Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 67. Đối tượng 5

Chương 67. Đối tượng 5


Khương Học Hải lại vỗ vỗ vai anh, cười nói: "Không tồi, có thể thắng phân đội thứ nhất chính là chuyện tốt."

Tuy rằng bọn họ đều là người của Sở Nghiên Cứu Công Nghệ khai thác dầu mỏ, nhưng giữa các phân đội khác nhau cũng tồn tại cạnh tranh nhẹ, phân đội thứ nhất bởi vì là đội ngũ được thành lập đầu tiên, bên trong có nhiều người tài, già đời, bởi vậy thành tích dẫn đầu cách xa bảy phân đổi khác.

Các phân đội khác đều tràn đầy nhiệt tình muốn vượt qua phân đội thứ nhất, tuy rằng lần này không phải thắng phân đội thứ nhất ở mảng khai thác dầu mỏ hoặc là kỹ thuật, nhưng có thể chèn ép phân đội thứ nhất, trong lòng ông ta vẫn cảm thấy sảng khoái.

Đám người cười cười nói nói đi vào căn tin, vừa lúc đụng phải phân đội thứ nhất cũng mới vừa tan tầm.

Gặp mặt đối thủ cạnh tranh hết sức đỏ mắt.

Khương Học Hải đi qua cười nói: "Lão Kỷ à, tôi vừa rồi nghe người của đội ngũ tôi nói, kỹ sư Lãng ở phân đội thứ ba chúng tôi cướp đi đi danh hiệu ‘Người đàn ông đẹp trai nhất mỏ dầu’ của kỹ sư Thẩm công ở phân đội thứ nhất của các người, thật sự là ngại quá."

Kỷ Bảo Hoa là người dẫn phân đội thứ nhất, đồng thời cũng là phó sở trường của Viện Nghiên Cứu nhếch miệng lên: "Nhìn cậu kìa, chức trách của chúng ta là khai thác dầu mỏ vì đất nước, không phải đến đây so sánh ai đẹp hơn ai đâu.”

Khương Học Hải cười nói: "Nói thì hay lắm, vậy năm đó mẹ cậu nói tôi đẹp trai hơn cậu, sao lúc đó mặt cậu lại đen như nước cống vậy?"

Kỉ Bảo Hoa: “...”

Hai người bọn họ từ nhỏ lớn lên cùng một đại viện, so ăn, so học tập, sau khi lớn lên so vợ rồi lại so con, sau lại lại cùng nhau tới dầu mỏ Taratu quyết chiến, về sau bị phân đến cùng một Sở Nghiên Cứu, đương nhiên còn phải tiếp tục so sánh thêm.

Xem ông bạn già bị mình chọc nghẹn đến nỗi nói không ra lời, không phải nói Khương Học Hải có bao nhiêu đắc ý, nhảy nhót giống như gà trống đá thắng.

Đúng lúc này, nhân viên chạy việc Tiểu Lưu chạy tới: "Kỹ sư Lãng, kỹ sư Thẩm công chờ một chút, có thư của các anh."

Nghe nói như thế, Tần Lãng và Thẩm Hàn xuyên cùng nhau dừng bước.

Tiểu Lưu thở hổn hển chạy tới: "Thư được gửi đến vào ban ngày, nhưng các anh đều đang ở tuyến đầu làm thí nghiệm nên tôi không đưa qua, đây là của kỹ sư Tần, cái phong bì này là của kỹ sư Thẩm."

Nói xong cậu ta đưa hai phong thư tới, còn cười nói: "Mà thật sự là trùng hợp, thư của hai người các anh đều là từ công xã Thiết Nhân gửi tới."

Công xã Thiết Nhân?

Tần Lãng nghe được như thế thì ngớ ra, anh không có người quen ở công xã Thiết Nhân.

Đột nhiên trong đầu hiện lên một khuôn mặt khéo léo và tinh tế, chẳng lẽ là cô gửi tới?

Anh đưa tay ra tiếp nhận thư từ Tiểu Lưu, ở chỗ người gửi có hai chữ “Nguyễn Dao” được viết rõ ràng.

Tần Lãng nhìn thấy chữ phía trên phong thư, khóe miệng nhịn không được giật giật.

Phía trên phong thư từng chữ cái tròn vo, giống như động vật nhỏ ăn nhiều nên bụng bị căng phồng tròn vo.

Người ta có câu nét chữ nết người, nhưng mấy chữ này hoàn toàn không giống với dáng vẻ của cô.

Dương Cao Phong lại gần hỏi: "Kỹ sư Thẩm, ai gửi cho anh thư vậy? Tôi hình như cậu không có thân thích ở chỗ này."

Thẩm Hàn Xuyên: "Là em gái tôi, em ấy tới Taratu làm thanh niên tri thức."

Hai tháng trước Thẩm Văn Thiến phát điện báo đến căn cứ, nói cô ta muốn tới biên giới làm thanh niên tri thức, anh chỉ biết cô ta ở nhà không tiếp tục chờ được nữa.

Năm trước anh chạy tới biên giới, ngoại trừ một lòng trợ giúp công nghiệp biên giới dầu mỏ, một nguyên nhân khác cũng là bởi vì trong nhà.

Chỉ là công việc ở bên này của anh bận rồi, không thể tự mình đến nhà ga đón cô ta, bây giờ thấy cô ta gửi thư tới, trong lòng không khỏi nhẹ nhàng thở phào.

Dương Cao Phong nháy mắt ra hiệu với anh: "Kỹ sư Thẩm, tôi hai mươi sáu tuổi, chưa có đối tượng, cậu thấy tôi làm em rể như thế nào?"

Thẩm Hàn Xuyên: "...”

Kỷ Bảo Hoa nghe thế thì tán thành: "Tiểu Dương cậu cũng rất biết điều, căn cứ nam nhiều nữ thì ít, gia đình cũng không có chuẩn bị vợ cho các cậu, tranh thủ thời gian tự nghĩ biện pháp, đừng cả ngày nghĩ quốc gia sẽ phát vợ cho các cậu."

Người có chút hơi lớn tuổi không khỏi khẩn trương: "Tổ chức không sắp xếp cho chúng tôi đối tượng sao?"

Kỷ Bảo Hoa xua tay: "Sắp xếp không được, nếu các cậu thật sự tìm không được đối tượng, vậy sau ba lăm tuổi sẽ giới thiệu cho các cậu."

Quân đội còn có nhiêu lưu manh như vậy, quốc gia làm sao có thể sắp xếp đây?

Khương Học Hải nhìn thấy Kỷ Bảo Hoa giục cưới, ông ta cũng vội vàng thúc giục đại đội kết hôn: "Kỹ sư Lãng, thư của cậu là ai gửi tới vậy, là đối tượng của cậu sao?"

Tần Lãng phủ nhận: "Không phải."

"Vậy có khả năng phát triển thành đối tượng hay không? Nếu có thể cậu phải nắm chặt, cậu không còn trẻ nữa, đàn ông ba mươi đã thành bã đậu, đến ba mươi lăm tuổi tóc đều không còn, cô gái trẻ tuổi nào mà để ý đến cậu nữa?"

Khương Học Hải tận tình khuyên bảo thuyết phục, ánh đèn màu da ca khiến sợi tóc như phát ra ánh sáng

Tần Lãng cách tuổi bã đậu còn có năm năm: “...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận