Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 265. Đàn ông chó 3

Chương 265. Đàn ông chó 3


Sau khi tìm người hỏi thăm khắp nơi, chỉ cần chứng minh được Nguyễn Dao chắc chắn không phải là con gái ruột của bọn họ, thì nhà bọn họ sẽ không bị dính líu đến.

Vì vậy bà ta xin nghỉ ở công xưởng, mua một đống đồ về quê tìm mấy người làm chứng rồi về thủ đô, sau đó cùng nhau đến cục công an làm chứng.

Nhưng bởi vì Nguyễn Dao không thể tự mình đến thủ đô, đồng chỉ công an bảo phải người trong cuộc đến, nếu người trong cuộc không tiện, vậy ít nhất phải để người trong cuộc viết một bức thư chứng minh được chuyện này.

Vương Phân bôn ba mệt nhọc khắp nơi, sắp thành công rồi, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng, không khỏi lại mắng Nguyễn Dao một trận, sau đó mới gửi điện báo cho Nguyễn Hưng Khang, bảo cậu ta kêu Nguyễn Dao viết một bức thư tay chứng minh.

Nguyễn Hưng Khang nhận được điện báo, lại bị dọa sợ ngây người.

Thế giới này cũng quá biến hóa kỳ dị, huyền ảo rồi, hay là do cậu ta theo không kịp?

Nhưng mặc kệ như thế nào, cậu ta vẫn truyền tin tức cho Tần Lãng, lại để Tần Lãng truyền tin tức cho Nguyễn Dao.

Sau khi Nguyễn Dao biết cũng sững sờ: Còn có chuyện tốt thế này à?

Sở dĩ cô nói cho nhà họ Nguyễn, chỉ là muốn xem thử thái độ của nhà họ Nguyễn, chỉ là cô không ngờ đến nhà họ Nguyễn lại bị dọa sợ, lập tức nói ra thân thế của cô, còn muốn cắt đứt quan hệ với cô.

Thật là sảng khoái quá đi (^▽^).

Tần Lãng thấy cô nhìn chằm chằm điện báo hồi lâu cũng không lên tiếng, cho là trong lòng cô khó chịu: “Cô cũng đừng cảm thấy quá buồn, tai vạ ập đầu, mỗi người đều tự mình bay mà thôi, nếu như cô không ghét bỏ, vậy tôi có thể...” Làm người nhà của cô.

Anh còn chưa kịp nói ra câu kế tiếp, chỉ thấy Nguyễn Dao ngẩng đầu lên, cười rực rỡ nói: “Buồn gì chứ, tôi không buồn chút nào, giống như anh nói vậy, xảy ra chuyện thì vứt bỏ tôi, tôi cũng không muốn có người nhà như vậy, chẳng qua anh vừa mới nói cái gì, anh có thể làm gì?”

Tần Lãng thấy nụ cười sáng lạng của cô, bị nghẹn một chút: “Không có gì, cô chịu đựng hai ngày nữa, bên tôi đã điều tra ra được chuyện rồi.”

Anh dùng giọng thấp nhất để nói câu nói cuối, gần như là dùng môi nói.

Nguyễn Dao gật đầu: “Tôi viết thư, anh giúp tôi gửi về thủ đô, nếu tôi không phải là con gái của bọn họ, vậy nên cắt đứt sạch sẽ.”

Hôm nay canh giữ cô là một công an nữ, cô mượn giấy và bút của công an nữ, sau đó viết thư chứng minh đồng ý cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, sau đó lại in dấu tay mình lên.

Sau khi kiểm tra nữ công an mới để cho Tần Lãng mang đi.

Mặc dù bị nhốt ba ngày, nhưng có thể thoát khỏi gia đình cực phẩm nhà họ Nguyễn kia, đây xem như là thu hoạch lớn.

Cũng không biết cha mẹ ruột của cô là ai, trong điện báo của Vương Phân gửi nói bọn họ nhặt được cô ở ven đường, cô hoàn toàn không tin lý do này.

Chẳng qua chuyện này không quan trọng, những chuyện trải qua của đời trước đã làm cho cô không còn mặn nồng với chuyện gia đình nữa, cho nên dù cha mẹ ruột là ai, cô cũng không có ý định đi tìm.

Mấy ngày gần đây Tân Lãng vẫn luôn điều tra thư ký Chu và chuyện hàng nhái, mỗi ngày chỉ ngủ có ba bốn giờ, có lúc bận rộn ngay cả cơm cũng quên ăn.

Chẳng qua sự khổ cực này có hồi báo, cuối cùng anh cũng tra được thóp của đối phương.

Ai ngờ không đợi Tần Lãng lấy chứng cứ ra, đám người kia không nhịn được, thấy đã nhốt Nguyễn Dao ba ngày nhưng nhà họ Tần và nhà họ Cố lại không ai xuất hiện bảo vệ Nguyễn Dao.

Vì vậy bọn họ quyết định giải quyết tận gốc - đóng cửa công xưởng.

Từ tuần trước sau khi hoàn thành xong đơn đặt hàng của trưởng xưởng Ngô, công xưởng không còn đơn đặt hàng nữa, nhưng trong công xưởng còn có mấy thợ lành nghề đang chế tạo hàng mẫu.

Ngày này đột nhiên tới một đám người, nói muốn đóng cửa công xưởng, mọi người vừa sợ hãi vừa không hiểu.

“Vị đồng chí này, tại sao lại muốn đóng cửa công xưởng của chúng tôi?”

“Đúng vậy, các người là ai? Chẳng lẽ mấy người thừa dịp hai trưởng xưởng không có ở đây muốn làm loạn?”

Người đến đóng cửa công xưởng cười nói: “Tại sao hai trưởng xưởng của các người không ở đây, đến bây giờ các người còn không biết sao?”

Mọi người đều mở to mắt nhìn nhau.

“Nếu các người không biết, vậy tôi có lòng tốt nói cho các người biết, bây giờ hai người trưởng xưởng của các người đều đang bị giam ở cục công an, bốn ngày trước hai người bọn họ bị bắt lại.”

Một lời chấn động cả tầng mây.

Xung quanh giống như có thần chết đến, yên tĩnh đến đáng sợ.

“Tại sao có thể như vậy? Tại sao các người lại bắt trưởng xưởng của chúng tôi?”

Tên dẫn đầu đóng cửa công xưởng đắc ý cười như kẻ gian: “Bởi vì hai người bọn họ có phong cách của chủ nghĩa tư bản, chèn ép ức hiếp nhân dân, đến lúc đó tới làm biên bản, các người biết nói gì rồi chứ?”

Không ai trả lời gã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận