Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 59: San Hô Đỏ 1
Chương 59: San Hô Đỏ 1
Hiện tại thời tiết không còn lạnh như trước.Chẳng qua thời tiết Lệ thành thay đổi thất thường. Trên đường lớn, có người mặc áo lông nhưng cũng có người mặc áo ngắn tay.Khi gần đến Ly Sơn, nhiệt độ giữa ngày và đêm chênh lệch khá cao, nên Chân Minh Châu vẫn thường mặc áo lông, bọn họ cũng chuẩn bị áo lông cho Nguyên Tuấn.Chẳng qua, hiếm khi Nguyên Tuấn ra phơi nắng nên hắn cảm thấy có chút nóng.Từ lúc đến đây, hắn vẫn luôn ở trong phòng. Ban đầu là vì không muốn gây thêm phiền toái cho người khác, lúc sau là vì muốn xem phim.Bây giờ hắn đã xem xong 80 tập phim rồi, miệng vết thương cũng khôi phục không ít, rốt cuộc cũng có thể ra ngoài phơi nắng.Đã lâu không thấy ánh mặt trời, nên bây giờ cảm thấy vô cùng ấm áp.Điều này có nghĩa là miệng vết thương của hắn khôi phục rất nhanh, khỏe mạnh hơn nhiều so với người khác.Chỉ là người làm bác sĩ như Vu Thanh Hàn lại không cảm thấy ngoài ý muốn. Người hiện đại từ nhỏ đã tiếp xúc với các loại thuốc kháng sinh, ngược lại người cổ đại như A Cửu thì không nên hiệu quả rõ ràng hơn.Nguyên Tuấn cảm thấy hơi nóng, bèn hỏi: "Bà chủ, tôi có thể uống chút nước được không?"Khi còn ở trong cung, kẻ hầu người hạ thành đàn, Nguyên Tuấn là hoàng tử nên đã quen với việc được người khác hầu hạ. Nhưng ở đây hắn không dám chờ đợi người hầu hạ, vô cùng khiêm tốn nói: "Tôi hơi khát."Chân Minh Châu nói: "Được, muốn uống Coca sao?"Nguyên Tuấn: "... Đây lại là cái gì?" Hắn không biết.Chân Minh Châu mang một chai Coca đến, nói: "Chính là cái này."Nguyên Tuấn tò mò nhìn chất lỏng màu đen trong chai, do dự. Nhưng nghĩ đến bà chủ không phải người thích trêu đùa người khác, liền uống một ngụm.Ôi? Hương vị hơi kỳ lạ.Nhưng không khó uống, hắn lại cuối đầu uống một ngụm: "Mùi vị không tồi."Ngay sau đó lại đánh giá cái chai, nói: "Cái chai này trông rất đặc biệt."Chân Minh Châu gật đầu: "Nơi này của tôi có khá nhiều đồ vật đặc biệt."Lời này hoàn toàn là sự thật, Nguyên Tuấn cười gật đầu: "Đây là nơi ở của thần tiên, đương nhiên là như vậy."Chân Minh Châu không có ý kiến, cô ngồi trên ghế dài nhìn A Cửu, nói: "Anh nói cho tôi biết một chút về tình huống bên ngoài đi?"Nguyên Tuấn gật đầu nói được, hắn cảm thấy tiên cô rất tò mò với tình huống bên ngoài."Cô muốn biết điều gì? Thật ra, nếu để tôi nói tôi cũng không biết nên bắt đầu từ đâu."Chân Minh Châu: "Vậy nói từ việc các loại cây lương thực được trồng ở đây đi."Nếu là vẫn đề này thì Nguyên Tuấn lập tức trả lời: "Lúa, tiểu mạch, ngô đều có." Tuy hắn không xuống ruộng làm việc nhưng vẫn có thể biết được.Sau đó, lại bổ sung: "Cũng có khoai lang, khoai tây. Những loại này là do hoàng đế khai quốc tìm được từ hải ngoại. Cũng bởi vì có nhiều loại lương thực như vậy nên triều đại mới có thể càng thêm hùng mạnh, dân chúng ấm no."Chân Minh Châu không chút khách khí nói: "Thế mà hiện tại khô hạn, người dân chết đói cũng không thấy có người đến cứu tế."Nguyên Tuấn lại nói: "Nhưng triều đình cũng miễn thuế, tóm lại mọi việc đều có mặt lợi và mặt hại."Chân Minh Châu bĩu môi."Nghe nói lần đó thánh nhân ra biển, còn mang về rất nhiều hạt giống rau dưa, nếu không phải hạn hán ba năm liên tiếp thì bốn tỉnh Trung bộ cũng không đi đến tình trạng này. Cũng may ông trời có đức hiếu sinh, đã cho mưa nhiều ngày liên tiếp."Chân Minh Châu đã có thể xác định hoàng đế khai quốc của Túc triều trong miệng Nguyên Tuấn chính là người xuyên không.Không biết bằng cách nào hắn có thể làm đa dạng thêm các loại lương thực, đồng thời còn phát minh ra một số thứ.Bất quá, người này hẳn không giống với bọn họ khi xuyên qua. Nếu không đã có thể mang nhiều đồ vật về cổ đại và sự thay đổi của Túc triều cũng không dừng lại ở đây.Chân Minh Châu không nói gì thêm, chỉ cười rồi nói: "Hy vọng, về sau người dân sẽ có cuộc sống tốt hơn."Sau đó lại hỏi: "Anh có thể giúp tôi một vài chuyện được không?"Nguyên Tuấn: "Có thể."Chân Minh Châu lấy lệnh bài tịch thu được của người áo đen ra, nói: "Anh giúp tôi nhìn xem cái này một chút."Tuy giáo sư Vu muốn kiếm tiền từ A Cửu, nhưng bọn họ phát hiện ra chuyện này không hề dễ dàng. Bởi vì, bọn họ không hiểu biết gì về Túc triều, cũng không xác định được những gì người áo đen nói là thật hay giả, nên vẫn cần A Cửu xác minh lại.Cô nói: "Tên đầu trọc nói cái này là lệnh bài của tổ chức bọn họ."Nguyên Tuấn: "Đầu trọc?"Chân Minh Châu: "Tên áo đen kia không phải đã biến thành đầu trọc rồi sao? Vậy nên gọi là tên đầu trọc."Nguyên Tuấn đã hiểu, sau đó cúi đầu nhìn lệnh bài nói: "Cái này đúng là lệnh bài của tổ chức. Cô xem, đây là ký hiệu của một tổ chức sát thủ khá nổi danh. Trên đây có khắc hình hoa cúc và số 199, chứng tỏ người này xếp thứ hạng 199 trong tổ chức. Tổ chức này nhận tiền làm việc, rất thần bí, đến nay vẫn không biết người đằng sau bọn họ là ai."Sau đó, hắn kinh ngạc nhìn Chân Minh Châu, nói: "Người này khai hết rồi sao? Giang hồ đồn rằng, những người thuộc tổ chức này đều là xương cứng, nếu thất bại sẽ tình nguyện tự sát cũng không nói nửa lời."Chân Minh Châu ngạc nhiên, sau đó lại nói: "Đôi lúc lời đồn đãi trên giang hồ cũng không chính xác lắm."Sau khi bị giáo sư Vu lăn lộn, người này cái gì cũng nói hết.Nàng cảm khái: "Vì thế, những lời đồn đãi đều không đáng tin."Nguyên Tuấn: "..." Phải không? Không phải là do Vu thần y dụng hình bức cung sao?Chỉ là Nguyên Tuấn cũng không dám nói ra, chỉ có thể tiếp tục vấn đề: "Nói là nhận tiền làm việc nhưng phần lớn là giết người, vì thế tổ chức của bọn họ sử dụng hình ảnh hoa cúc."Chân Minh Châu tò mò: "Vậy số 199 này tương đương với vị trí xếp hạng?"Nguyên Tuấn: "Hẳn là như vậy, trước người này còn 198 người nữa."Chân Minh Châu gật đầu, rút ra kết luận: "Đây là học tra."Tuy nhiên, đến học tra cũng lợi hại như vậy thì cần phải tăng cường phòng vệ.Thật ra, những điều này tên đầu trọc cũng đã nói qua, nhưng Chân Minh Châu cảm thấy hắn không đáng tin như A Cửu, nên cô muốn cùng A Cửu xác minh lại lần nữa để đảm bảo.Cô mỉm cười: "Anh trai của anh đúng là rất hận anh, có thể bỏ ra một số tiền lớn như vậy để giết người."Nguyên Tuấn có chút trầm mặc, sau đó đột nhiên bật cười, nói: "Vốn dĩ, giữa chúng tôi là mối quan hệ cạnh tranh, làm gì có tình cảm. Hắn đối phó tôi, trở về tôi cũng sẽ đối phó lại hắn."Chân Minh Châu thấy vậy, liền cảm thấy mình có ảo giác A Cửu từ mèo hoa nhỏ biến thành đại hổ, nhưng chỉ trong chớp mắt lại trở về là mèo hoa nhỏ.Nàng nói: "Vậy khi nào anh rời đi?"Nguyên Tuấn: "... Bị đuổi."Chân Minh Châu: "Anh không thể ở đây cả đời."Nguyên Tuấn: "Rất nhanh, đợi tôi khỏe hẳn sẽ đi ngay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận