Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 105: Thân Thế Của Tiểu Thạch Đầu 5

Chương 105: Thân Thế Của Tiểu Thạch Đầu 5
Chương 105: Thân Thế Của Tiểu Thạch Đầu 5
Không thể không nói, bị Túc Ninh xen vào giúp tâm trạng Chân Minh Châu có phần hoà hoãn hơn, không còn nóng giận như lúc nãy.Cô ra cửa, gọi người Lý gia bắt đầu sửa sang lại hải sản, mấy người Lý gia len lén đánh giá sắc mặt cô, thấy cô đã không còn tức giận như trước nhưng cũng không dám nói gì thêm, chỉ yên lặng làm việc.Chân Minh Châu bắt đầu kiểm kê hải sản. Dù đi đường mấy nửa tháng, không ít hải sản đã bị chết, nhưng vì trời lạnh nên gần như là được ướp lạnh nên hải sản thoạt nhìn vẫn rất tươi mới.Đặc biệt, tôm hùm rất tươi ngon. Hơn nữa, những loại hải sản khác cũng có không ít.Chân Minh Châu: "Mọi người mang đến nhiều đồ vật như vậy, nhưng tôi chỉ đưa mọi người lương thực, chẳng khác nào mọi người chịu thiệt thòi. Trừ bỏ lương thực, mọi người nghĩ thử xem còn muốn cái gì khác không?"Lý lão đầu không lên tiếng.Lại đến thời khắc khó khăn khi đưa ra lựa chọn.Như vậy đi, trước tiên tôi chuẩn bị cho mọi người một xe lương thực, sau đó chúng ta lại nói tiếp.""Đây là chúng tôi tặng cho tiên nữ..."Nét mặt Chân Minh Châu trở nên nghiêm túc: "Nếu tôi là tiên nữ, tôi có thể tùy tiện lấy không đồ vật của mọi người sao? Nếu để tôi nói thì chỗ tôi lương thực không đáng giá bao nhiêu, nhưng hải sản của mọi người lại rất đáng giá. Tôi dùng đồ vật không đáng tiền ở chỗ tôi đổi lại những thứ cũng không đáng tiền ở chỗ mọi người. Thật ra, hai bên đều nghĩ chính mình đã được hời, nhưng thật ra là tình huống hai bên đều đạt được những thứ mình muốn, vì thế mọi người cũng đừng cảm thấy ngượng ngùng."Lý gia: Bọn họ không hiểu gì cả, nhưng tiên nữ nói sẽ không sai."Vậy được, chúng tôi liền nghe bà chủ. Tiên nữ, sau này cô còn muốn trao đổi đồ vật với chúng tôi không?"Chân Minh Châu gật đầu: "Đương nhiên tôi nguyện ý, nếu có thể tiếp tục trao đổi thì rất tốt. Nhưng tôi cảm thấy mọi người cứ đi vào Mãnh Hổ Lĩnh thì không an toàn lắm."Cô nói: "Trước tiên cứ như vậy, chờ tôi nghĩ ra một biện pháp đảm bảo an toàn cho mọi người rồi lại tính tiếp.""Cảm ơn bà chủ."Chân Minh Châu bật cười: "Mọi người cũng đừng chốc lát thì gọi tôi bà chủ, chốc lát lại gọi tôi là tiên nữ, về sau chỉ nên gọi tôi là bà chủ.""Được, được."Chân Minh Châu chống nạnh: "Mọi người đến dọn đồ vật giúp tôi nhé. Một mình tôi không dọn được.""Để chúng tôi."Chân Minh Châu: "Mọi người thích ăn thịt không? Tôi có thể mua cho mọi người một ít thịt.""Có, có thể sao?"Chân Minh Châu nhìn ánh mắt chờ mong của bọn họ, suy nghĩ rồi nói: "Mọi người lấy một con heo về nhà tự giết đi, như vậy thì có thể tận dụng được cả huyết heo hay xương heo."Đại khái là do hoàng đế khai quốc cũng là người xuyên không, nên rất nhiều kiến thức từ xa xưa ở cổ đại không còn thông dụng nữa.Điển hình như trước đó, những thứ không đáng tiền như huyết heo, xương heo đều có giá hơn. Hơn nữa, còn giúp hương vị món ăn thêm thơm ngon.Chỉ là nếu không tính đến mấy thứ này thì những thứ khác cũng không phải không đáng tiền. Hiện tại cuộc sống thiếu thốn, những thứ ăn được đều là đồ tốt.Chân Minh Châu: "Mọi người không phải ra ngoài thăm người thân sao? Nếu có ai hỏi thì cứ nói trên đường về gặp phải một vài chuyện, may mắn gặp được và trợ giúp một vị công tử gia đình phú quý. Để cảm tạ, vị công tử đó liền tặng mọi người một đầu heo."Nếu bọn họ luôn ở nhà thì việc xuất hiện một cái đầu heo rất khó để giải thích, nhưng hiện tại thì dễ rồi.Hoàn toàn có thể tìm được lý do.Mấy người Lý gia: Còn có thể như vậy sao?Chân Minh Châu: "Như vậy không phải khá tốt sao? Nhưng lý do này cũng chỉ có thể dùng một lần, lần sau cũng không thể nói như vậy. Nếu không lần này mọi người lấy hai đầu heo về đi."Người Lý gia cảm thấy hốt hoảng...Chuyện gì đây?Chân Minh Châu: "Để tôi chuẩn bị, mọi người có muốn heo con không?"Người Lý gia: "Sao ạ?"Lúc này, gia chủ lý gia - Lý lão đầu rốt cuộc cũng lấy lại bình tĩnh, ông lắc đầu, nói: "Chúng tôi không lấy heo con vì không có thức ăn để nuôi nó."Nếu mùa màng tốt, bọn họ nhất định muốn heo con. Nhưng hiện tại, trên núi không còn một cành cây ngọn cỏ, đến con người còn không có để ăn thì lấy đâu ra thức ăn nuôi heo? Nếu dùng lương thực để nuôi heo thì chẳng khác nào muốn bị thiên lôi đánh.Chân Minh Châu: "Vậy được, cứ quyết định vậy đi."Cô xoay người tìm điện thoại di động, từ lúc internet thường xuyên bị ngắt kết nối thì cô cũng không thường mang theo điện thoại bên người.Trước kia, lúc làm các công việc bán thời gian, lúc nào cô cũng mang theo điện thoại di động.Quả nhiên, khả năng thích ứng của con người rất mạnh.Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, xác định trời không mưa liền nói: "Mọi người cứ về phòng trước đi, một lát nữa tôi sẽ gọi."Mọi người Lý gia đều trở về phòng, còn Chân Minh Châu thì đến nhà chính gọi điện thoại, bộ phận hậu cần của cô quả nhiên là rất có thực lực.Sau khi Triệu Xuân Mai nhận được điện thoại của Chân Minh Châu, bà lập tức đi đến trại heo trong thôn để mua heo, chỉ là việc đuổi bắt heo bà đã giao cho Trương Vũ. Vì hôm nay bà mặc một bộ quần áo mới a.Trương Vũ: Thật khó quá đi!Hắn chật vật bất kham vội vàng đuổi bắt hai chú heo, phí sức chín trâu hai hổ mới bắt được. Vì sao đuổi heo còn mệt hơn so với khi làm việc?"Chân Minh Châu..."Chân Minh Châu nhanh chóng mở cửa, sau đó liền nói: "Chờ một lát tôi sẽ mang đồ ăn ngon cho mọi người."Ầm, sau đó lập tức đóng cửa lại.Trương Vũ: Anh ta còn chưa nhìn thấy gấu trúc nhỏ nha!Vì sao Chân Minh Châu lại đóng cửa nhanh đến vậy?Lạnh lùng, thật quá lạnh lùng.Anh ta lưu luyến rời đi.Không bao lâu, trong thôn lại có một lời đồn đãi mới.Cái người Trương Vũ làm ở Ủy ban thôn hình như là yêu thầm Tiểu Chân ở homestay Xuân Sơn.Chắc chắn là như vậy, người tên Trương Vũ đó thường xuyên đến homestay giúp đỡ làm cái này cái kia. Còn luôn lén nhìn về phía homestay Xuân Sơn bằng ánh mắt "ái mộ."Không chỉ có như thế...Trương Vũ: Tôi chỉ đến đó để thăm gấu trúc nhỏ!Chỉ là xem gấu trúc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận