Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 351. Người! Yêu! Tôi! 6

Chương 351. Người! Yêu! Tôi! 6


Cách mạng văn hóa ngày càng diễn ra mạnh mẽ.

Nhà họ Nguyễn ở thủ đô gặp xui xẻo.

Mấy hôm nay Nguyễn Bảo Vinh vừa uống rượu vừa khẽ hát, mặc dù một nhà bọn họ đều thất nghiệp nhưng sau khi gả Nguyễn Thanh Thanh đi ông ta nhận được không ít lễ hỏi, số tiền này đủ để cho ông ta tiêu một thời gian dài.

Về phần sau khi dùng hết thì sao ông ta cũng không nghĩ đến.

Đột nhiên có một đoàn người xông vào phòng, chỉ thẳng vào mũi ông ta hỏi: "Ông chính là Nguyễn Bảo Vinh?"

Nguyễn Bảo Vinh đã uống đến say khướt, thấy có người xông vào chỉ vào mặt mình thì lập tức nổi giận: "Các người là ai? Dám chạy vào nhà ông đây giương oai sao, các người sống được..."

Lời còn chưa hết đối phương đã "bốp" một tiếng đánh vào tay ông ta, ngôn từ chính nghĩa nói: "Có người báo cáo Nguyễn Bảo Vinh ông viết thơ tình, đi theo con đường của phái tẩu tư* chủ nghĩa tư bản, đảo đảo phái tẩu tư, bắt người đi!"

*Phái chủ trương đi theo con đường tư bản chủ nghĩa

Vương Phân trong phòng nghe thấy tiếng động thì chạy ra, bà ta bị dọa đến hai chân nhũn ra: "Các người không thể bắt người..."

Mặc dù tính tình Nguyễn Bảo Vinh nóng nảy, không làm việc lại còn nghênh ngang, uống say sẽ đánh bà ta nhưng một ngày là vợ chồng nghìn năm ân nghĩa, là trụ cột trong nhà, đương nhiên Vương Phân không thể để ông ta bị bắt đi như vậy được.

Đương nhiên quan trọng nhất là một khi bị xem là phái tẩu tư thì nhà họ Nguyễn sẽ xong đời!

Nhưng đoàn người nào có ai nghe lời bà ta nói: "Làm sao? Bà dám ngăn cản chúng tôi đánh bại phái tẩu tư, bà là vợ của Nguyễn Bảo Vinh, bà cũng là người của phái tẩu tư đúng không?"

Vương Phân thấy lửa lan đến người mình thì đâu quan tâm đến Nguyễn Bảo Vinh nữa, đầu bà ta lắc như trống bỏi: "Tôi không phải! Tôi không phải! Thơ tình là do ông ta viết, cái gì tôi cũng không biết..."

Mặc dù Nguyễn Bảo Vinh đã say đến mức mơ màng nhưng hai tay bị người khác giữ khiến ông ta rất khó chịu, ông ta bắt đầu mắng chửi một loạt những từ ngữ thô tục, lúc này nhanh chóng chọc đúng tổ ong vò vẽ.

Đám người kia đánh cho Nguyễn Bảo Vinh một trận, một năm nay Nguyễn Bảo Vinh chỉ toàn uống rượu ăn thịt, thân thể không chịu được, bị đánh mấy cái đã hôn mê bất tỉnh.

Người dẫn đầu đám người kia sai người ra sân mang nước đến, sau đó dội một thùng nước lạnh lên người Nguyễn Bảo Vinh, một thùng vẫn hôn mê thì lại thêm thùng nữa.

Sau khi dội mấy thùng, cuối cùng Nguyễn Bảo Vinh cũng tỉnh lại, tỉnh lại cũng tỉnh luôn rượu.

Nhìn thấy vải đỏ trên tay đoàn người, toàn thân ông ta run lên, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy: "Tha mạng, tôi không làm chuyện gì xấu cả..."

Đám người kia không nghe ông ta tranh luận, họ lại một lần nữa dựng ông ta lên rồi kéo đi.

Ngày hôm sau Nguyễn Bảo Vinh xuất hiện trong đội ngũ bị đeo gông diễu phố, so với những người khác trong đội ngũ, sắc mặt của Nguyễn Bảo Vinh là kém nhất.

Hôm qua toàn thân ông ta ướt sũng đã bị kéo đi, tiếp theo bị giam lại, không ăn không uống, cộng với việc vừa lo lắng kinh sợ nên ban đêm đã sốt cao.

Toàn thân ông ta không còn sức, vừa khát vừa khó chịu, nhưng không ai để ý đến ông ta, trời vừa sáng ông ta đã bị người ta kéo dậy diễu phố.

"Bốp" một tiếng, lại thêm một cục đá nữa ném vào đầu ông ta, tiếp đó có người chỉ thẳng vào mặt ông ta mắng ông ta không có mặt mũi, còn có người nhổ nước miếng vào mặt ông ta.

Nguyễn Bảo Vinh tức đến mức hai mắt trừng trừng, đột nhiên trước mặt ông ta tối sầm lại, cả người ngã ra sau.

Sau cái ngã này, Nguyễn Bảo Vinh không còn tỉnh lại nữa.

Nguyễn Bảo Vinh bị coi là người của phái tẩu tư, người đàn ông cưới Nguyễn Thanh Thanh sợ lửa lan đến người mình nên lập tức phân ra giới hạn với Nguyễn Thanh Thanh.

Ngày thứ hai Nguyễn Bảo Vinh chết, Nguyễn Thanh Thanh ly hôn.

Chồng chết, con gái ly hôn, Vương Phân vừa sợ vừa lo lắng, cuối cùng cũng ngã bệnh theo.

Nhà họ Nguyễn bên này u ám, bên phía căn cứ cũng không khá hơn là bao.

Cuối cùng hoạt động cũng lan đến căn cứ.

Công việc căn cứ bị đánh vào cực mạnh, nhưng Nguyễn Dao không ngờ người đứng mũi chịu sào lại là bí thư Trịnh.

Trước kia người thân nhà mẹ đẻ của vợ bí thư Trịnh là đại địa chủ, có người báo cáo bí thư Trịnh và vợ ông có liên quan đến đại địa chủ, thế là một nhà bí thư Trịnh bị bắt đi.

Nguyễn Dao là người bí thư Trịnh mời đến, công xưởng cũng do bí thư Trịnh phê chuẩn, thế là công xưởng cũng bị dừng.

Không ít người của căn cứ bị bắt, lại còn bị xét nhà, người ở căn cứ vô cùng hoang mang.

Mấy lãnh đạo lần lượt xảy ra chuyện, Tần Lãng không nhìn nổi nữa: "Ngày mai anh sẽ lên thị trấn, anh đi rồi em nhớ cẩn thận một chút."

Nguyễn Dao lập tức đoán được ý của anh: "Anh muốn đi tìm bà ngoại?"

Tần Lãng gật đầu: "Anh muốn nhờ hai cậu ra tay giúp đỡ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận