Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 58: Trò Chuyện Đêm Khuya 5

Chương 58: Trò Chuyện Đêm Khuya 5
Chương 58: Trò Chuyện Đêm Khuya 5
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên Vu Thanh Hàn từ ngoài sân hỏi vọng vào: "Chân Minh Châu, có phải cô muốn trồng rau ở phía bên kia không?"Chân Minh Châu gật đầu: "Đúng vậy."Vu Thanh Hàn lại hỏi: "Cô định trồng loại rau gì?"Chân Minh Châu: "Cũng không biết tình huống bên kia như thế nào, tôi định mở một vườn rau nhỏ trồng các loại như cà chua, dưa chuột, ớt gì đó thử xem."Cô nghi hoặc: "Sao vậy?"Vu Thanh Hàn tươi cười hớn hở: "Việc trồng trọt không phải cần khai hoang đất sao? Việc này cũng không thể trông cậy vào nhóm người thôn trưởng cùng Trương Vũ, nhưng chúng ta có sức lao động miễn phí."Chân Minh Châu: "???" Nhưng rất nhanh cô đã hiểu ý anh: "Người áo đen"Vu Thanh Hàn búng tay, mỉm cười: "Không tồi đúng không?"Chân Minh Châu không ngừng gật đầu. Mặc dù, cô muốn tự mình trồng rau, nhưng nếu có người giúp đỡ làm những việc nặng nhọc thì thật tốt nha.Chân Minh Châu: "Chủ ý này không tồi."Vu Thanh Hàn: "Được rồi, để tôi thẩm vấn hắn trước sau đó bắt hắn làm việc."Tên đó suýt nữa đã giết bọn họ, nếu không làm công cho họ tám đến mười năm thì đừng mong rời khỏi.Anh ngâm nga một ca khúc rồi rời đi.Chân Minh Châu cũng vui vẻ khẽ ca hát: "Nhiều người đúng là lực lượng lớn mạnh."Nếu chỉ có một mình cô thì thật sự không biết nên làm thế nào.Hiện tại khá tốt, có người kề vai sát cánh cảm giác như không gì là không thể.Chân Minh Châu làm bánh kem thật sự rất ngon. Thời điểm học đại học, vì để tích góp sinh hoạt phí cô từng làm phục vụ tại một cửa hàng bánh kem cao cấp rất nổi tiếng. Mặc dù không phải làm việc ở phòng bếp, nhưng vì thích ăn nên cô cũng rất chú ý.Một khối bánh khoảng bàn tay ở tiệm bánh đó phải hơn 100 tệ.Nếu học được cách làm bánh, mỗi lần ăn một miếng bánh chính là đã tiết kiệm được hơn 100 tệ. Chính vì thế, tuy cô ở bên ngoài tiếp đãi khách nhưng cũng rất chú ý đến nhà bếp. Đương nhiên là không thể học trực tiếp, nhưng thiên phú làm điểm tâm ngọt của Chân Minh Châu không tệ, dù chỉ học được da lông nhưng vẫn có thể làm ra món bánh có hương vị khá độc đáo.Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lâm Nghiên cao hứng. Với cô ấy, Chân Minh Châu chính là thợ làm bánh cao cấp.Chân Minh Châu nghiêm túc chuẩn bị những đồ vật cần thiết, nếu chuyển phát nhanh vào buổi sáng thì Lâm Nghiên có thể nhận được vào buổi sáng ngày hôm sau. Nếu gửi sớm một chút thì vào buổi chiều tối cùng ngày là có thể nhận được.Chân Minh Châu cân nhắc, hôm nay cô chuẩn bị sẵn thì sáng mai có thể làm xong bánh kem và gửi đi, như vậy đến tối Lâm Nghiên có thể nhận được.Lúc này, ở Thượng Hải, Lâm Nghiên cũng nhận được hương xuân Chân Minh Châu gửi qua. Phần lớn thời gian cô ấy đều đặt cơm hộp, rất ít khi tự mình xuống bếp. Nhưng bạn tốt gửi đến hương xuân thuần tự nhiên, nên dĩ nhiên cô ấy sẽ nấu ăn.Nếu không sẽ phụ tấm lòng của nhóc con Minh Châu.Hiếm khi Lâm Nghiên xuống bếp làm cho mình món trứng gà xào hương xuân, lại nấu thêm cơm.Cô bạn ở trọ cùng Lâm Nghiên - Lãnh Tâm xoa xoa đôi mắt, từ trong phòng bước ra, hỏi: "Lâm Nghiên, cả buổi tối cậu phát điên cái gì vậy?"Lâm Nghiên: "Ngày mai tớ mang cơm."Lãnh Tâm khiếp sợ nhìn Lâm Nghiên, không thể tin được."Cậu, cậu... bị chuyện gì kích thích vậy?"Lâm Nghiên cúi đầu nếm thử món ăn mình làm. Oa, ăn ngon!Minh Châu nói rất đúng, nguyên liệu nấu ăn tươi mới, dù không am hiểu nấu nướng cũng có thể làm ra món ăn ngon.Cô ấy nhìn hương xuân xào trứng gà và cơm, rất nhanh đã quyết định ăn khuya.Lãnh Tâm: "???"Ăn khuya là chuyện bình thương; nhưng ăn khuya không phải đều ăn các món như tôm hùm đất xào cay, xiên nướng hay sao? Người này bận rộn cả buổi tối xào rau ăn khuya?Nhìn Lâm Nghiên cúi đầu ăn ngấu nghiến, nói thầm: "Thật sự ăn ngon vậy sao?"Cô do dự một chút, nói: "Cho tớ một chén."Lâm Nghiên chỉ vào trong nồi, hai nữ cường nhân đều ngồi xổm ở lối đi nhỏ trong phòng bếp, đầu bù tóc rối, không để ý đến hình tượng, há to miệng lùa cơm vào.Lâm Nghiên: "Đúng thật là ăn quá ngon!"Lãnh Tâm gật đầu, nhanh tay gắp miếng thức ăn cuối cùng cho vào miệng, vẻ mặt thỏa mãn.Thật là ngon nha!Lâm Nghiên giận dữ: "Động tác của cậu cũng quá nhanh."Lãnh Tâm lập tức nói: "Tớ rửa chén, rửa chén."Chỉ là ánh mắt không thể rời khỏi hương xuân còn dư lại, nói: "Cái kia... cậu đều làm hết rồi sao? Ngày mai tớ cũng mang cơm."Lâm Nghiên trợn trắng mấy chăm chú nhìn.Lãnh Tâm: "Hay để tớ làm."Lâm Nghiên hét to một tiếng: "Không! Để tớ làm."Trù nghệ của Lãnh Tâm còn tệ hơn cô, không thể để lãng phí nguyên liệu nấu ăn.Đêm khuya, hai cô gái ở nhà xào rau, hương thơm tỏa ra nghi ngút khiến không ít người hít hít mũi: "Đêm hôm khuya khoắt, nhà ai làm thức ăn thơm như vậy...""Hầm thịt sao?""Không giống lắm.""Không phải những người ở đây đều làm thêm giờ sao? Làm sao con có người nấu cơm?""Thật thơm..."Nơi Lâm Nghiên ở là ký túc xá của công ty. Tuy nói là ký túc xá, nhưng thật ra là một toà nhà chung cư, hai người ở một phòng, những ai sống ở đây đều là nhân viên công ty bọn họ. Mọi người đều ăn ở căn tin, rất ít người tự mình xuống bếp.Nhưng hiện tại...Đêm hôm khuya khoắt, có người nấu ăn thơm đến như vậy. Thật quá đáng.Lâm Nghiên không biết mình đã khơi gợi cảm giác thèm ăn của người khác, còn đắc ý nói: "Con nhóc Minh Châu còn nói sẽ gửi cho tớ bánh sinh nhật, khoảng một hai ngày nữa sẽ đến...""A, thật tốt quá? Nghiên tỷ, cầu chia sẻ."Lâm Nghiên: "Con nhóc Minh Châu còn nói sẽ gửi lạp xưởng, không phải loại thường được bán bên ngoài mà được làm từ thịt heo nuôi trong thôn.""Thật ghen tỵ."Lâm Nghiên đắc ý cười, cảm thấy chị em của mình thật tốt.Hàng xóm còn chưa biết, bữa ăn khuya hôm nay chỉ là mới bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận