Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 398. Người phụ nữ này, thật là thú vị 11

Chương 398. Người phụ nữ này, thật là thú vị 11


Người đàn ông trước mặt này là một tên súc sinh không hơn không kém, là một ác quỷ giết người không chớp mắt.

Lúc ấy Nguyễn Dao thuyết phục gã, chẳng qua chỉ là muốn kéo dài thời gian, nhưng mà cô không nghĩ tới Đinh Hạo Văn lại xuống tay tàn nhẫn như thế.

Vốn dĩ giọng nói của Nguyễn Dao đã rất êm tai dễ nghe, bây giờ bởi vì không có sức lực lại có vẻ càng thêm mềm mại, nhẹ nhàng, Đinh Hạo Văn nghe thấy thì mềm nhũn cả người, có một chỗ nào đó lập tức cứng lên.

“Đồng chí Nguyễn quả nhiên là một bé tuyệt vời, nếu đồng chí Nguyễn đã thích tôi như vậy, bây giờ chúng ta tới làm vợ chồng thật sự!”

Nói xong gã tiến lên kéo cổ áo Nguyễn Dao một phen, tiếng “Xoạt xoạt” vang lên, áo sơ mi của Nguyễn Dao bị xé rách lộ ra bờ vai phải trắng nõn, bóng loáng.

Cho dù Nguyễn Dao có bình tĩnh thì lúc này trái tim đã không kiềm chế được co rút lại, cô miễn cưỡng trấn tĩnh nói: “Anh Văn, nếu như anh thật lòng thích tôi, anh nên đưa tôi về nhà gặp cha mẹ anh, tam môi lục lễ cưới tôi về nhà anh, bây giờ anh mà làm, anh bảo tôi làm sao có thể an tâm cùng với anh?”

Đinh Hạo Văn nhìn chằm chằm bả vai lộ bên ngoài kia của cô, hai mắt đỏ bừng: “Cục cưng bé bỏng yêu dấu, em cứ yên tâm, chờ sau khi chúng ta đã lên giường rồi anh sẽ cưới em!”

Ngoài miệng anh ta nói như vậy, trong lòng lại đang cười nhạo Nguyễn Dao quá ngây thơ.

Cô là bị gã bắt lại, cô còn lại một phần tử tiên tiến yêu nước còn là một xưởng trưởng, làm sao gã có thể sẽ cưới cô được? Một khi thả cô đi ra ngoài, vậy chẳng phải giống như thả hổ về rừng?

Gã mới không ngu như vậy đâu, gã muốn ngủ với cô, chờ sau này chơi chán rồi, gã lại bán cô đến nơi thâm sơn cùng cốc.

Trong lòng Nguyễn Dao nóng như lửa đốt, giọng nói lại có vẻ càng thêm nũng nịu: “Anh Văn là một anh hùng tuân thủ lời hứa, nếu anh Văn đã nói sẽ cưới tôi vậy tôi đây tin tưởng anh, chỉ là anh Văn có thể cởi dây thừng trên người tôi ra được hay không, anh Văn cường tráng như vậy, không phải là anh lo lắng tôi chạy trốn chứ?”

Đinh Hạo Văn cảm giác xương cốt toàn thân đều muốn nhũn ra, một tay gã vuốt ve bả vai của cô, nói: “Thả em ra cũng được, nhưng mà nếu như em dám chạy trốn, ông đây chơi chết em!”

Nguyễn Dao cho rằng Đinh Hạo Văn đã bị cô kích tướng, nhưng không nghĩ tới tâm tư người này xảo trá, cuối cùng gã chỉ có cởi dây thừng trói dưới chân cô ra.

“Tôi cảm thấy vẫn không cần cởi dây thừng buộc tay em ra thì tốt hơn, chơi như vậy khá kích thích!”

Biến thái!

Nhưng mà được cởi dây thừng trói dưới chân còn đỡ hơn là cả chân tay đều bị trói chặt, lúc trước khi mà cô bị trói chặt, cô đã cố gắng hết sức chuyển động mắt cá chân để không cho hai chân mình tê dại, thế cho nên lúc này sau khi được cởi trói, cô không có cảm giác tay chân tê dại.

Đinh Hạo Văn giống như một gã sắc quỷ bổ nhào đến, miệng gã hôn lên trên bả vai trắng nõn của cô, Nguyễn Dao không biến sắc, cô lộ ra vẻ mặt thẹn thùng nhưng cũng không hề phản kháng lại, đợi đến khi cả người anh ta thả lỏng không còn cảnh giác áp sát lại gần, chân cô gập thẳng lên trên…

“Á…”

Nguyễn Dao dồn toàn bộ sức lực trong người đá vào chỗ phía dưới nào đó của Đinh Hạo Văn.

Kỳ thật lúc này sức lực của Nguyễn Dao cực kỳ có hạn, nhưng tiếc rằng bị trí kia là bộ vị yếu ớt nhất trên toàn bộ cơ thể người đàn ông, Đinh Hạo Văn bị lên gối như vậy, gã đau đến mức hít vào ngụm khí lạnh, cả khuôn mặt nhăn thành một cục.

Nhân lúc mi yếu đuối, lấy mạng mi!

Nguyễn Dao nhân cơ hội này lại thêm một cú nữa, sau đó cô thừa dịp Đinh Hạo Văn vừa nhảy vừa ôm lấy chỗ phía dưới kia, cô giãy giụa đứng lên chạy ra bên ngoài.

Đinh Hạo Văn nhìn Nguyễn Dao muốn chạy trốn, gã không đoái hoài tới cơn đau đớn, đuổi sát theo: “Mày đứng lại đó cho tao…”

Nguyễn Dao liều mạng bỏ chạy, chỉ hận không thể mọc ra đôi cánh thoát khỏi đây, nhưng mà hai ngày nay cô đã không được ăn cái gì, lại vẫn luôn cuộn tròn người, hai đòn chân vừa rồi của cô đã tiêu hao hết phần sức lực không còn lại mấy của cô, lúc này cô nghiêng ngả lảo đảo chạy ra ngoài, vừa mới chạy không được bao xa, dưới chân trượt một cái…

Cô “rầm” một tiếng ngã xuống dưới vũng máu, trong nháy mắt quần áo tóc tai đều bị nhuộm hồng.

Máu này là máu từ trên người anh Thâm cùng thân tín của anh ta đổ ra, Đinh Hạo Văn chỉ sai người đưa thi thể đi, lại không hề xử lý máu trên mặt đất, không nghĩ tới lúc này lại khiến Nguyễn Dao trượt chân.

Nguyễn Dao ngã ập xuống mặt đất phía sau, cái ót của cô đập thật mạnh lên trên mặt đất, ngay tức khắc sao xẹt qua đầy hai mắt, vốn dĩ tay chân đã không có sức, lúc này lại bị té ngã như vậy, cô hoàn toàn không có sức mà bò dậy.

“Con đĩ này, mày chạy đi, mày chạy tiếp đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận