Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 148:

Chương 148:
Chương 148:
Trước giờ, quán trọ Xuân Sơn chỉ có vài người nên chưa từng náo nhiệt như vậy, hôm nay đột nhiên có nhiều người đến liền có chút ồn ào.Tiểu Hồng ghé vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nói: "Cha, có rất nhiều người đến đây. Nhóm người đến trước hẳn là người từ trên núi xuống, lúc này lại có một vị mặc áo dài tiến vào."Cốc Chi Tề có chút lo lắng, nhưng vẫn trấn an người nhà: "Cha biết rồi, chúng ta không cần kinh ngạc quá mức, tóm lại nơi này là quán trọ, nếu không có người này đến thì sẽ có người khác đến."Vương thị lo lắng: "Cha bọn nhỏ à, chuyện này thật sự không có vấn đề gì sao?"Cốc Chi Tề nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay cô ấy: "Tóm lại chúng ta chỉ cần tin tưởng bà chủ là được, không phải sao?"Vương thị suy nghĩ rồi gật đầu.Thật ra bọn họ cũng không còn con đường nào khác để đi, như hiện tại đã rất tốt rồi.Nhóm người Lý gia cũng kinh ngạc không khác gì Cốc gia, bọn họ vừa nằm xuống còn chưa ngủ, liền nghe được bên ngoài có tiếng nói chuyện. Sau khi thăm dò cũng nhận thấy được nhóm người vừa vào cửa không phải người bình thường; bọn họ là nông dân, chưa từng gặp qua người có thân phận tôn quý nên có chút lo sợ.Bên trong phòng ai cũng có phần lo lắng, còn bên ngoài thì sao.Lúc này, Nguyên Tuấn đang năn nỉ Vu Thanh Hàn xem bệnh cho Bạch Viễn. Vu Thanh Hàn cũng không do dự mà đồng ý.Vu Thanh Hàn nói: "Tôi sẽ giúp ông làm kiểm tra toàn thân, xem chỗ nào có vấn đề, sau đó sẽ đưa ra chẩn đoán."Bạch Viễn cũng không nhiều lời, chỉ chắp tay nói: "Cảm ơn."Vu Thanh Hàn xua tay, nói: "Không cần khách sáo như vậy, tôi có thể tìm ra vấn đề liên quan đến của ông nhưng không chắc có thể trị khỏi. Để xem tình hình như thế nào, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức."Người học y chính là như vậy. Dù tính cách như thế nào, thì khi đã là bác sĩ thì đều hy vọng có thể chữa khỏi cho người bệnh.Bạch Viễn lập tức nói: "Đạo lý này tôi hiểu. Có đôi khi, con người luôn phải tin vào số mệnh."Đặc biệt, từ sau khi Cửu hoàng tử có duyên kỳ ngộ với Chân Minh Châu, bọn họ càng thêm tin tưởng điều này.Hay những sự việc xảy ra sau đó dường như cũng đang chứng minh điều này.Hoặc chỉ cần Cửu hoàng tử gặp nạn, đều sẽ được nhắc nhở.Cũng như trước đó bà chủ đã từng nói có khả năng Vu thần y không trở về nữa; nhưng gần đây khi sức khỏe ông ngày một kém đi, Cửu hoàng tử quay lại đây thăm bạn cũ cũng như muốn dò hỏi tung tích của thần y, không ngờ lại có thể gặp được ngài ấy ở đây.Có lẽ trời cao muốn giúp ông khỏi bệnh để tiếp tục phụ tá Cửu hoàng tử.Bên cạnh đó,"việc làm ăn" cũng giúp Cửu hoàng tử "kiếm tiền".Những điều này chứng tỏ tất cả đều là ý trời.Độ mê tín và bổ não của Bạch Viễn đã vượt xa sự tưởng tượng của mọi người, lúc này ông ấy đã tiến sâu vào vòng xoáy bổ não không thể tự thoát ra được.Chỉ là hai đương sự - chính là Chân Minh Châu và Vu Thanh Hàn đều không biết gì về những suy nghĩ bổ não của vị này. Cho dù biết được thì cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Vì Nguyên Tuấn cũng rất hay suy nghĩ xa vời, nên lão sư của hắn cũng không ngoại lệ, thậm chí trí tưởng tượng còn vượt xa hắn.Thế nhưng hiện tại A Cửu lại không suy nghĩ nhiều đến vậy. Lúc này hắn gặp được Vu thần y nên rất vui vẻ, nhìn thấy bà chủ thì tâm tình càng vui sướng hơn.Hắn nhìn xung quanh, đã lâu bọn họ không gặp nhau nên cảm thấy không khí có chút náo nhiệt, A Cửu nói: "Nơi này không có gì thay đổi cả."Thời điểm hắn rời đi còn tưởng mình không thể quay lại đây, không nghĩ đến nhanh như vậy đã có thể trở lại.Chân Minh Châu: "Anh cảm thấy nơi này sẽ thay đổi như thế nào? Còn không phải là như hiện tại sao?"Sau đó lại bắt đầu than thở: "Nhiều người như vậy, sao tôi có thể nấu bữa sáng được hết cho mọi người, thật phiền nha."Vu Thanh Hàn bật cười: "Vậy để tôi làm."Chân Minh Châu: "Chúng ta cùng nhau làm đi."Nguyên Tuấn không ứng cử, vì hắn thật sự không làm được việc này.Chân Minh Châu: "May mắn chỗ tôi có tủ đông siêu to, bên trong đều là sủi cảo ăn liền, rất tiện lợi. Nếu không thật là muốn mạng già của tôi mà."Vu Thanh Hàn bật cười, còn Nguyên Tuấn thì đang đứng dựa vào cửa nhà bếp, không đi vào gây vướng tay vướng chân hai người bên trong.Chân Minh Châu: "A Cửu, sắp xếp chỗ ở cho người của anh đi. Tự mình qua kia tìm phòng trống rồi nghỉ ngơi một chút, đừng cứ đứng trong sân nhà tôi, như vậy không khác gì thần giữ cửa, sẽ dọa đến người khác."Nguyên Tuấn: "Được."Vu Thanh Hàn cũng nói: "Bên kia có bộ quần áo bảo hộ, cậu mặc vào; rồi cậu có nhìn thấy chiếc xe phun nước kia không? Bên trong đó đều là thuốc khử trùng, cậu phun khử khuẩn cho từng phòng luôn nhé."Nguyên Tuấn: "Được."Hai người bọn họ sai vặt Nguyên Tuấn mà không hề cảm thấy có chút gánh nặng nào.Ngày cả thân phận Cửu hoàng tử tôn quý cũng không quan tâm.Chúng tôi là những người hiện đại, thân phận tôn quý thì có quan hệ gì với chúng tôi?Tại sao bọn họ sai vặt A Cửu mà không phải những người khác? Bởi vì lúc trước hắn ở đây lâu nhất, nên khá quen thuộc hoàn cảnh nơi này. Hơn nữa, hắn cũng là một trong những người đầu tiên đến đây, lúc ấy lòng phòng bị của Chân Minh Châu vẫn chưa sâu, nên hắn biết khá nhiều nơi trong homestay. Mặt khác, trước kia hắn thường xuyên nhìn thấy Chân Minh Châu mặc đồ bảo hộ phun khử khuẩn khắp nơi.Vì thế nói với hắn thì hắn có thể hiểu.Nếu nhờ vả những người khác thì phải giải thích thêm lần nữa, nói không chừng thời gian giải thích đã đủ để làm xong mọi việc.Do đó, những người khác không thể.A Cửu nhanh chóng bắt tay làm việc, lúc này Trương Lực tiến đến, nói: "Điện hạ, để thần làm."Nhưng lại bị Bạch Viễn ngăn lại: "Vẫn để Cửu hoàng tử làm đi."Bà chủ và Vu thần y nói vậy chắc có bọn họ dụng ý riêng.Tuy rằng trước đây ông chưa gặp qua Vu Thanh Hàn, nhưng đã từng cẩn thận nghe Cửu hoàng tử nói qua. Vu thần y khác với bọn họ, hắn không phải khách trọ, hắn giống với bà chủ, nên không thể chậm trễ.Có lẽ, đây khảo nghiệm của bọn họ dành cho điện hạ.Đúng là không thể không nói người này lại suy nghĩ nhiều rồi, thật sự suy nghĩ quá xa xôi.Thật ra Cửu hoàng tử cũng không cảm thấy mình làm việc những việc này có gì không đúng. Nếu ở trong cung có người sai bảo hắn như vậy thì chắc chắn hắn sẽ không vui, nhưng lúc trước khác bây giờ khác. Từ trước đến giờ, khi ở đây hắn không cảm thấy bản thân mình tôn quý, nên làm một chút công việc là điều đương nhiên, không làm việc mới là không đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận