Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 266:

Chương 266:
Chương 266:
Cuộc sống của những người được Chân Minh Châu giúp đỡ đang dần đi vào quỹ đạo.Bởi vì sức khỏe của Túc Ninh ngày một tốt hơn nên Chân Minh Châu cũng chỉ huy hắn làm không ít việc, không phải cô muốn sai bảo người bệnh đâu, những việc cô nhờ hắn làm đều là công việc nhỏ. Hơn nữa, là do chính Túc Ninh nói muốn làm vậy.Lần trước khi Cẩu Đản cầm đi mười lượng, Túc Ninh đã nói với Chân Minh Châu là cho hắn mượn.Thật ra Chân Minh Châu không so đo việc này, cô cũng nguyện ý giúp đỡ người khác. Nhưng Túc Ninh lại rất cố chấp, đối với hắn nếu nói là mượn thì đó chính là mượn, có vay thì phải có trả.Bởi vì hắn là người muốn đưa tiền cho Cẩu Đản, hơn nữa lại nói là mượn thì không thể không trả lại, hiện tại làm chút việc cũng xem như là tiền lãi.Chân Minh Châu: Được thôi.Chân Minh Châu cảm thấy không thành vấn đề, nhưng Túc Ninh nhưng lại rất cao hứng, vì như vậy thì quan hệ của hắn và Chân Minh Châu lại gần gũi thêm một chút.Vì chuyện thân phân của Túc Ninh mà Vu Thanh Hàn đã đến thủ đô mở một cuộc họp, vốn dĩ định ba ngày sau sẽ trở về, nhưng do phát sinh nhiều việc khác cần phải xử lý, hơn nữa tình huống của Túc Ninh cần được thảo luận cẩn thận hơn, nên Vu Thanh Hàn đã lùi lại thời gian trở về.Tuy Vu Thanh Hàn ba ngày vẫn chưa trở về, nhưng thời hạn ba ngày cá cược của Chân Minh Châu và Túc Ninh đã đến.Quả nhiên, vẫn là đàn ông hiểu rõ đàn ông hơn.Chân Minh Châu cảm thấy mình đã quá xem thường Túc Ninh rồi, không ngờ hắn đã nói đúng, Từ Nhất Ninh... đã di tình biệt luyến.Mấy ngày hôm trước hắn vẫn nói mình yêu thích Mỹ Dương Dương, muốn cưới một cô gái thiện lương đáng yêu như Mỹ Dương Dương. Nhưng mấy ngày nay lại nói mình thích nhất Thuỷ thủ mặt trăng, tuy rằng có chút kỳ quái nhưng cô ấy là hiện thân của công lý, cổ linh tinh quái.Cuối cùng, hảo huyền là có thể kéo hắn từ bên người một chú cừu non đến một nhân vật khác.Với hiểu biết của mình, Túc Ninh nói: "Cô có tin nếu bây giờ cho hắn xem Anh Hùng Xạ Điêu, hắn sẽ thích Hoàng Dung hay không."Chân Minh Châu lại một lần nữa cảm thán: Đúng là đàn ông mà.Có lẽ bởi vì thua cược Túc Ninh, nên Chân Minh Châu giữ lấy Từ Nhất Ninh, lớn tiếng mắng: "Không phải cậu nói người cậu yêu nhất chính là Mỹ Dương Dương sao? Vì sao lại thay lòng đổi dạ?"Từ Nhất Ninh còn lớn tiếng hơn cô: "Tôi thay lòng đổi dạ lúc nào? Tôi vẫn rất yêu thích Mỹ Dương Dương."Chân Minh Châu: "Vậy Thuỷ thủ mặt trăng thì sao?"Từ Nhất Ninh: "Đương nhiên là vẫn yêu Thuỷ thủ mặt trăng hơn một chút."Chân Minh Châu cạn lời.Từ Nhất Ninh: "Ai nói tôi chỉ có thể thích một người? Tôi có thể thích nhiều người, cũng có thể cưới tất cả bọn họ."Mặt Chân Minh Châu đầy vạch đen: Thật muốn đá hắn ra ngoài.Vẻ mặt của Chân Minh Châu miêu tả sinh động cái gì gọi là thô tục. Từ Nhất Ninh cũng không phải kẻ ngốc. Tuy rằng ở đây một thời gian dài, hắn dần giống với người bạn tốt A Cửu, đó chính là tính cách có chút dở hơi; nhưng cũng không mất đi sự khôn khéo.Chẳng qua không được đặt ở phương diện này.Vì thế hắn không ngốc, hắn có thể nhìn ra Chân Minh Châu thật sự không nói nên lời, do đó liền lên tiếng giải thích.Từ Nhất Ninh: "Nếu tôi chỉ thích một người, thì không phải rất đáng tiếc cho những cô gái tốt hay sao? Nếu mọi người đều yêu tôi thì tôi nguyện ý chia sẻ tình cảm của mình. Tình yêu không thể chỉ dành riêng cho một người."Chân Minh Châu không nhịn được mắng: "Tình yêu của cậu thật rẻ tiền.""Nào có!"Hắn rất kiên định: "Rõ ràng tình yêu của tôi là bao la rộng lớn."Chân Minh Châu "phi" một tiếng, phỉ nhổ hắn.Tuy quan niệm về tình yêu của nam giới và phụ nữ không giống nhau, nhưng Từ Nhất Ninh tự kéo thấp điểm số của bản thân xuống dưới mức trung bình.Chân Minh Châu trợn mắt liếc nhìn Từ Nhất Ninh.Từ Nhất Ninh cảm thấy bản thân thật vô tội.Ngay sau đó, hắn nhìn về phía Túc Ninh nói: "Ngươi vừa mới nói cái gì mà phim Anh Hùng Xạ Điêu, rồi Hoàng Dung nữa?"Trên mặt hắn viết đầy hai chữ: Muốn xem!Chân Minh Châu lại không nói nên lời.Mắt thấy Chân Minh Châu cũng không cự tuyệt, Túc Ninh cười cười, nói: "Đi thôi, để ta mở cho ngươi xem.""Có thể ngươi đã biết những bộ phim đó đều là hư cấu..."Từ Nhất Ninh: "Đương nhiên ta biết, vì ngoài đời thực cừu không biết nói chuyện, cũng không có thủy thủ mặt trăng, càng không có tổ chức hắc ám."Túc Ninh gật đầu: "Ngươi biết thì tốt, bộ phim này cũng vậy, những thứ thoát ly thực tế đều là giả, mặc dù là người thật diễn cũng như vậy.""Ta hiểu, ta hiểu. Ta đã xem qua mấy vở kịch, mấy thứ như cưỡi mây đạp gió cũng không phải sự thật."Túc Ninh: "Vậy thì tốt."Thật ra Túc Ninh không phải là người nhiệt tình, ngược lại là người rất lạnh lùng. Sở dĩ hắn giải thích cặn kẽ như vậy là không muốn đập bảng hiệu của Chân Minh Châu; để không bị người khác nói nơi này kỳ quái, thời điểm họ đến đây vẫn rất tốt nhưng khi rời đi lại biến thành một kẻ ngốc.Vì vậy, những điều này vẫn cần được giải thích rõ ràng.Từ Nhất Ninh nhanh chóng hoà mình vào cốt truyện, hỏi: "Đây là cái gì.""Mọi việc hoàn toàn là ngẫu nhiên. Ý trên mặt chữ."Dứt lời Túc Ninh liền rời khỏi phòng.Khi vừa đi đến cửa liền nhìn thấy Văn Khâm đang viết viết vẽ vẽ, hắn liếc mắt một cái.Sau đó hắn nói lại với Chân Minh Châu: "Văn Khâm đang vẽ vũ khí.""Vũ khí gì?"Túc Ninh: "Trong Thuỷ Thủ Mặt Trăng."Chân Minh Châu: "Tùy hắn đi."Thật sự Chân Minh Châu không phải một người thích so đo.Những chuyện thế này dù lớn hay nhỏ thì Chân Minh Châu đều cảm thấy không có vấn đề gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận