Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 154:
Chương 154:
Chân Minh Châu nghe vậy liền hỏi lại."Ý ông là như thế nào?""Cốc Chi Tề đã từng thi khoa cử, chỉ dừng lại ở vị trí cử nhân. Tài văn chương của hắn bình thường, không có gì đặc biệt. Phương diện cầm kỳ thư họa cũng giống với tài văn chương, đều rất ôn hoà, tức là không có sáng tạo và thiếu linh khí. Dù là phương diện hội họa hay văn chương thì linh khí và thiên phú đều rất quan trọng, nếu quá rập khuôn thì rất khó nổi danh. Tuy hắn không có khả năng sáng tạo, nhưng tôi phát hiện hắn rất giỏi về phương diện sao chép, hắn đã từng vẽ lại nhưng bức họa nổi tiếng, trình độ đã đạt đến mức khó có thể phân biệt thật giả."Chân Minh Châu bỗng nhiên hiểu ra: "Người đó tính kế là vì muốn thu phục hắn, sau đó để hắn làm việc cho mình?"Bạch Viễn nhìn Chân Minh Châu với ánh mắt thưởng thức, gật đầu nói: "Đúng là như vậy."Ông mỉm cười: "Bà chủ thật thông minh, Cốc Chi Tề am hiểu việc sao chép các tác phẩm hội họa nhưng càng xuất sắc hơn ở phương diện giả mạo chữ viết. Tôi tin chắc người tính kế hắn nhất định đã nhìn trúng khả năng này của hắn. Nhưng nếu thẳng thắn muốn hắn làm việc thì không thích hợp, như vậy quá mức rõ ràng, hơn nữa có lẽ bản thân Cốc Chi Tề cũng không đồng ý. Đương nhiên, nếu hắn không đồng ý thì có thể sử dụng một ít thủ đoạn là được, nhưng như vậy lại khiến người khác chú ý. Vì làm những việc này không thể để lộ ra bên ngoài, chỉ có thể lén lút.""Tuy nhiên nếu nhân lúc hắn rơi vào vũng bùn, tứ cố vô thân, bốn bề đều là kẻ địch lại ra tay cứu hắn; hoặc có thể dứt khoát hơn, giết chết người thân của hắn rồi mới cứu hắn ra, hơn nữa còn giúp hắn báo thù thì sẽ khác. Tôi tin chắc lúc ấy hắn sẽ nhất mực trung thành với người đó."Chân Minh Châu hít sâu một hơi: "Thật quá ngoan độc."Ba đứa bé Tiểu Hồng, Tiểu Tử và Lan ca nhi đều rất đáng yêu, nếu như bọn họ thật sự bị sát hại thì Chân Minh Châu cảm thấy bản thân nhịn không được sẽ giết người."Cô nghĩ thử xem, anh vợ của Nhị hoàng tử đang ở kinh thành, vì sao phải đến một huyện thành nhỏ ở phương Bắc? Vì sao đúng lúc lại với trọng một phụ nhân trung niên? Có không ít thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp, dù vợ của Cốc Chi Tề có nhan sắc nhưng không quá xuất chúng. Một người có nhiều mỹ nhân vây quanh sao có thể bị một người đã là mẹ của mấy đứa bé mười mấy tuổi mê hoặc đến thần hồn điên đảo? Từ khi hắn nhìn trúng Cốc nương tử thì bẫy rập liền được bắt đầu. Đến cái chết của hắn cũng vừa lúc có thể mưu hại Cốc Chi Tề. Chẳng qua bọn họ quá xem thường Cốc Chi Tề, không ngờ hắn đập nồi dìm thuyền, quyết định chạy trốn nên đã làm hỏng kế hoạch của bọn họ."Chân Minh Châu bĩu môi khinh thường, nói: "Đúng là hạng người nào cũng có."Bạch Viễn cười: "Trên triều đình chính là như vậy, chỉ là tôi không nghĩ đến Cốc Chi Tề lại chạy đến nơi này."Chân Minh Châu: "Đó là do duyên phận."Nguyên Tuấn: Hình như ai cũng có duyên phận với cô cả.Nguyên Tuấn: "Tôi còn tưởng chỉ chúng ta có duyên với nhau."Chân Minh Châu liếc hắn: "Anh đừng có nằm mộng, sao anh lại không biết xấu hổ nói ra những lời này?"Cô cười nói: "Có rất nhiều người có duyên phận với tôi."Nguyên Tuấn: "Đúng vậy, có nhiều người có duyên với cô, nhưng..."Chân Minh Châu: "Anh đừng có nói sang chuyện khác, không phải chúng ta đang thảo luận việc của Cốc gia sao? Mọi người có thể giúp đỡ không?"Nguyên Tuấn: "Lúc này, tôi không thể giúp hắn rửa sạch oan khuất, nếu giúp hắn thì đồng nghĩa với việc tôi đã biết được nội tình, hiện tại thực lực của tôi chỉ có thể khuất nhục, âm thầm hành động."Chân Minh Châu: Người này xem phim nhiều đến nỗi những từ này cũng biết.Nhưng cô cũng không vội tranh thủ giúp Cốc Gia."Chuyện của hắn có liên quan đến Nhị hoàng tử, có khả năng là nhị ca ở sau lưng ra tay. Đương nhiên cũng có khả năng là những người khác lợi dụng tên anh vợ của huynh ấy. Nhưng ở trước mặt Cốc Chi Tề, chúng ta vẫn có thể biến nhị ca thành kẻ địch của hắn, đây cũng là một cách hữu dụng."Chân Minh Châu gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.Nguyên Tuấn: "Tuy rằng tôi không thể giúp hắn khôi phục thân phận, nhưng là tôi có thể đổi cho hắn một thân phận khác, hoàn toàn sống dưới thân phận của một người khác. Việc này thì cô cứ yên tâm, khi đã thay đổi thì người khác vĩnh viễn không thể phát hiện. Chuyện này nằm trong khả năng của tôi? Như vậy có được không?"Chân Minh Châu suy nghĩ rồi nói: "Để tôi đi hỏi hắn thử xem."Cô nói thêm: "Tôi muốn lắng nghe ý kiến của người trong cuộc. Ngoài ra, tôi còn muốn bàn bạc thêm với giáo sư Vu."Quả nhiên Bạch Viễn gừng càng già càng cay, nói: "Các người có cách xử lý tung tích của bọn họ nhưng cần sự hỗ trợ, đúng không?"Chân Minh Châu cười nói: "Bạch lão sư, bây giờ thì tôi đã hiểu vì sao khi ông làm quan ai ai cũng đều muốn tìm cách xử lý ông."Bạch Viễn nhướng mày.Chân Minh Châu: "Ông quá thông minh, hơn nữa còn thể hiện sự thông minh ra bên ngoài nên mới khiến nhiều người kiêng kị."Cô lấy dáng vẻ một cô gái thông tuệ, nói: "Con người nếu ngốc một chút cũng không sao."Bạch Viễn mỉm cười: "Đã là thói quen rồi, nếu không thể làm chính mình thì tôi vẫn là tôi sao? Hơn nữa mọi người đều biết tôi là người như thế nào, hiện tại thay đổi đã không còn kịp nữa."Chân Minh Châu khoát tay: "Như vậy cũng đúng."Bạch Viễn: "Nghe nói kẻ khiến tổ chức sát thủ rối loạn đến long trời lở đất hiện đang làm khách ở đây, không biết tôi có thể gặp hắn không?"Chân Minh Châu: "Ngài nói chuyện cũng quá khó nghe, Túc Ninh thì là Túc Ninh, sao lại gọi hắn là kẻ gây rối a?"Cô đứng dậy: "Ông chờ một chút, để tôi hỏi thử xem Túc Ninh có muốn gặp ông không."Lúc này, Túc Ninh đang mải mê xem phim hoạt hình [Thuỷ thủ mặt trăng]Chân Minh Châu gõ cửa đi vào, nói: "Sở thích của anh thật đặc biệt."Túc Ninh: "Tôi chỉ tùy tiện bấm vào, thật ra không có nhìn thấy."Chân Minh Châu: "... Anh nghĩ tôi sẽ tin anh sao?" Rõ ràng là xem rất say sưa.Cô nói mục đích mình đến tìm anh: "Bạch Viễn - quân sư của Cửu hoàng tử muốn gặp anh, ý của anh như thế nào?"Túc Ninh nâng mắt nhìn Chân Minh Châu.Chân Minh Châu lên tiếng: "Anh nhìn tôi làm gì? Nếu anh muốn gặp thì gặp, không muốn gặp thì có thể từ chối, không cần hỏi ý của tôi. Chuyện này không liên quan gì đến tôi cả."Túc Ninh: "Vậy làm phiền cô mời bọn họ vào đây."Hắn cười nhạt, nói: "Thật ra tôi muốn gặp mặt bọn họ một lần."Chân Minh Châu: "Vậy được."Bạch Viễn cũng không ngạc nhiên khi Túc Ninh đồng ý, ông đến đây cùng Cửu hoàng tử. Túc Ninh không để ý đến Bạch Viễn, mà quan sát đánh giá Cửu hoàng tử Nguyên Tuấn.Chân Minh Châu cảm thấy kinh ngạc: "Di? hai người lớn lên trông hơi giống nhau."Nhưng sau đó cô liền nói: "Mọi người cứ tự nhiên nói chuyện, tôi sang phòng bên cạnh ngồi một lát."
Bạn cần đăng nhập để bình luận