Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 358:

Chương 358:
Chương 358:
Ba Chân theo Chân Minh Châu lên lầu, hai người đi vào phòng đọc sách ở lầu hai. Chân Minh Châu kéo đến ngồi đối diện ba cô, nghiêm túc nói: "Thật ra con có công tác, đây là giấy chứng nhận công tác của con."Ba Chân nghi hoặc cầm lấy giấy chứng nhận, nhìn thấy quốc huy trên đó, sau đó lại nhìn dòng chữ viết ngay bên dưới, kinh ngạc ngẩng đầu: "Con... sao con lại..."Ông lắp bắp nói không nên lời.Ông biết con gái mình rất có năng lực, nhưng không ngờ lại có thể làm ở vị trí này. Hơn nữa ông hoàn toàn không biết con gái ông nhận công việc này từ lúc nào."Con đây là..."Ông có ngàn vạn lời muốn nói, nhưng lại không biết nên nói cái gì, khi vừa thốt ra từ đầu tiên liền cứng họng, cuối cùng một lúc sau ông mới nói: "Nguy hiểm không?"Chân Minh Châu lập tức nói: "Không nguy hiểm, cũng không giống như trên ti vi, con chỉ phụ trách phân loại và sắp xếp lại một số đồ cổ."Tuy Chân Minh Châu đã quyết định giải thích ngắn gọn với ba mình, nhưng lại không định nói chi tiết tỉ mỉ tất cả mọi việc cho ông biết. Cô đã trao đổi với Vu Thanh Hàn, cũng nộp đơn xin phép Thẩm Nham, về cơ bản cô định chỉ nói qua loa để đối phó mà thôi."Ba xem đồn cảnh sát ở thị trấn không phải có vị trí văn thư hay sao? Thật ra mỗi đơn vị đều giống nhau, bất kỳ công việc nào cũng cần có người làm. Đúng lúc con tốt nghiệp chuyên ngành văn vật nên phụ trách công việc này."Lão Chân không nghĩ con gái công đang lừa ông, nhưng tóm lại vẫn có chút tin tưởng."Vậy tình huống ở nơi này là như thế nào?"Chân Minh Châu: "Bên này sẽ xây dựng một viên khu, con sẽ ở lại đây công tác, nên nhà chúng ta cũng không cần di dời, vẫn có thể tiếp tục ở lại đây."Lúc này ba Chân chợt bừng tỉnh, nhưng ông vẫn rất buồn bực: "Ba nghĩ đơn vị của bọn con chịu trách nhiệm bắt gián điệp, nào nhờ lại chuyên môn phụ trách về phương diện đồ cổ."Sau đó lại suy nghĩ rồi nói: "Nhưng dù sao cũng không ngoài ý muốn, hiện tại có không ít nhóm buôn lậu đồ cổ, trộm vận chuyển bảo vật quốc gia ra bên ngoài, vì vậy vẫn cần có những chuyên gia giám định cổ vật."Chân Minh Châu không cần giải thích gì thì ba Chân đã tự mình hiểu rõ vấn đề.Chân Minh Châu mỉm cười.Ba Chân: "Về sau homestay sẽ trở thành văn phòng làm việc, vậy nơi này còn là nhà của chúng ta không?"Chân Minh Châu cười nói: "Đương nhiên vẫn là nhà của chúng ta, ba vẫn là chủ nhân nơi này. Mặt khác con cũng đã bàn bạc với cấp trên, về sau khi ba kết thúc hành trình du lịch liền sắp xếp cho ba một công việc, ba thấy như vậy có được không?"Chân ba: "Ba có thể làm gì chứ?"Chân Minh Châu cười nói: "Ba có thể làm rất nhiều việc."Ba Chân suy nghĩ trong chốc lát cũng không còn cảm thấy áp lực như trước.Ông bật cười, nói: "Đúng vậy, nếu không được thì ba cũng có thể làm bảo vệ gác cổng, một bảo vệ gác cổng anh tuấn tiêu sái như ba chắc chắn người gặp người thích."Chân Minh Châu bật cười, nói: "Ba thật biết thổi phồng đấy.""Sao lại là thổi phồng? Đây là sự thật."Hai cha con bèn cười rộ lên.Lúc này ba Chân cũng biết vì sao con gái lại không nói chuyện này trong điện thoại, nếu làm việc ở một bộ phận bí mật như vậy thì nhất định phải chú ý đến vấn đề riêng tư."Đúng rồi, ba đừng đề cập chi tiết công việc của con với những người bên ngoài."Ba Chân gật đầu: "Đương nhiên ba hiểu điều này, tuy rằng cả đời này ba vẫn chưa làm được chuyện gì anh minh thần võ nhưng cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến con. Ba có xem qua mấy bộ phim truyền hình, những người làm công việc như các con đến người nhà cũng phải gạt. Con đã nói chuyện này với ba chứng tỏ con rất tin tưởng ba, đương nhiên ba tuyệt đối sẽ không kéo chân sau con."Chân Minh Châu cười, ừm một tiếng."Ba, ba là tốt nhất."Ba Chân: "Ai, ba cảm thấy ba nên trở về đây."Chân Minh Châu: "Ba cứ tiếp tục hành trình của mình đi. Ba đã quên đây là ước mơ của mẹ hay sao, hơn nữa con biết ba cũng rất thích đi du lịch."Ba Chân do dự trong chốc lát rồi xoa tay nói: "Ba không yên tâm về con."Chân Minh Châu nhấc tay lên bảo đảm: "Con không có việc gì, thật sự đấy, con cũng rất ít ra ngoài, hơn nữa nơi này còn có Túc Ninh, anh ấy rất lợi hại. Con cũng nói thật với ba, hiện tại dưới chân núi đã có không ít người được điều động đến đây, bọn họ đều là cao thủ lấy một địch mười. Mặt khác, một thời gian nữa sẽ có thêm một đoàn người được điều động đến đây."Ba Chân lại lần nữa kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm: "Chuyện này cũng quá khoa trương? Chẳng lẽ con quan trọng đến vậy?"Chân Minh Châu bật cười: "Ba nói cái gì vậy. Nơi này cũng không phải chỉ có mình con."Ba Chân vỗ đầu: "Đúng đúng đúng, con xem ba đúng là suy nghĩ quá nhiều."Thật ra không phải ông suy nghĩ quá nhiều mà vì ông cảm thấy con gái nhà mình siêu cấp lợi hại, siêu cấp quan trọng.Không trải qua nên những người khác mới không nghĩ vậy. Với ông thì những ai không nghĩ như vậy đều là ngốc tử.Con gái ông là tốt nhất.Người làm cha nào cũng nghĩ như vậy."Ba, ba còn nhớ giáo sư Vu Thanh Hàn không?"Ba Chân: "Nhớ rõ, có chuyện gì?"Ánh mắt ông chợt lóe lên, thầm nghĩ sao có thể không nhớ rõ cơ chứ? Ông còn hoài nghi tên tiểu tử này có ý với con gái ông.Chân Minh Châu: "Thật ra anh ấy là cấp trên của con. Trước kia con không thể nói ra chuyện này nên đã khiến nhiều người hiểu lầm, nhưng thật ra bọn con chẳng có gì cả, con luôn xem anh ấy như một người anh trai vậy. Anh ấy không thích con, chỉ xem con như em gái mà thôi."Chân ba: "A? Là như vậy sao."Ông bắt đầu phun tào: "Tên tiểu tử đó đúng là không có ánh mắt, con gái ba tốt như vậy mà nó lại không nhận ra."Chân Minh Châu cười to, nói: "Ba thấy con tốt chỗ nào."Ba Chân: "Chúng ta cũng không thể tự xem nhẹ bản thân mình, vốn dĩ con của ba rất tốt."Ông lại nói tiếp: "Hơn nữa người này cũng kỳ lạ. Nếu đã không có ý với con thì sao lại làm ra những hành động khiến người khác hiểu lầm cơ chứ? Đã vậy tên đó còn gửi cho con rất nhiều thức ăn ngon."Chân Minh Châu thích ăn sầu riêng, một năm này sầu riêng liên tục được gửi đến. Tuy rằng ba Chân không ở nhà, nhưng ông vẫn biết việc này.Ai bảo con gái lúc nào cũng nghĩ đến ông, nên cũng thường xuyên gửi thức ăn cho ông.Hai cha con có sở thích giống nhau, nên Chân Minh Châu sẽ thường xuyên gửi cho ông một ít sầu riêng, nhưng bất cứ khi nào ông hỏi thì đều là của Vu Thanh Hàn gửi đến.Tên đó biểu hiện rõ ràng như vậy nhưng lại không phải là tình yêu?Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra với tên tiểu tử đó."Vậy vì sao cậu ta vẫn luôn gửi sầu riêng cho con?"Chân Minh Châu: "Trước đó anh ấy đắc tội với con nên sầu riêng trong một năm này là đền bù."Ba Chân: "Con mẹ nó..."Chân Minh Châu trầm ngâm như đang suy tư về điều gì đó, nói: "Thật ra... bọn con còn cá cược rằng nếu trong vòng ba năm con đánh thắng anh ấy thì anh ấy sẽ thầu sầu riêng cho con cả đời."Ba Chân: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận