Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 142: Tin Đồn Tình Cảm 2

Chương 142: Tin Đồn Tình Cảm 2
Chương 142: Tin Đồn Tình Cảm 2
Những cô gái ở làng chài ven biển đều muốn gả ra ngoài vì cuộc sống ở đây quá khổ.Thôn bọn họ nhiều nhất là gả đến những gia đình bình thường, chỉ là ông nghe nói những cô gái có chút sắc đẹp ở thôn khác được gả đến những nhà có điều kiện tốt cũng chưa từng giúp được nhà mẹ đẻ việc lớn gì, có thể gửi một ít đồ về nhà là tốt lắm rồi.Nhưng bọn họ đều hiểu được một ít đồ vật thì tính là gì, hỗ trợ kế sinh nhai mới là biện pháp lâu dài.Mặc dù không biết công việc đó có thể kéo dài trong bao lâu, nhưng hiện tại có được công việc này thì bất kể là bao lâu đều phải nắm chắc."Anh rể tôi là người tốt."Mọi người đều gật đầu, nói: "Đúng vậy."Thôn trưởng lại nói: "Hơn hai mươi ngày nữa là đến tết, năm nay chúng ta không cần lo lắng như năm trước. Lương thực mà mỗi nhà dự trữ có thể ăn đến năm sau cũng không thành vấn đề. Đầu năm sau chúng ta sẽ đi đến đó một chuyến xem thế nào?""Được."Mọi người nghĩ đến cuộc sống tương lai tốt đẹp liền cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng."Tiền đại à, Hải Quỳ nhà ông và Hải Thảo đã đi được vài ngày rồi đúng không?"Tiền đại gật đầu: "Đúng vậy, bọn nó đều đi cùng anh rể tôi, cũng không biết hiện tại đi đến đâu rồi."Con trai lớn nhà Tiền lão đại là Hải Quỳ, và Hải Thảo nhà Tiền lão nhị đều đi theo Lý lão đầu. Không phải những người trong thôn lo lắng nhóm người Lý lão đầu gặp chuyện trên đường đi, mà hai anh em họ đi theo là để quen đường. Thật ra, Tiền lão đại và Tiền lão nhị đều đã đi qua con đường này, nhưng dù sao cũng đã nhiều năm chưa ra khỏi nhà, hơn nữa không phải lần nào bọn họ cũng có thể đi theo, nên bắt đầu muốn bồi dưỡng lớp trẻ trong nhà.Lần này ra cửa, không phải lo ăn uống nên bọn họ cũng không chịu nhiều vất vả.Cũng may đã sắp đến Mãnh Hổ Lĩnh.Lý lão đầu không thể dẫn Hải Quỳ và Hải Thảo cùng đến chỗ Chân Minh Châu, nên dặn dò cháu trai lớn dẫn họ về nhà, những người còn lại sẽ đi đưa hàng hoá.Lý lão đầu cũng nói thẳng: "Chúng ta cũng chưa nói trước với bà chủ, nên không thể dẫn các cháu qua đó. Chờ ta hỏi lại bà chủ rồi quyết định."Hải Quỳ và Hải Thảo đều hiểu việc này, thỉnh thoảng khi bọn họ đi đưa hàng cho tửu lầu trong thành, người ta ngại mùi cá trên người bọn họ nên không để họ đi vào cửa trước, đều phải đến phía sau hẻm để giao hàng.Đại Dương dẫn hai người về thôn, mới vừa vào thôn đã nhìn thấy bà nội của hắn, cũng là cô cả của Hải Quỳ và Hải Thảo. Tiền thị không nghĩ đến mình sẽ gặp bọn họ, tuy đã nhiều năm không gặp nhưng bà chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra hình bóng của hai người em trai khi còn bé, bọn nhỏ đều rất giống cha."Đây là... Hải Quỳ và Hải Thảo có đúng không?"Hốc mắt bà dần đỏ lên: "Sao các cháu lại đến đây? Nào, nhanh theo cô cả về nhà."Đại Dương đã ra ngoài được một thời gian, lúc này cũng hỏi: "Bà nội, nhà của cô cả đã xây xong chưa?"Tiền thị gật đầu, nói: "Đương nhiên là xong rồi, người đông nên làm xong rất nhanh, cũng nhờ mọi người trong thôn đều đến hỗ trợ." Thời điểm này cũng nhàn rỗi, còn không phải đúng lúc sao?Tiền thị nói: "Cũng may nhà ta chuẩn bị tốt, nhiều người đến nên làm việc cũng nhanh, nếu muộn hơn nữa thì có thể mặt đất sẽ đóng băng. Cháu xem mấy ngày nay tuyết đã bắt đầu rơi, nếu không gấp rút xây xong thì sẽ gặp không ít khó khăn. Bây giờ thì tốt rồi, nhà cô cả cháu đã làm xong, chỉ chờ ông nội cháu trở về làm một bữa ăn là được.""Nhà chúng ta trả tiền công bằng thịt heo sao?"Tiền thị gật đầu, nói: "Đúng vậy, mọi người đều biết nhà chúng ta có heo, nên chúng ta cứ thuận thế trả công bằng thịt heo. Vừa lúc mọi người có thể lưu trữ lại để ăn tết. Nếu không lưu trữ lại bọn họ cũng có thể vào thành để bán, một vài gia đình khá giả cũng sẽ mua."Đừng nhìn Lý gia thuê mọi người xây nhà không trả tiền công, thay vào đó là đưa thịt heo nhưng lại làm mọi người càng vui vẻ hơn. Nếu là vài năm trước bọn họ còn được ăn chút thịt heo, nhưng hiện tại thì không ăn được thứ gì ngon. Đến nước hầm xương còn không có, cuộc sống vô cùng khổ sở!Nhóm người đi đến phía trước nhà ở của Lý gia, Hải Quỳ và Hải Thảo đều lên tiếng hỏi: "Cô cả, là nhà này sao?"Phòng ở này còn đẹp hơn với nhà bọn hắn.Trong lòng Tiền thị ở ẩn ẩn một chút kiêu ngạo, bà nói: "Đúng vậy, là nhà này."Thật ra Lý gia câu rất nghèo, nhà ở của Lý gia cũng không được khang trang. Nhưng thừa dịp lần này Lý Quế Hoa xây nhà, Lý lão đầu và Tiền thị cũng cắn răng sửa chữa lại căn nhà của bọn họ. Cũng không phải hai vợ chồng bà thích khoe khoang, mà là trước kia mỗi lần trời mưa to thì trong nhà liền có mưa nhỏ, nếu không tu sửa thì khó mà ở được nữa.Bọn họ cùng vào nhà, cháu gái lớn của Tiền thị lập tức đi cắt thịt, chuẩn bị làm thức ăn đãi khách.Lúc này, Hải Quỳ và Hải Thảo cũng biết được Lý Quế Hoa sẽ dọn lại đây, bọn họ tò mò: "Về sau chị họ cũng sẽ ở lại thôn này sao?"Tiền thị gật đầu, nói: "Chuyện là như thế này, lần hạn hán này làm chúng ta hiểu được, người nhà nên ở cùng nhau để có thể nương tựa vào nhau mà sống. Lần này xem như là cơ hội hiếm có, nên ta để bọn nó dọn về ở đây luôn."Hải Quỳ và Hải Thảo cũng cảm thấy đúng.Người đông thế mạnh.Lý gia có khách đến nên không khí có chút vui mừng.Đoàn người Lý lão đầu đi vào trong rừng, nhưng lại không thấy được căn nhà quen thuộc. Không ngoài ý muốn, bọn họ liền tìm một chỗ rồi quỳ xuống dập đầu.Chẳng qua, lần này không giống với trước kia, căn nhà không hề xuất hiện ở bãi đất trống.Nhưng Lý lão đầu cũng không nhụt chí. Bởi vì, bà chủ từng nói qua, nếu bọn họ đến đây mà không thấy homestay, điều đó chứng tỏ duyên phận còn chưa đến, cần phải chờ đợi.Lý gia tìm một chỗ ở gần đây, yên lặng dựng trại. Một bên khác, Trương Lực nấp dưới tàng cây đã phát hiện sự xuất hiện của Lý gia. Vì đây không phải lần đầu hắn thấy nhóm người Lý gia, cũng ngửi được mùi tanh nên liền biết bọn họ để đây để làm gì.Nói đến cũng khéo, buổi sáng hôm nay Trương Lực vừa trở về, nhưng cũng chỉ cách Lý gia nửa ngày.Lần này, hắn lần lượt thả hai con bồ câu đưa thư, đồng thời vội vàng ra roi thúc ngựa trở về, ngàn vạn lần không nghĩ đến sự an bài lần này lại thật sự hữu dụng.Mật hàm đầu tiên là hoài nghi Túc gia và tổ chức sát thủ.Mật hàm thứ hai là lo lắng cho an nguy của Cửu hoàng tử.Bản thân hắn cũng vội vàng trở về, thời điểm trở về đúng lúc Cửu hoàng tử đang gặp nguy hiểm, cũng may hắn về kịp.Hóa ra sau khi nhận được mật thư đầu tiên của Trương Lực, Cửu hoàng tử lập tức an bài người điều tra Túc gia.Không nghĩ đến chưa đến hai ngày liền để lộ tiếng gió. Dù làm việc vô cùng cẩn thận và bí mật nhưng vẫn để lộ thông tin, vì thế Cửu hoàng tử rơi vào nguy hiểm.Trong tình huống nghìn cân treo sợi tóc, cũng may Trương Lực đã kịp thời trở về cứu người.Sau đó, mặc kệ là quân sư Bạch Viễn hay Trương Lực đều càng thêm tin tưởng Chân Minh Châu không phải là người thường.Nếu không nhờ cô nhắc nhở, bọn họ không thể biết nhiều việc như vậy. Hiện tại đã có thể chứng minh Túc gia thật sự có vấn đề, cũng chứng minh Chân Minh Châu có khả năng tiên đoán trước tương lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận