Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 252:

Chương 252:
Chương 252:
Sau cơn mưa trời lại sáng. Hiện tại thời tiết khá đẹp, Chân Minh Châu đang ngồi trên băng ghế hít thở không khí trong lành; còn hai chị em được cô giúp đỡ hiện đang đi đến phố bắc và nhanh chóng tìm được người môi giới.Hiện tại, những người làm nghề môi kiêm rất nhiều việc cùng một lúc. Có người muốn thuê nhà hay mua nhà sẽ tìm đến họ, nếu muốn mua nha hoàn hay gã sai vặt cũng tìm đến họ; hoặc muốn mua đất cũng có thể tìm đến người môi giới. Tóm lại là công việc rất đa dạng.Bọn họ là tiểu ăn mày đi khắp hang cùng ngõ hẻm, một số người khi nói chuyện cũng sẽ không kiêng dè bọn họ; người môi giới nào phúc hậu còn người nào xảo trá, nhà nào thường bị trộm cắp, nơi nào chủ nhà khắc nghiệt đại khái mấy tiểu ăn mày như bọn họ đều biết.Vì thế bọn họ thuê nhà nhanh hơn người khác không ít. Hai chị em thuê một gian phòng trong khu đại tạp viện gần với đường chính trên phố bắc, nơi này tốt hơn bên trong rất nhiều nên tất nhiên là giá cả đắt hơn những gian phòng bên trong một chút.Càng đi sâu vào trong phố bắc thì giá cả càng thấp nhưng dân cư cũng thuộc tầng chót nhất.Ngược lại, hầu hết những người ở các phòng gần đường chính đều có công việc nghiêm túc, không phải là dạng "công nhân đánh cá ba ngày, phơi lưới hết hai ngày" mà là những "người làm công" ngày nào cũng có việc làm. Do đó hoàn cảnh sống xem như không tồi.Người môi giới cũng sửng sốt trước vị trí mà hai đứa bé này nhìn trúng, sau đó buồn cười nói: "Giá cả ở đây không rẻ."Táo Hoa: "Bọn cháu biết, nhưng bọn cháu cũng biết ở đây an toàn hơn. Chúng cháu đều còn nhỏ, nếu đến sống ở một nơi quá hỗn tạp sợ là không thích hợp. Nên bọn cháu định đến đây thuê một căn phòng nhỏ, như vậy vẫn tốt hơn việc thuê một căn phòng lớn ở bên kia. Dù gì bọn cháu cũng chỉ có hai người, phòng ở nhỏ một chút cũng không sao. Tuy rằng giá cả nơi này hơi đắt nhưng bọn cháu có thể ăn ít hơn, cố gắng tiết kiệm cũng sẽ đủ tiền trả tiền thuê phòng."Người môi giới nhìn cậu bé ăn mày trước mặt, cười nói: "Ai ui, các ngươi đây là tìm được công việc rồi sao?"Táo Hoa mặt không đổi sắc nói dối: "Vâng ạ."Nếu cô bé mang dáng vẻ của một tiểu ăn mày đến gặp người môi giới có thể bị đuổi ra ngoài, cũng may đệ đệ giúp cô bé sửa soạn mới không khiến người môi giới nghĩ rằng bọn họ đang đùa cợt ông ấy. Cuối cùng hai tỷ đệ cũng nhìn trúng một căn đại tạp viện gần đường chính, nơi này hiện có ba đình đang sinh sống, nếu tính thêm bọn họ nữa mà bốn. Hiện giờ chỉ còn lại một gian phòng nhỏ nhất, cả bên trong và gian ngoài căn nhà chỉ rộng khoảng mười mấy mét vuông, phương hướng cũng không tốt. Nghe nói, đây vốn là khuê phòng của con gái chủ nhà nên không được chăm chút nhiều. Sau này, vì cho thuê nhà nên từ giữa căn nhà đã xây thêm một bức tường để làm gian ngoài, do đó căn phòng này càng nhỏ lại, một nhà ba người miễn cưỡng mới có thể ở được nên vẫn rất khó để cho thuê.Hai tỷ đệ thuê căn phòng này với giá 300 văn một tháng. Giá cả như vậy đã rất tiện nghi.Đương nhiên với căn phòng có diện tích tương đương nhưng ở bên trong phố bắc thì chỉ mất 150 văn.Hai tỷ đệ nhanh chóng giao một tháng tiền thuê nhà, lại giao 100 văn tiền phí cho người môi giới. Số tiền này không thể tiết kiệm, hơn nữa bọn họ cũng không ngốc, nên cũng nhanh chóng giao tiền. Sau đó dọn dẹp nhà cửa một chút rồi mang hết tài sản đã cất giấu đến nơi ở mới.Vào ngày thứ hai sau khi rời khỏi homestay của Chân Minh Châu, sáng sớm bọn họ đã đi tìm người môi giới để thuê phòng, đến buổi chiều là dọn dẹp xong mọi thứ.Dù sao căn phòng cũng khá nhỏ nên không cần dọn dẹp gì nhiều.Đến chạng vạng, hai người nhặt củi nấu nước, Cẩu Đản giúp Táo Hoa cạo đầu, sau đó cô bé lại nghiêm túc tắm rửa, lúc này mới thay bộ quần áo mới giống với đệ đệ mình.Bộ quần áo mới mà Chân Minh Châu chuẩn bị còn có một lớp áo giữ nhiệt màu xanh biển. Đương nhiên ở chỗ Chân Minh Châu không phải quần áo kích cỡ lớn nhỏ nào cũng có, nên bộ quần áo mà hai tỷ đệ mặc lên người có chút rộng, nhưng điều này lại khiến hai tỷ đệ vô cùng vui vẻ, quần áo rộng không sao cả, nếu quá nhỏ thì không thể mặc được bao lâu.Quần áo rộng còn có thể mặc được một đoạn thời gian nữa.Nên trong là nội y giữ ấm và quần lót, bên ngoài là quần dài và đoản khâm.Có thể nói bên trong là kiểu dáng hiện đại, bên ngoài thiên về cổ đại.Những người đến homestay Xuân Sơn đều là người cổ đại, đương nhiên Chân Minh Châu đã chuẩn bị rất nhiều cổ trang, nhưng quần áo mà cô chuẩn bị không phải kiểu dáng phức tạp mà những người giàu sang phú quý như Cửu hoàng tử thường mặc, chủ yếu là kiểu dáng đơn giản mà người bình thường hay mặc.Quần áo bên trong như thế nào cũng không quan trọng, chỉ cần kiểu dáng bên ngoài tương tự như ở cổ đại là được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận