Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 386:

Chương 386:
Chương 386:
Mục đích của chuyến đi này là vì số vàng bạc châu báu mà Túc Ninh đã nhắc đến sao.Đương nhiên là không phải.Tuy Túc Ninh biết bản thân mình cần phải giữ lời hứa, nhưng thật ra đây không phải là chuyện quan trọng nhất.Mục đích quan trọng nhất của chuyến đi này chính là thăm dò địa chất, so với kho báu mọi người càng hy vọng Túc Ninh có thể xác minh bên kia có phải là Túc triều hay không.Quả nhiên, tối hôm đó, đề xuất của Vu Thanh Hàn đã được thông qua, dự định đến sáng hôm sau xuất phát, đầu tiên là đi máy bay đến Cảng thành, sau đó chuyển sang đi tàu.Đây là lần đầu tiên Túc Ninh đi xa nhà, đêm đó anh rất nghiêm túc hỏi ý kiến của Chân Minh Châu: "Lần này ra ngoài tôi nên mang theo những gì?"Nếu là trước kia, anh sẽ mang theo một ít lương khô và bạc là có thể chạy lấy người, nhưng hiện tại... Lối sống khác biệt, anh biết mỗi lần Vu Thanh Hàn đi đi về về đều mang theo một chiếc rương lớn. Tuy rằng không hiểu được một người đàn ông cần gì chuẩn bị nhiều như thế, nhưng Túc Ninh vẫn chủ động chạy đến hỏi ý Chân Minh Châu.Cơ hội như vậy anh sẽ không bỏ qua.Quả nhiên, Chân Minh Châu rất nhiệt tình, cô nói: "Điểm đến lần này của mọi người là hoang đảo. Nơi đó chắc chắn là không có chỗ ở, nếu có thì cũng chẳng ra sao, nhưng tôi đoán những vật dụng cắm trại bên phía Vu Thanh Hàn sẽ chuẩn bị, đến lúc đó anh chỉ cần giúp đỡ bọn họ là được. Về phần anh thì nên chuẩn bị một ít thức ăn đi. Như vậy tương đối thuận tiện, còn có quần áo để tắm rửa, cũng không biết mấy ngày anh mới có thể trở về..."Túc Ninh cũng không biết, bất quá anh nói: "Hẳn là không đến mấy ngày."Chân Minh Châu gật đầu: "Cũng đúng, việc thăm dò và khai quật thật ra rất nhanh."Nếu nơi này là mộ cổ, e rằng thật sự rất phiền phức, nhưng nếu chỉ là nơi cất giấu kho báu thì có thể khai quật một cách bình thường, hẳn là không có vấn đề gì lớn.Chân Minh Châu: "Vậy thì không cần mang theo quá nhiều thứ, anh có thể dùng vali của tôi."Cô lấy ra chiếc vali da của mình, không phải cô keo kiệt không đưa Túc Ninh vali mới, mà là bọn họ chuẩn bị rất nhiều thứ, bao gồm quần áo và giày dép cho trẻ em, nhưng lại không có vali, bởi vì ở cổ đại không sử dụng thứ này.Hầu hết những vật dụng mà bọn họ chuẩn bị đều thích hợp với người cổ đại hoặc để làm ăn buôn bán với Cửu hoàng tử, vali được xếp vào nhóm không thể sử dụng được.Chân Minh Châu: "Tuy rằng không biết đi mấy ngày, nhưng anh nên chuẩn bị ít nhất ba bộ quần áo để tắm rửa, một bộ đồ dùng vệ sinh cá nhân, mặt khác thì chuẩn bị thêm một ít thức ăn, những thứ như giăm bông và bánh quy đều rất cần thiết... Đồ ăn vặt thì không cần mang theo, đàn ông không cần mang theo thứ này."Túc Ninh đứng một bên nghiêm túc lắng nghe.Vu Thanh Hàn đến homestay thông báo cho Túc Ninh thời gian xuất phát, liền nhìn thấy Chân Minh Châu vừa lẩm bẩm vừa giúp Túc Ninh sắp xếp hành lý.Chẳng qua...Có vài lời thật ra không biết có nên nói hay không.Một người đàn ông không cần mang đồ ăn vặt, chẳng lẽ lại dùng một chiếc vali da màu hồng nhạt sao?Vali màu hồng nhạt. Đàn ông chân chính cũng yêu thích màu hồng nhạt sao?Nhưng sự thật đã chứng minh người này đúng là có can đảm yêu thích hồng nhạt.Đến ngày xuất phát, Túc Ninh vô cùng nâng niu chiếc vali màu hồng nhạt của mình.Vu Thanh Hàn chỉ là tò mò lay một chút, liền đổi lấy ánh mắt không vui từ Túc Ninh, đến lúc ký gửi hành lý thì nét mặt anh càng thêm ngưng trọng.Lần này Chân Minh Châu không đi cùng bọn họ, nhưng lại có hơn 30 người đồng hành với Vu Thanh Hàn và Túc Ninh.Bọn họ có một ít thiết bị cần phải ký gửi, hành lý cũng vậy. Đây là lần đầu tiên Túc Ninh ngồi máy bay, trước kia khi anh cùng Chân Minh Châu đến sân bay tiễn ba Chân, cô đã từng nói nếu có cơ hội sẽ dẫn anh đi máy bay để mở mang kiến thức.Trăm triệu lần không nghĩ đến, Chân Minh Châu chưa kịp dẫn anh đi, thì anh đã trải nghiệm chuyến bay đầu tiên với Vu Thanh Hàn.Nghĩ đến đây Túc Ninh cảm thấy như sét đánh giữa trời quang.Trong lòng Túc Ninh cảm thấy thật phiền muộn, nhưng mặt vẫn không đổi sắc.Dù không vui cũng không thể biểu hiện quá mức rõ ràng, nhưng hiện tại anh thật sự không vui chút nào. Tuy nhiên, điều càng khiến anh mất vui đó là vali của Minh Châu đã bị đưa vào khoang hành lý.Anh nghiêm túc hỏi: "Nếu giao vali cho người khác cất giữ có thể bị mất hay không?"Vu Thanh Hàn: "Trên cơ bản là không."Túc Ninh nghe vậy liền hiểu, nói: "Đó chính là có khả năng sẽ bị mất."Vu Thanh Hàn: "Bay nội địa thường ít xảy ra việc này, nếu xuất ngoại thì đôi khi sẽ gặp phải vấn đề này nhưng không nhiều."Dứt lời anh liền thấy Túc Ninh lại càng không vui, rất rõ ràng người này không muốn vali bị hư tổn.Túc Ninh nhìn những người khác, chậm rãi nói: "Tôi không thể tự mình mang theo hành lý hay sao? Tôi thấy những người khác có thể mang theo vali."Vu Thanh Hàn: "Cái kia cỡ nhỏ, của anh size lớn nên không thích hợp. Mặc dù cùng là vali nhưng kích thước lớn nhỏ khác nhau."Túc Ninh ưu sầu thở dài, không thể không nói lúc này Túc Ninh thật ra rất giống một thiếu niên chưa trải sự đời, chuyện gì cũng phải hỏi một câu. Nhưng bản thân anh lại không cảm thấy có gì không đúng. Đương nhiên rồi, anh vốn là người cổ đại, hiện tại có thể thích ứng như vậy đã là không tồi.Vu Thanh Hàn: "Chút nữa cậu đi phía sau tôi, toàn bộ quá trình xem tôi làm thế nào thì làm theo, cũng không quá khó đâu."Túc Ninh liếc mắt nhìn Vu Thanh Hàn một cái, gật đầu: "Tôi hiểu rồi."Đại khái Vu Thanh Hàn cũng phát hiện vẻ mặt không vui của Túc Ninh, nói: "Tôi biết cậu đồng ý đi ra ngoài với tôi, nhưng càng muốn đi cùng Chân tiểu thư xinh đẹp. Tuy nhiên lần này ra ngoài cậu chỉ có thể đi theo tôi."Túc Ninh: "Tôi cũng chưa nói gì."Vu Thanh Hàn: "Nhưng tất cả đều thể hiện hết trên mặt anh."Túc Ninh nhướng mày, không nói thêm gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận