh khô heo và bánh bích quy sao? Hóa ra là anh tự mình đa tình?"

"....”

Tần Lãng ngực trúng một mũi tên, thính tai hiếm thấy đỏ lên.

Lâu Tuấn Lỗi thở dài nói: "Ai đã gửi kiện hàng đó cho anh thế, chẳng có chút đồ ăn nào, cũng chỉ có một quyển sách minh họa này, cũng quá keo kiệt rồi."

Đôi mắt hoa đào của Tần Lãng hơi nhíu lại: "Cũng không phải gửi cho cậu, cậu kêu ca cái gì?"

Anh là chủ nhân của kiện hàng này mà còn chưa nói gì, hai chữ keo kiệt đến lượt cậu nói sao?

Lâu Tuấn Lỗi đối diện với đôi mắt lạnh như băng của Tần Lãng, lập tức biến thành chim cút, cổ co rụt lại, tủi thân nói: "Lãng à, anh hung dữ cái gì? Tôi chỉ nói có một câu mà cũng không được sao."

Môi mỏng của Tần Lãng hé mở: "Không được."

Lâu Tuấn Lỗi: “...”

Nhìn Tần Lãng giật lại sách minh họa, đôi mắt của Lâu Tuẫn Lỗi chuyển động: "Lãng, anh che chở đối phương như vậy, người gửi cho anh đồ vật không phải là một nữ đồng chí chứ?"

Tần Lãng còn không kịp trả lời, vợ của phó sở trưởng Khương - Giang Xuân Hoa cầm một cái sọt khoai sọ nấu chín tới.

"Mọi người nhân lúc còn nóng tới ăn khoai sọ đi, đây là khoai sọ của căn cứ vừa thu hoạch đó, các cậu nếm thử xem ngon không."

Mấy người ở ký túc xá nghe thấy có khoai sọ, lập tức hô nhau mà chạy tới giành lấy khoai sọ.

Cái đồ tham ăn Lâu Tuấn Lỗi này mỗi tay cầm một cái, miệng thì nhét đầy, còn không quên bật ngón tay cái với Giang Xuân Hoa: "Thím à, khoai sọ này vừa mềm lại vừa thơm, ăn rất ngon!"

Giang Xuân Hoa hai xương gò má cao càng cười rộ lên càng lồi ra: "Ăn ngon thì các cậu ăn nhiều một chút, ngày mai thím luộc cho các cậu ăn tiếp!"

"Cảm ơn thím!"

Mọi người đồng thanh cảm ơn.

Đột nhiên Giang Xuân Hoa liếc đến quyển sách minh họa Tần Lãng đang cầm, hiếu kỳ nói: "Kỹ sư Lãng, bình thường cậu cũng thích xem sách minh họa sao? Mỗi lúc trời tối Tiểu Hồ nhi nhà thím muốn xem sách minh họa mới chịu lên giường đi ngủ."

Tiểu Hổ nhi là đứa con của Khương Học Hải và Giang Xuân Hoa, năm tuổi đã đi theo bọn họ tới Taratu hội chiến dầu mỏ, bình thường Tiểu Hổ nhi thích xem sách minh họa, cho nên bà ta nhìn thấy sách minh họa mà Tần Lãng cầm mới nhịn không được lắm miệng hỏi một câu.

Tần Lãng: "Không phải, là một người bạn quen biết gửi tới."

Giang Xuân Hoa nhớ con mình đã xem sách minh họa cũ nhiều lần rồi, gần đây thu hoạch vụ thu cũng không rảnh đi huyện thành mua cho cậu bé cuốn sách mới, nhân tiện hỏi: "Kỹ sư Lãng, sách minh họa này có thể cho thím mượn đọc một chút không?"

"Đương nhiên có thể."

Tần Lãng đưa sách minh họa tới.

Tay của Giang Xuân Hoa chà xát hai lần trên quần áo rồi mới nhận lấy, vừa mở ra nhìn thì đôi mắt tức khắc trừng lớn: "Sách minh họa này khác với những quyển sách minh họa khác."

Về phần làm sao không giống bà ta không có nói tiếp, bởi vì rất nhanh bà ta đã bị mấy câu chuyện bên trong hấp dẫn.

Sách minh họa có ba câu chuyện, tình tiết chặt chẽ, kịch bản là sự việc có thật đã trải qua chọn lựa, rất dễ dàng tác động lòng người.

Giang Xuân Hoa nhìn thấy nữ chính của câu chuyện thứ nhất đang sống sờ sờ thì bị chồng đánh chết, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Súc sinh! Chỉ biết đánh phụ nữ chính là súc sinh!"

Sau khi nhìn thấy tên đàn ông bạo lực gia đình bị bắt lại sau đó bắn chết, bà ta lại sảng khoái kêu lên: “Hay lắm, xử bắn thật tốt! Loại súc sinh này nên bị chém ngàn vạn nhát đao mới hả giận!"

Người trong ký túc xá nhìn bà ta một hồi nổi giận một hồi lại sảng khoái cười ra tiếng, đều bị khơi gợi lên lòng hiếu kỳ.

"Thím, trong sách minh họa có gì hay thế?"

Giang Xuân Hoa nghe vậy, lúc này mới lưu luyến không rời sách minh họa mà ngẩng đầu lên: "Vừa rồi thím mới xem chuyện về một người phụ nữ của đội sản xuất, làm con dâu nuôi từ bé, ở nhà chồng làm trâu làm ngựa, lại bị chồng cô ấy ngược đãi cho đến chết, cũng may cuối cùng đồng chí công an cũng bắt lại tên súc sinh kia, sau đó hắn bị bắn chết, bằng không thím thật sự muốn tức chết."

"Bình thường sách minh họa đều là chuyện hư cấu, nhưng cái này không giống thế, chuyện của sách minh họa này đều là sự việc có thật, nhìn chữ được viết phía sau cuốn sách, thím đoán đây là Liên đoàn Phụ nữ của Taratu bên kia vì muốn tuyên truyền giáo dục việc bảo vệ trẻ em và phụ nữ nên đã làm ra tập tranh này."

Giang Xuân Hoa cảm thấy sách minh họa này được làm vô cùng tốt, kịch bản chân thực chặt chẽ, phong cách vẽ tranh mới lạ thú vị, cho dù là người không hiểu chữ cũng có thể nhìn hiểu nội dung bên trong.

Bà ta là phó chủ nhiệm Liên đoàn Phụ nữ của căn cứ dầu mỏ, tuy rằng căn cứ bên này không có xuất hiện chuyện đàn ông bạo lực gia đình, nhưng địa vị của nữ đồng chí không bằng nam đồng chí quả thực là có tồn tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận