Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 102: Thân Thế Của Tiểu Thạch Đầu 2

Chương 102: Thân Thế Của Tiểu Thạch Đầu 2
Chương 102: Thân Thế Của Tiểu Thạch Đầu 2
Ba ông cháu Lý gia vô cùng kinh ngạc, mặt khác ba người ở phòng bên cạnh cũng hiếm lạ với nơi này, nên đã gần nửa đêm mà vẫn không thể ngủ được.Địa phương thần kỳ như vậy sợ là lần sau có đến đây cũng không thể tùy tiện ngủ lại, nên bọn họ không muốn ngủ. Cả ba người đều yên lặng quan sát xung quanh, hai mắt mở to không khác gì cái bóng đèn.Hiện tại, trời sáng khá muộn, bên cạnh đó trời lại đầy mây, nên khi Chân Minh Châu ngủ dậy cũng đã gần tám giờ, lúc này trời cũng tờ mờ sáng.Cô xuống lầu chuẩn bị bữa sáng cho Túc Ninh, những người khác thì không sao nhưng không thể bỏ mặc bệnh nhân được. Túc Ninh là người kiệm lời, tuy rằng hôm qua hai người cũng xem như đã "trải lòng" với nhau, nhưng hôm nay lại trở về như cũ, hắn không nói gì chỉ an tĩnh nhìn Chân Minh Châu.Nhưng Chân Minh Châu lại nhịn không được lẩm bẩm: "Anh chỉ nằm như vậy là có ý gì?"Cô lấy điều khiển từ xa đặt bên cạnh Túc Ninh, nói: "Anh xem TV một chút đi."Túc Ninh nhìn sắc mặt cô, nói: "Cô ngủ không ngon."Chân Minh Châu gật đầu: "Tối hôm qua ngủ hơi muộn."Cô gãi đầu, hỏi lại: "Có thể nhận ra sao?"Túc Ninh gật đầu.Chân Minh Châu nói: "Quả nhiên là có chút tiều tụy, đến anh cũng có thể nhìn ra."Cô thở dài một tiếng, cất giọng phiền muộn: "Sau này tôi sẽ nghỉ ngơi đúng giờ."Túc Ninh im lặng nhìn gương mặt của cô, thật ra là do da cô quá trắng nên quầng thâm mắt hiện lên tương đối rõ ràng, hắn cúi đầu không nói gì thêm.Chân Minh Châu: "Anh phải dưỡng thương, nên cần ăn thanh đạm một chút. Vì thế tôi nấu cho anh món trứng gà nước đường, anh nếm thử xem mùi vị như thế nào. Thật ra khi còn nhỏ tôi rất nghịch ngợm, mỗi lần tôi bị thương hay bị bệnh, ba tôi đều sẽ nấu những món ngon bổ dưỡng cho tôi ăn, đây là một trong số những món đó."Cô thuận tay mở ti vi, sau đó chỉnh kênh phim hoạt hình, nói: "Anh xem thử phim [Thám tử lừng danh Conan] đi, rất hay."Homestay của cô không lắp đặt đường truyền vô tuyến, nên cơ bản đều sử dụng internet, vì thế cô có thể tuỳ ý lựa chọn tiết mục mình muốn xem.Nhưng khi thấy ánh mắt thâm thúy của người nọ, cô lại nói: "Tôi nghĩ chắc là anh sẽ thích phim võ thuật hơn. Để tôi tìm thử... anh xem thử bộ phim cũ [Tiếu ngạo giang hồ] đi."Cô cảm thấy người này không thể xem hiểu những bộ phim hiện đại, vẫn là nên cho hắn xem phim cổ trang đi.Khác với A Cửu khi ở đây liền biến mình thành một trạch nam, hơn nữa còn béo lên một vòng. Lúc xem phim truyền hình còn phải ghi lại, lúc nào cũng có đồ ăn vặt và nước ngọt có ga, ngoài miệng thì lúc nào cũng hùng hùng hổ hổ mắng chửi các nhân vật trong phim. Còn người trước mặt thì lại không nói một lời.Chân Minh Châu cảm thán: "Anh hoàn toàn khác với một vị khách lúc trước đã từng ở đây."Túc Ninh nhướng mày, chậm rãi nói: "Cửu hoàng tử?"Chân Minh Châu sửng sốt, sau đó cười cười, không trực tiếp trả lời, chỉ nói: "Anh đúng là người có hiểu biết và quan hệ rộng rãi, đến hoàng tử cũng biết."Túc Ninh nhìn Chân Minh Châu, nói: "Tôi biết Cửu hoàng tử mất tích ở khu vực phụ cận, kết quả hắn không chỉ khỏe mạnh bình an trở về mà còn béo lên một vòng."Cũng chính bởi vì hắn béo lên một vòng, nên không ai có thể nói trước đó Cửu hoàng tử mất tích là do trọng thương khi bị tập kích. Điều này khiến "cố chủ" nghi ngờ tổ chức của bọn họ là nhận tiền nhưng không làm việc, nên đã trở mặt với bọn họ. Vì thế, môn chủ bắt đầu cẩn thận quan sát, từ đó phát hiện hắn đang điều tra sau lưng bọn họ, dẫn đến việc hắn bị đuổi giết.Nhưng chính hắn là người che giấu tin tức Cửu hoàng tử mất tích ở phụ cận, còn hủy đi dấu vết để không ai tìm thấy. Không phải hắn hy vọng mình có thêm một đường lui trong lúc nguy cấp, vì lúc đó hắn cũng không hề biết đến sự tồn tại của quán trọ này.Hắn làm như vậy, thuần túy là không hy vọng tổ chức có thể tra xét được bất kỳ tin tức gì. Khi đó hắn vẫn không biết, chỉ một hành động vô tình như vậy lại giúp hắn tránh được một kiếp nạn.Đúng là khi đến đây hắn được người khác cứu giúp, cũng phát hiện ra bí mật của Mãnh Hổ Lĩnh."Mãnh Hổ Lĩnh quả nhiên là có bí mật."Chân Minh Châu hơi híp mắt, nói: "Anh đến đây là để điều tra về A Cửu?"Túc Ninh nghe thấy hai chữ A Cửu liền nghĩ, xem ra quan hệ của bọn họ rất thân.Hắn ngẩng đầu, nghiêm túc nói: "Không phải, tôi không quan tâm ai muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, cũng mặc kệ năng lực của bọn họ như thế nào, tôi chỉ cần tổ chức sát thủ đó hoàn toàn biến mất và thủ lĩnh của bọn họ chết đi là được."Chân Minh Châu: "Thật là trùng hợp, tôi cũng không hứng thú với những việc anh vừa nói. Hay đúng hơn là không hứng thú với bất kỳ chuyện gì xảy ra bên ngoài. Những việc long tranh hổ đấu đều không quan trọng bằng việc quan tâm xem dân chúng có thể ăn no mặc ấm hay không.""Tôi biết."Thính lực của hắn vô cùng tốt, ba ông cháu ở cách vách nói chuyện hắn đều nghe thấy hết.Túc Ninh nâng mắt nhìn cô, nói: "Cô là tiên nữ sao?"Chân Minh Châu lập tức bật cười, nói: "Không phải nha."Dứt lời liền xoay người ra cửa.Trước kia, hắn không tin trên đời này có thần tiên. Nếu thật sự có thần tiên thì nhóm sát thủ như bọn họ sao vẫn còn sống tốt như vậy mà không bị đày xuống mười tám tầng địa ngục.Nhưng hiện tại hắn cảm thấy nơi này rất thần kỳ, nhưng cô ấy lại phủ nhận mình không phải tiên nữ.Nhưng cô càng phủ nhận, trong lòng hắn lại càng tin tưởng.Túc Ninh nhìn ra ngoài cửa sổ, lại xoay đầu nhìn ti vi, tiên nữ chưởng quản điện sao?Nhưng tại sao cô ấy lại xuất hiện ở chỗ này đâu? Là bị nhốt hay là...Hắn nghiêm túc nhìn ti vi, còn Chân Minh Châu thì đang múc mì sợi. Lúc này cô liền thấy một thiếu niên đang ngồi dưới bậc thang trong sân, mắt thì nhìn xung quanh nhà bếp.Chân Minh Châu: "Cậu đến vừa đúng lúc, giúp tôi mang mì ra ngoài."Lý Nhị Lang nhanh chóng đứng dậy, gật đầu nói được.Chân Minh Châu đặt chén mì ở cửa sổ, cô nói "Cẩn thận một chút, nóng đây.""Vâng ạ."Thiếu niên mười bốn tuổi là thời điểm thích thể hiện, hăng hái chạy đi chạy lại nhiều lần giúp Chân Minh Châu.Lúc trở về hắn còn cảm khái: "Tiên nữ tỷ tỷ thật là lợi hại, chén mì nóng như vậy cũng không sợ mà còn nhắc nhở ta.""Tiên nữ?" Đúng là không ngoài ý muốn mà.Chân Minh Châu: Cậu không nhìn thấy tôi đang đeo bao tay cách nhiệt sao?Cô múc một chén mì sợi, bên trong còn cho thêm giăm bông cùng trứng gà, vừa nhìn liền muốn ăn.Chân Minh Châu nói: "Một mình tôi làm thức ăn cho vài người, sợ chậm trễ nên nấu đơn giản một chút.""Như vậy đã là tốt lắm rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận