Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 101: Thân Thế Của Tiểu Thạch Đầu 1
Chương 101: Thân Thế Của Tiểu Thạch Đầu 1
Vốn dĩ Chân Minh Châu cảm thấy mình đang giúp đỡ bọn họ.Nhưng khi nhìn thấy đống hải sản này cô liền choáng váng.Cô cứ nghĩ mình giúp đỡ bọn họ chút ít, nhưng làm sao biết được... chính cô mới là người được lợi.Cô cầm tôm hùm lớn lên ước lượng một chút, nói: "Sao nó lại to đến vậy?"Sau đó, Chân Minh Châu liền xem tiếp các loại hải sản khác, càng xem cô càng trở nên ngây dại. Một xe hải sản này nếu mang đi bán ở hiện đại không biết chừng có thể mua được một căn nhà trong thôn của cô.Đúng vậy, dù có hơi khoa trương nhưng đó là sự thật.Không chừng nếu cố gắng tiết kiệm còn có thể mua nhà ở trấn trên đó.Cô hốt hoảng nhìn Lý lão đầu, nói: "Cái kia..."Lý lão đầu: "Như thế nào?"Chân Minh Châu không khác gì người mất hồn, xua tay nói: "Không có việc gì, không có việc gì."Lý lão đầu cảm thấy thắc mắc.Chân Minh Châu đi ra cửa, sau đó xoay đầu lại nói một cách chân thành: "Xe hải sản này siêu cấp quý giá."Lý lão đầu ngượng ngùng, xua tay: "Không đáng giá như thế đâu, những thứ tôm cá dưới biển này làm sao đánh giá đến vậy."Chân Minh Châu: "Có lẽ ở nơi ông nó không đáng bao nhiêu tiền, nhưng ở chỗ tôi nó thật sự rất đắt."Dứt lời, cô thấy bây giờ cũng không còn sớm, cũng không nói thêm gì, chỉ đơn giản để lại một câu: "Mọi người nghỉ ngơi trước đi, có gì ngày mai chúng ta lại nói tiếp." Sau đó xoay người ra cửa.Bước chân Chân Minh như giẫm vào hư không, cô chậm rãi đi lên lầu. Lúc này, trong đầu cô chỉ toàn những thứ như: tôm hùm cực lớn, cua biển to hơn cả bàn tay, ốc biển cùng với một ít loại hải sản quý hiếm khác... mỗi thứ đều không ít đâu. Đây là lần tiên cô nhìn thấy được các loại hải sản kích thước lớn như vậy.Chân Minh Châu ngồi trên giường, tay chống cằm, trong lòng cảm khái tài nguyên ở cổ đại thật sự rất phong phú.Chân Minh Châu khiếp sợ với hải sản, còn mấy người Lý gia lại khiếp sợ với hầu hết những đồ vật trong phòng. Hai thiếu niên Lý Đại Lang cùng Lý Nhị Lang ngồi xổm bên cạnh ấm điện, lắng nghe âm thanh đun nước, chỉ một lát sau liền nghe thấy tiếng "bang", ấm nước tự động tắt khi nước đã sôi.Bọn họ vừa cung kính lại vừa nghiêm túc mở nắp ra, quả nhiên nước đã sôi.Nhị Lang quay đầu nhìn ông nội, kích động nói: "Ông nội, nước thật sự đã sôi."Lý lão đầu nhìn thấy dáng vẻ chưa trải qua nhiều sự việc kỳ lạ của cháu trai, lên tiếng: "Vốn dĩ nước sẽ sôi, tiên nữ sẽ không lừa gạt người khác."Dù trước mặt bọn họ đều gọi cô là "bà chủ", nhưng trong lòng bọn họ Chân Minh Châu chính là tiên nữ."Vừa rồi không phải ngươi đã tắm nước nóng sao? Không phải máy sấy giúp làm khô tóc đúng như lời cô ấy nói sao? Những gì cô ấy nói sẽ không sai."Hai thiếu niên liền gật đầu, sau đó lại nói: "Cái này thật tốt, chỉ là không biết tại sao nó có thể tự đun sôi?"Lý lão đầu cũng không biết nên lắc đầu, nói: "Ta cũng không hiểu được, đây là đồ vật của tiên gia, đương nhiên người thường như chúng ta không thể nào biết được. Nhờ vào duyên phận của cô cô các ngươi mà chúng ta may mắn có thể kết bạn với tiên nữ, đó đã là vận may trời ban."Hai thiếu niên gật đầu thật mạnh.Lúc này, Lý Nhị Lang lại nuốt nước miếng, nói: "Đồ ăn ở nơi này cũng rất ngon.""Không phải buổi tối ngươi đã ăn no rồi sao?"Lý Nhị Lang ngượng ngùng cười: "Lại thèm. Ông nội, về sau đến Tết chúng ta cũng ăn sủi cảo nhân thịt đi."Lý lão đầu liếc hắn: "Mấy năm trước năm nào tết chúng ta không ăn sủi cảo."Lý Nhị Lang biện giải: "Không phải loại chúng ta thường ăn, là loại như hôm nay được ăn, vừa nhiều thịt lại cho thêm dầu, thật là thơm.""Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, nhanh đến đây nằm xuống đi, dù là buổi tối nhưng ở đây thật sáng sủa.""Còn không phải sao."Ba người nằm song song trên giường, trên người đắp chiếc chăn mềm mại, cảm thấy cả người thoải mái vô cùng. Dường như cả người đều trở nên cao quý, chỉ sợ cuộc sống của địa chủ cũng không được tốt đến vậy."Chúng ta thật may mắn, mấy tiểu muội lại không thể đến đây."Lý lão đầu cười nói: "Chúng ta đến đây để đưa hàng hoá, chỉ ở lại một đêm thì được, chẳng lẽ còn muốn đến để chiếm tiện nghi sao? Hiếm khi chúng ta có được cơ hội như vậy, nhất định không được thấy bà chủ đối xử tốt với chúng ta mà được một tấc lại muốn tiến một thước.""Vâng, con hiểu."Lý Đại Lang cũng gật đầu: "Chúng con đều hiểu được chuyện này."Sau đó, hắn thấp giọng nói: "Tiên nữ quả nhiên là tiên nữ, trông thật là đẹp."Lý lão đầu: "Làm gì có tiên nhân nào mà lại không đẹp?""Là Chung Quỳ đó a, trước kia chúng ta từng lên trấn trên xem diễn, vẻ ngoài của Chung Quỳ trông rất dọa người."Lý lão đầu cứng họng, ngay sau đó nói: "Chuyện này cũng đâu có gì kỳ quái? Chung Quỳ bắt quỷ, nếu vẻ ngoài xinh đẹp thì làm sao có thế khiến quỷ ma kinh sợ? Mà vị tiên nữ này lại không phải là người bắt quỷ, đương nhiên là lớn lên xinh đẹp rồi. Tiên nhân cũng giống như người phàm chúng ta, có chức vị và công việc khác nhau. Ta suy đoán người mà chúng ta gặp được có thể là tiên nữ chưởng quản về điện - Điện Mẫu.""Lôi Công Điện Mẫu? Cũng rất có thể, nhưng sao ông nội lại biết?"Lý lão đầu đắc ý, nói: "Cô ngươi từng nói qua nơi này có rất nhiều vật dụng sử dụng điện, cái đang phát sáng được gọi là đèn điện, cái dùng để nấu nước gọi là ấm điện, còn cái vừa giúp làm khô tóc gọi là máy sấy, còn cái hình chữ nhật kia gọi là ti vi, tất cả đều sử dụng điện."Hai thiếu niên đều bừng tỉnh: "Ông nội nói rất đúng.""Vẫn là người lợi hại."Lý lão đầu đắc ý: "Đương nhiên, ta ăn muối còn nhiều hơn so với các ngươi đi đường.""Ông nội, theo con thấy thì tiên nữ hình như rất thích hải sản...""Đúng vậy, cô ấy càng thích thì ta càng mừng." Điều Lý lão đầu sợ nhất chính là bọn họ luôn chiếm tiện nghi của người khác, vì thế ông rất vui mừng nếu có thể hồi báo một cái gì đó."Thật ra cháu thấy cữu công quá vất vả, vốn dĩ cháu còn tưởng rằng cuộc sống ở làng chài sẽ khấm khá hơn một chút." Lý Đại Lang vẫn luôn cảm thấy cuộc sống của người dân trong thôn bọn họ thật sự quá khổ cực, kém hơn rất nhiều so với những thôn làng xung quanh.Nhưng lần này đi đến làng chài mới phát hiện cuộc sống của ngư dân còn gian nan hơn.Trước kia, hắn từng nghe bà nội nói, khi còn trẻ cuộc sống của bà không hề dễ dàng. Nhưng lúc đó, hắn chưa thể cảm nhận sâu sắc nỗi khổ đó, vì dù sao nông dân ở gần núi như bọn họ cũng rất khó khăn.Thế nhưng, chỉ ngắn ngủi vài ngày ở làng chài nhưng hắn đã tận mắt nhìn thấy tiểu biểu cô chỉ mười mấy tuổi nhưng vẫn phải xuống biển lúc thời tiết lạnh như vậy. Lúc đó hắn mới có thể biết được cuộc sống của ngư dân làng chài vất vả như thế nào.Dù trời có lạnh như thế nào vẫn phải lặn xuống biển mò tìm hải sản nhưng cũng không kiếm được bao nhiêu, vì còn bị tầng lớp khác bóc lột. Bởi vì, ở làng chài đều là ngư dân, nên không thể nào bán được hải sản với giá cao. Nếu muốn bán một số ít hải sản quý thì phải đến hiệu buôn, nhưng có thể sẽ bị ép giá.Để bán được nhiều hải sản thì phải qua nhiều trung gian, nên tầng lớp dưới cùng như ngư dân làm sao có thể kiếm được nhiều tiền."Ông nội, người nói thử xem nếu tiên nữ tỷ tỷ thích hải sản đến vậy, thì sau này chúng ta có thể tiếp tục đưa hải sản nữa được hay không? Như vậy, vừa có thể báo đáp ân tình của tiên nữ vừa có thể giúp đỡ gia đình ông cậu?"Lý lão đầu: "Chúng ta là báo đáp ân tình, nên không thể khiến tiên nữ khó xử. Mặc kệ cô ấy muốn như thế nào thì chúng ta đều sẽ nghe theo.""Ông nội nói đúng.""Nhanh đi ngủ đi.""Để con đi tắt đèn! Cứ để con.""Thằng nhóc này.""Oa, thật là thần kỳ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận