Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 144: Tin Đồn Tình Cảm 4
Chương 144: Tin Đồn Tình Cảm 4
Lúc này, nhóm nữ sinh cùng phòng ký túc xá của Chân Minh Châu cũng đang hò hét cuồng nhiệt. Trong nhóm nữ sinh, ngay cả Lương Thư Hàm cũng làm người được một lần, không cùng Chân Minh Châu cãi nhau mà ngược lại bắt đầu lải nhải: "Vừa rồi là ai bắt đầu? Hình như là tôi... Chân Minh Châu, vừa rồi chúng ta đấu võ mồm trong nhóm của lớp có thể sẽ để lại ấn tượng xấu trong mắt giáo sư Điền hay không?"Chân Minh Châu: "..."Người này sao lại nói chuyện như bọn họ đang đứng "trên cùng một chiến tuyến" vậy.Chân Minh Châu có lòng tốt nhắc nhở: "Chúng ta đều đã tốt nghiệp.""Tốt nghiệp thì đã sao? Lão Điền rất có địa vị trong lĩnh vực này, nếu để lại cho ông ấy ấn tượng xấu thì không tốt lắm. A, một người thất nghiệp lang thang như cô cần gì lo lắng đến chuyện này. A, a, a tôi phải làm sao bây giờ."Chân Minh Châu: "Vậy thì đáng đời cô."Thư Hàm Baby: "Làm sao đây! Làm sao ông ấy lại ở trong nhóm chứ! Thật sầu não mà!"Quả Cam Lớn: "Vừa rồi tôi tìm bạn trai tôi hỏi thăm.""Cậu nói xem.""Bạn trai tôi nói là lớp trưởng thêm giáo sư Điền vào nhóm. Cậu ấy không phải là nghiên cứu sinh của giáo sư Điền sao? Giáo sư Điền tìm cậu ấy nói muốn vào trong nhóm của lớp chúng ta để xem náo nhiệt, thế là cậu ấy liền bí mật thêm giáo sư vào. Vì sợ mọi người phát hiện giáo sư Điền cũng ở trong nhóm, còn cố ý spam rất nhiều biểu tượng cảm xúc.""Tên súc sinh này.""Tên khốn kiếp này.""Đồ vô đạo đức.""Tên chó săn."Mọi người lần lượt mắng chửi lớp trưởng.Đến nhóm nữ sinh cũng không ngừng phẫn nộ la hét.Mà nhóm nam sinh thì đang cùng nhau mắng người.Lớp trưởng cũng ủy khuất: "Lão Điền muốn vào nhóm, tôi cũng không thể từ chối. Mọi người phải thông cảm cho tôi. Chắc mọi người có thể hiểu được sự gian nan của tôi mà.""Nhưng thời điểm chưa tốt nghiệp lão Điền cũng không kết bạn với bất kỳ ai trong chúng ta, sao đến lúc đã tốt nghiệp lại muốn vào nhóm?""Chuyện gì xảy ra? Có vấn đề gì nhỉ?"Lớp trưởng không biết nên nói gì."Lớp trưởng, cậu nhanh nói đi."Lớp trưởng: "A... tôi nghe nói...""Cậu có bệnh sao, cứ nói thẳng ra.""Tôi đoán giáo sư Điền muốn nhìn xem Chân Minh Châu là người như thế nào.""Ai?""Làm sao có khả năng chứ?""Cậu đừng nói nhảm, giáo sư Điền đã gần năm mươi tuổi, cũng đã có gia đình, con trai cũng đã tốt nghiệp đại học. Dù cậu không muốn nói cũng không nên bôi nhọ thanh danh của người ta."Lớp trưởng vừa thấy mọi người hiểu lầm, vội giải thích: "Không phải, tôi không có ý này, mọi người hiểu lầm rồi. Chuyện này... Mọi người đừng để lộ là tôi nói, tôi cũng chỉ là không cẩn thận nghe được thôi.""Cậu nhanh nói đi."Hình như là bí mật gì đó rất lớn."Mọi người biết giáo sư Vu ở khoa Y học lâm sàng đúng không? Giáo sư Vu Thanh Hàn.""Biết, là giáo sư mà quỷ, hành hạ chết người không cần đền mạng.""Biết, trượt môn không giới hạn, tỷ lệ qua môn là thấp nhất.""Biết, là bạn bè tốt nhất với giáo sư Điền của khoa chúng ta.""May mắn giáo sư Điền không điên cuồng như vậy, nếu không một phần ba sinh viên của khoa chúng ta đã không thể qua môn.""Tôi nghe được một tin tức, có lời đồn rằng Chân Minh Châu là bạn gái của giáo sư Vu."Không gian lặng ngắt như tờ.Nhóm nam sinh đứng hình.Lúc này, trong nhóm của lớp, nhân vật "Điền" và Chân Minh Châu đang nói chuyện."Có thể cho tôi mượn xem trang sức trên tóc em được không? Tôi cảm thấy vật này hình như là đồ cổ."Chân Minh Châu vẫn chưa biết các bạn nam trong lớp đang thảo luận về tin đồn của mình, liền đáp: "Cái này không phải của em, là của chị gái giúp em may quần áo. Hơn nữa, hiện tại em cũng không có ở Thượng Hải, chỉ sợ là không thể cho thầy mượn xem được."Giáo sư Điền cảm thấy vô cùng nuối tiếc: "Thì ra là vậy, thật đáng tiếc."Ông thở dài một tiếng, nói: "Thôi được."Nhưng rất nhanh giáo sư Điền lại nói: "Vậy em có thể giới thiệu tôi làm quen với vị sư phụ này được không? Tôi thấy tay nghề của cô ấy rất tốt."Chân Minh Châu nào dám tùy tiện giới thiệu người cổ đại với giáo sư Điền. Giáo sư Điền là nhân vật có tiếng của khoa bọn họ, là giáo sư kim bài. Nếu cô giới thiệu Vương thị với ông ấy, thì chỉ cần một giây là người này có thể phát hiện điểm không thích hợp, như thế thì lớn chuyện nha.Chân Minh Châu hít sâu một hơi, nói: "Giáo sư Điền, thật sự ngại quá, việc này cũng không được. Em không thể quyết định thay cô ấy, hơn nữa cô ấy cũng không đồng ý gặp người lạ."Giáo sư Điền: "Tôi hiểu rồi, những người có tài thường có hơi lập dị."Ông tiếp tục nói: "Tôi hiểu rồi, quả nhiên tôi không có mặt mũi như lão Vu."Chân Minh Châu: Một người sắp 50 tuổi lại kêu một người trẻ tuổi chưa đến 30 là "lão Vu", như vậy thích hợp sao?Hơn nữa, sao lại nhắc đến giáo sư Vu.Bên này, Chân Minh Châu còn chưa biết làm thế nào, thì nhóm nữ sinh đã nhận được tin tức từ các bạn nam; bọn họ đã học chung bốn năm đại học nên cũng có sự ăn ý nhất định. Nhóm người lặng lẽ bỏ qua Chân Minh Châu, âm thầm trao đổi thông tin bí mật.Đến cả Lương Thư Hàm cũng trầm mặc thật lâu, ngây ngẩn như người mất hồn. Sau đó cô ta giận dữ, điên cuồng gõ chữ: "Chân Minh Châu điên rồi sao? Sao có thể coi trọng kẻ điên như Vu Thanh Hàn chứ?"Mặc dù Vu Thanh Hàn không phải giáo sư khoa bọn họ, nhưng ai ai cũng đã nghe qua rất nhiều việc làm điên cuồng của người này.Càng đáng sợ hơn là, lãnh đạo và các giáo sư thuộc khoa Y đều cảm thấy Vu Thanh Hàn làm vậy cũng không thành vấn đề. Bởi vì bọn họ đào tạo sinh viên y khoa nên không giống với những khoa khác. Sinh viên y khoa không thể tốt nghiệp một cách qua loa, phải thật sự có năng lực mới xứng đáng khoác trên người chiếc blouse trắng.Vì thế không khí học tập của khoa Y vô cùng nghiêm túc.Có thể nói tiếng tăm của Vu Thanh Hàn lan khắp trường.Mọi người điên cuồng trao đổi thông tin mật và xác định độ chân thật của tin tức này.Hoặc thảo luận xem có phải Chân Minh Châu điên rồi không.Cô ấy bị mù sao?Lúc này lớp trưởng lại lên tiếng."Thật ra bọn họ cũng rất xứng đôi. Lúc trước, giáo sư Vu còn tìm sư mẫu của tôi mua thật nhiều sầu riêng gửi cho Chân Minh Châu.""Cái gì!""Chân Minh Châu còn gửi cho giáo sư Vu tôm hùm size siêu to, giáo sư của chúng ta mặt dày đi cọ ăn cọ uống, trở về còn kể cho chúng tôi nghe nhiều chuyện, còn nói tôm hùm ăn siêu ngon, có tiền cũng chưa chắc mua được...""Cái gì, cậu biết nhiều chuyện như vậy nhưng không nói! Cậu là tên phản đồ!"Lớp trưởng: "Tôi là người nhỏ nhất ở đây nha, nên đương nhiên không thể nói nhảm.""Vậy sao bây giờ cậu lại nói ra?""Không nhịn được.""Thật là không nghĩ tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận