Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 176:

Chương 176:
Chương 176:
Ba Chân là một người truyền thống điển hình.Nghĩa là như thế nào nhỉ?Nếu con gái vẫn luôn độc thân thì ông sẽ có chút sốt ruột, luôn mong con gái mình có thể tìm được người mình thích.Nhưng khi con gái thật sự có chút rung động thì ông lại bắt đầu lựa chọn, bắt bẻ.Dường như nếu đối phương thật sự là hoàng tử cũng không xứng với tiểu công chúa nhà mình.Đúng vậy, dù ông không phải hoàng đế thì con gái ông vẫn là công chúa.Là công chúa trong thôn không được sao?Dù sao thì ông thấy dáng vẻ thằng nhóc Vu Thanh Hàn này không đáng tin cậy lắm.Ông cũng không nói rõ vì sao mình lại nghĩ như vậy, chỉ cảm thấy tên nhóc này lớn lên quá đẹp, không khác gì tiểu bạch kiểm. Hơn nữa, tên tiểu bạch kiểm này còn có chút không thành thật.Có người nào thành thật lại video call nói chuyện phiếm vào lúc nửa đêm không?Nếu Chân Minh Châu nghe được lời này nhất định sẽ cảm thấy bản thân trúng một mũi tên.Hình như... cô cũng điện thoại cho Vu Thanh Hàn vào đêm hôm khuya khoắt nha.Bọn họ là những đồng nghiệp nhiệt tình và hết lòng vì công việc, không ngờ lại bị hiểu lầm như vậy.Nhưng cũng may là dù ba Chân có hiểu lầm thì ông ấy cũng không phải người càn quấy, nhất quyết phải dò hỏi đến cùng. Những ngày ở nhà ăn tết, ông ấy cũng thấy con gái không tiếp xúc gì với Vu Thanh Hàn, Vu Thanh Hàn càng không liên hệ với Chân Minh Châu, lúc này ông lại cảm thấy cái tên Vu Thanh Hàn này càng không được.Con gái ông xinh đẹp như vậy, thế mà Vu Thanh Hàn lại không chủ động liên lạc, vì thế tên tiểu tử này càng không được.Chân Minh Châu cạn lời.Ba cô thật là một ông chú trung niên có tâm tư phức tạp mà.Tâm tình ba Chân phức tạp nhưng người làm con gái lại không hiểu chút nào.Cũng may, ba Chân ở nhà cũng không lâu, vừa qua ngày rằm tháng giêng ông liền thu dọn hành lý, chuẩn bị rời đi.Tuy rằng ông ấy không yên tâm về cô con gái này, nhưng ước định giữa ông và người vợ đã mất cũng rất quan trọng.Tất nhiên ba Chân cũng biết không cần lo lắng nhọc lòng về Chân Minh Châu.Con gái ông là một cô gái có khả năng tự chăm sóc bản thân, nhưng trước khi đi ba Chân có đi tìm Triệu Xuân Mai, luôn miệng nhờ vả bà chăm sóc con gái nhà mình. Nếu nhận thấy có điều gì bất thường,"gió thổi cỏ lay" thì trước tiên phải liên hệ với ông.Ông sợ nhất là con gái chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu.Triệu Xuân Mai đương nhiên là đồng ý, đồng thời cũng cảm khái, bà nghĩ nếu ai muốn cưới Chân Minh Châu, tám phần là phải trải qua chín chín tám mươi mốt tầng khảo nghiệm.Thật không biết người nào may mắn có được vận may này.Lão Chân đúng là không dễ đối phó a.Chỉ là khi lão Chân rời đi, trong lòng Triệu Xuân Mai cũng thở dài nhẹ nhõm. Năm nay thời tiết những ngày tết khá tốt, tuy rằng có gió nhưng trời không mưa hay có tuyết rơi, xem như là một chuyện tốt.Triệu Xuân Mai cũng lo lắng nếu thật sự tuyết rơi bị ba Chân phát hiện vấn đề thì lại phải nghĩ cách giải quyết tốt hậu quả.Tuy rằng nói như vậy không tốt, vì dù sao nơi đó cũng là nhà của ông ấy, nhưng Triệu Xuân Mai đúng thật là cảm thấy nhẹ nhõm hơn.Hiện tại ba Chân rời đi thì rủi ro lại ít đi một phần.Trước tết Chân Minh Châu lái xe đón ba cô về, hôm nay lại đặc biệt đưa ông ấy đến sân bay. Suốt đường đi, đồng chí lão Chân không ngừng nói chuyện, giải thích cái này, dặn dò cái kia, thật sự rất ồn ào.Nhưng Chân Minh Châu lại không cảm thấy phiền, cô cười tủm tỉm, nói: "Ba yên tâm đi, con ở nhà mọi chuyện đều ổn cả. Nhưng ba ra ngoài thì phải cẩn thận một chút. Đừng nghĩ rằng mình là một người đàn ông thì không gặp nguy hiểm, đừng đi đến những nơi quá hẻo lánh, cũng đừng vì tiết kiệm mà đến những cửa hàng trông có vẻ kỳ quái. Chúng ta có tiền."Ba Chân cười nói: "Chuyện này ba biết, nhưng còn con sao lại không đổi xe mới?"Ông vỗ vỗ cửa sổ xe, nói: "Xe này cũng đã qua nhiều năm, hơn nữa tính năng của nó cũng chỉ ở mức trung bình."Chân Minh Châu: "Con cũng không đi lại bằng xe quá nhiều, hơn nữa vừa nãy ba cũng nói đã mua nhiều năm, vì thế có không ít cảm tình nha. Không cần đổi xe mới đâu ạ?"Ba Chân: "Con đúng là đứa nhỏ coi trọng tình cảm."Chân Minh Châu cười: "Xe này vẫn còn khá tốt."Ba Chân: "Được rồi, chỉ cần con cảm thấy tốt là được. Dù sao là xe hay là người, nếu con cảm thấy tốt thì ba cũng sẽ không cảm thấy xấu."Lời nói chứa đầy ẩn ý.Chân Minh Châu nghiêng đầu: "... Con thề, con thật sự không có yêu đương."Ba Chân: "Ba biết, nhưng nếu có chuyện gì thì con cứ trực tiếp nói với ba, ba nhất định sẽ không ngăn cản."Nhưng tất nhiên vẫn phải khảo nghiệm một chút.Chân Minh Châu cười: "Chuyện này nói sau đi ạ. Hơn nữa, ai biết đến khi nào mới tìm được người thích hợp. Tìm bạn trai để yêu đương chứ không phải mua bắp cải, nhất định phải lựa chọn cẩn thận."Trong lòng ba Chân xúc động gật đầu: "Con nghĩ như vậy là rất đúng, cũng không thể vì thoát khỏi tình trạng độc thân mà tùy tiện tìm một người. Phải xem xét đến rất cả các yếu tố như tính cách, ngoại hình, gia cảnh, thu nhập, công việc, trong nhà có một người mẹ khắc nghiệt hay không..."Chân Minh Châu: "... A""Đương nhiên, quan trọng nhất là con cũng thích người này."Chân Minh Châu: "Con biết rồi."Ba Chân: "Nếu con nghĩ như vậy thì ba yên tâm rồi, nhưng nếu con thật lòng thích một người trong nhà có mẹ già khắc nghiệt thì cũng không có việc gì. Chỉ cần con muốn thì không cần lo lắng về bà mẹ chồng khắc nghiệt này, ba con cũng không phải dễ chọc. Ai dám để con gái ba phải nhìn sắc mặt thì ba sẽ cho người khác biết vì sao hoa lại đỏ như vậy."Chân Minh Châu bật cười, cảm khái: "Ba, người thật biết diễn đó nha."Ba Chân: "Con xem con kìa, ba đang nói chuyện đứng đắn đó."Chân Minh Châu: "Được, được."Tuy rằng Chân Minh Châu rất tự lập, nhưng ba Chân vừa làm cha lại vừa làm mẹ nên khó tránh khỏi có chút ồn ào. Ông lão ồn ào nói chuyện không ngừng cho đến khi đến sân bay, lần này lão Chân rời đi mang theo không ít đồ vật, hàng tết nhà ông một mình Chân Minh Châu ăn không hết. Hơn nữa thời điểm này là mùa vắng khách du lịch, nên ba Chân quyết định mang theo bao lớn bao nhỏ rời đi.Lúc ông trở về hay lúc rời đi vẫn là bao lớn bao nhỏ."Có việc gì thì gọi điện thoại cho ba."Chân Minh Châu gật đầu: "Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận