Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 266. Đàn ông chó 4

Chương 266. Đàn ông chó 4


Bởi vì không có người nào cảm thấy bí thư Trần và Nguyễn Dao có tác phong chủ nghĩa tư bản, không ai cảm thấy mình bị chèn ép, nếu như chuyện giúp bọn họ kiếm tiền là chèn ép, vậy bọn họ bằng lòng tiếp tục bị chèn ép.

Tốt nhất là bị chèn ép cả đời.

Người dẫn đầu thấy bọn họ không nói lời nào, sau khi dạy dỗ một trận thì dẫn người rời đi.

Mọi người trố mắt nhìn nhau, hết sức hốt hoảng, còn có người không nhịn được khóc lên.

Ôn Bảo Châu vừa đi cất hàng mẫu, lúc này đến xem thì thấy công xưởng đã bị đóng cửa, trong nháy mắt hốc mắt đỏ ửng lên.

Chẳng qua lần này cô ấy không rơi nước mắt, liếc mắt nhìn mọi người nói: “Chuyện bí thư Trần và phó trưởng xưởng Nguyễn bị bắt, tôi đã sớm biết, chỉ là không muốn để mọi người lo lắng, cho nên tôi không nói với mọi người, nhưng mặc kệ là bí thư Trần hay là phó trưởng xưởng Nguyễn, đều vì nhân dân mà phục vụ, tuân thủ kỷ luật, chắc mọi người rất rõ ràng chuyện này, tôi không hy vọng mọi người nói tốt cho hai người họ, nhưng chỉ xin mọi người nói thật.”

Cô ấy vừa nói vừa cúi người thật sâu.

Mọi người phục hồi lại tinh thần từ trong khiếp sợ, liên tục vỗ ngực đảm bảo: “Đồng chí Ôn yên tâm, tất cả mọi người đều không phải là đồ vô ơn, chúng tôi sẽ không nói lung tung.”

“Đúng vậy, nếu ai dám hãm hại bí ký Trần và phó trưởng xưởng Nguyễn thì người đó chính là kẻ thù của chúng tôi!”

Mọi người luôn miệng phụ họa.

Ôn Bảo châu nghe vậy, lỗ mũi chua xót, mọi người đều nhớ ơn của Nguyễn Dao.

Chẳng qua đây cũng là vì Nguyễn Dao xứng đáng.

Lúc này trong cục công an, thư ký Chu đang đối chất với Nguyễn Dao

“Đồng chí Nguyễn, tôi tố cáo cô có tác phong của chủ nghĩa tư bản, cô nhìn thử sản phẩm này đi, những thứ này đều là của công xưởng thủ công mỹ nghệ Đào Nguyên các cô, còn những thứ này là của công xưởng đồ thủ công mỹ nghệ đan bằng liễu Đào Mộc, hai sản phẩm này giống nhau như đúc, nhưng sản phẩm của công xưởng đồ thủ công mỹ nghệ Đào Mộc lại rẻ hơn của các cô rất nhiều, cô dám nói cô không là chủ nghĩa tư bản?”

Nguyễn Dao cười: “Thư ký Chu, anh chắc chắn hai sản phẩm này giống nhau như đúc?”

Thư ký Chu thấy cô cười thì cảm thấy có chút chột dạ, nhưng rất nhanh đã gật đầu nói: “Chỉ cần người có mắt đều nhìn thấy, nếu đồng chí Nguyễn cảm thấy không giống nhau, vậy mời cô chỉ ra.”

“Được, đây chính là do anh nói.”

Nguyễn Dao cười một tiếng, cầm sản phẩm trước mặt thư ký Chu, sau đó nhanh chóng rạch một đường lên mặt anh ta.

Thư ký Chu còn chưa kịp phản ứng cô đang làm gì, trên mặt đã truyền đến một trận đau rát, anh ta đưa tay sờ một cái, lại còn dính chút vết máu.

Thư ký Chu cảm thấy đau đớn một trận, nhưng lại tức giận nhiều hơn: “Cô làm gì vậy? Không nói được muốn giết người sao?”

Nguyễn Dao vẫn cười tươi, sau đó cầm sản phẩm của công xưởng Đào Nguyên bọn họ lên, lại rạch lên mặt mình một cái, cô dùng rất nhiều sức, nhưng trên mặt cũng không bị thương, chẳng qua chỉ để lại một dấu đỏ thôi.

“Bây giờ thư ký Chu đã hiểu chưa? Đây chính là hai sản phẩm của hai công xưởng khác nhau. Tất cả sản phẩm của công xưởng chúng tôi, từ việc hái nguyên liệu đến chế tạo thành sản phẩm, mỗi bước đều phí rất nhiều thời gian, bảo đảm chất lượng của mỗi một sản phẩm đều là tốt nhất, anh nhìn bề mặt bóng loáng của sản phẩm chúng tôi, nó sẽ không bị xước mang rô, đây chính là nguyên nhân tại sao sản phẩm chúng tôi lại đắt hơn sản phẩm hàng nhái.”

Mọi người sợ ngây người, cảm thấy nữ đồng chí Nguyễn Dao này thật quá dũng cảm.

Lại có thể rạch rách mặt thư ký Chu.

Nữ công an sùng bái nhìn Nguyễn Dao, trong lòng cũng cảm thấy cô quá lợi hại.

Còn thư ký Chu lại giận đến thiếu chút nữa không nói nên lời, xém ngất xỉu tại chỗ.

Anh ta không quản lý công xưởng, sao biết được quá trình chế tạo của sản phẩm, cho nên anh ta không biết bề ngoài của hàng nhái không đủ bóng loáng.

Chẳng qua lúc này tên đã lắp vào cung, anh ta cũng không thể nhận thua được: “Nhưng chuyện này cũng không đủ rửa sạch tật xấu chủ nghĩa tư bản của cô, sản phẩm bán giá cao như vậy, tiền kiếm được đều bị phó trưởng xưởng cô cầm đi đi, nếu không đồng hồ đeo tay và xe đạp của cô là lấy được từ chỗ nào?”

Nguyễn Dao: “Đồng hồ đeo tay là đồng hồ Thượng Hải sản xuất trong nước, giá một trăm hai mươi đồng, tôi vẫn còn giữ hóa đơn, nhân viên của cửa hàng tổng hợp bách hóa ở trấn cũng có thể làm chứng cho tôi, xe đạp là nhà họ Lâm ở đội sản xuất bên cạnh cho tôi, bởi vì tôi giúp họ tìm được xương cốt của em gái, những thứ này mọi người đều có thể làm chứng cho tôi, tôi không dùng quyền công làm việc tư, xã viên có thể làm chứng cho tôi, sổ sách công xã chính là vật chứng tốt nhất, thư ký Chu không có chứng cứ lại nói tôi có tác phong chủ nghĩa tư bản, như vậy mà được sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận