Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 107: Doraemon Minh Châu 2
Chương 107: Doraemon Minh Châu 2
Nghe nhắc đến chuyện xem mắt, sắc mặt Lý Đại Dương càng thêm hồng, hắn không biết ông nội mình lại có suy nghĩ như vậy.Hắn gãi đầu, ngượng ngùng không dám lên tiếng nhưng thật ra bản thân hắn cũng có tâm tư này.Hắn đã 18 tuổi, trên cơ bản thì ở triều đại này những người 18 tuổi đều đã thành thân.Nhiều người cùng trang lứa với hắn đều đã lập gia đình, chỉ có mình hắn là vẫn còn độc thân. Tuy nhiên, vì thôn bọn họ tương đối nghèo, do đó mọi người đều rất khó tìm vợ nên cũng không có gì để so sánh với nhau.Nếu ở những nơi khác chắc hẳn đã nghe người khác nói ra nói vào.Bây giờ ông nội hắn đột nhiên nhắc đến chuyện này, khiến hắn có chút xấu hổ, lúng túng đứng ở đó.Lý lão đầu: "Tam cô, bà giúp chúng tôi nhìn xem nhà nào có cô nương tốt. Thôn chúng ta không phải nơi giàu có gì, nên ta cũng không cần tìm gia đình có điều kiện tốt. Nhưng nhất định phải chú ý một điều là cô nương đó và người nhà cô ấy đều phải là những người có nhân phẩm tốt."Tam cô là bà mối nổi danh trong thôn, mấy năm nay cuộc sống trong thôn khó khăn, bên ngoài cũng không tốt hơn là bao nên hầu như không có gia đình nào cưới gả. Vì thế, bà cũng không kiếm được tiền. Hiện tại, đột nhiên có người muốn tìm đối tượng nên bà lập tức phấn chấn."Được. Tôi sẽ lưu ý giúp nhà ông."Bà suy nghĩ một chút rồi nói: "Yêu cầu của ông chỉ có như vậy? Không yêu cầu điều kiện gia đình như thế nào?"Lý lão đầu: "Ta cũng không phải kẻ có tiền, nên không cần những cái đó.""Vậy được."Lý lão đầu lại nói với mấy huynh đệ trong nhà: "Buổi chiều nhà ta giết heo, mấy người đến hỗ trợ một chút."Mấy người này vừa nghe liền gật đầu đồng ý.Lý lão đầu khẽ gật đầu, lại nói: "Người lớn thì tôi không kham nổi, nhưng mấy đứa bé trong thôn thì chiều nay đến nhà ta, thôn trưởng sẽ cho các ngươi ăn thịt.""Cảm ơn Lý gia gia.""Lý gia gia là tốt nhất!"Mấy đứa nhỏ vô cùng phấn khích, không ngừng nói cảm ơn. Dù chưa được ăn nhưng bọn nhỏ đã bắt đầu chép miệng.Nhưng vợ Lý lão đầu lại có chút đau lòng, trên đường về nhỏ giọng nói thầm: "Ông cũng thật rộng rãi."Lý lão đầu thấp giọng: "Đều là người trong thôn, ta cũng nhìn bọn nhỏ lớn lên. Lại nói, người trong thôn đồng lòng, chúng ta mới có thể yên tâm ra cửa.""Ông còn đi nữa sao.""Đúng vậy..." Lý lão đầu kể lại tình huống bên làng chài.Nghe được đệ đệ nhà mẹ đẻ sống không được tốt lắm, bà liền thở dài sâu kín: "Ngư dân chính là như vậy."Lý lão đầu: "Còn có một chuyện, Quế Hoa và con rể dời đến thôn chúng ta đi."Lý Quế Hoa hốt hoảng.Người trong nhà cũng kinh ngạc không thôi.Lúc bọn họ về đến nhà, mấy đứa nhỏ đều vây quanh chú heo béo ú, nên Lý lão đầu cùng những người lớn trong nhà bắt đầu mở một cuộc họp gia đình.Ông nói: "Không phải ở rể, chỉ là ta hy vọng các ngươi có thể dọn qua đây. Các ngươi xem, mặc dù nhà chúng ta đàn ông nhiều, nhưng nếu ra cửa thì trong nhà không thể không lưu lại một người đàn ông nào. Tuy nhiên, người nhà chúng ta lại không đủ, còn người ngoài dù tốt cũng không thể tin tưởng được như người nhà. Đất của hai ngươi ở Đại Vương truân nhi cũng không nhiều, nên có thể bán đi hoặc cho thuê. Phòng ở nếu không bỏ được thì để lại cho chú em chồng. Dù hiện tại hắn vẫn còn nhỏ nhưng rồi cũng sẽ trưởng thành..."Lý Quế Hoa nhìn chồng mình.Bởi vì cha Lý Quế Hoa và các huynh đệ không ở nhà, nên hai vợ chồng cô dọn lại đây ở, nhiều người cũng an toàn hơn.Vương Đại Lang suy nghĩ, nói: "Con nguyện ý chuyển đến đây."Hắn nói: "Còn đất và phòng ở bên đó con sẽ thương lượng lại với đệ đệ và muội muội."Nhà mẹ đẻ Lý Quế Hoa ở trong núi, khoảng cách giữa hai thôn lại không gần, hơn nữa lại nghèo nên khó có thể so sánh được với Đại Vương truân nhi. Trước giờ, Vương Đại Lang không nghĩ có thể được cha vợ giúp đỡ, thật ra đến Lý Quế Hoa cũng không ngờ. Nhưng với tình hình hiện tại, mỗi người đều biết tốt nhất là nên ở gần nhau.Cha vợ nguyện ý tiếp nhận khiến Vương Đại Lang cảm động đến đỏ mắt.Lý lão đầu: "Ngươi là đàn ông mà khóc cái gì."Ông nói thêm: "Nếu các ngươi đã quyết định thì ta sẽ giúp các ngươi chuẩn bị một ít thứ. Đúng lúc có thịt heo và lương thực, có thể chuẩn bị để xây nhà."Mấy cô con dâu của Lý gia nghe thấy lời này liền có điểm không phục, muốn nói một vài lời. Nhưng nhìn thấy cha chồng và chồng mình đều rất vui mừng, nét mặt như muốn nói "làm vậy rất tốt" thì bọn họ cũng chỉ có thể im lặng.Hơn nữa, bọn họ đều biết, cô chị/ em chồng này là người có tiên duyên, nghĩ như vậy bọn họ cũng không còn khó chịu nữa.Lý đại tẩu khôn khéo lanh lẹ, lúc này liền nói: "Cha, khi nào bắt đầu sửa nhà? Con gọi huynh đệ bên nhà mẹ đẻ đến hỗ trợ có được không?"Lý lão đầu: "Đương nhiên là được. Trời ngày càng lạnh, muốn làm xong sớm tìm phải thêm người. Chúng ta cũng không để bọn họ làm không công. Chuyến này lão đại không cần đi, ngươi ở nhà chỉ dẫn mọi người sửa chữa phòng ốc, mặt khác cũng xây thêm phòng cho muội muội ngươi."Ông tính toán sẽ tiêu hết những thứ vừa đổi được."Vâng.""Quế Hoa, con cũng giúp đỡ ca ca một chút."Lý Quế Hoa nhanh chóng đáp ứng.Cô nói thêm: "Để chồng con đi cùng mọi người đến nhà cữu cữu.""Được."Lý gia rất nhanh đã sắp xếp kế hoạch đâu vào đó.Thật ra, nếu Lý Quế Hoa không gặp được Chân Minh Châu, nếu không phải cô dẫn người nhà mẹ đẻ đến tìm Chân Minh Châu; thì những người ở đây và cả cái thôn này đến giờ còn được mấy người sống sót là điều khó nói.Không phải tất cả mọi người đều không qua khỏi, nhưng có bao nhiêu người có thể tìm được đường sống? E rằng không còn đến một nửa số người sống sót. Có thể nói "trời xui đất khiến" đã cứu mạng mọi người.Đúng là nhờ gặp được Chân Minh Châu, bọn họ mới có lương thực, giúp cuộc sống gia đình dần ổn định.Bên phía làng chài nhỏ cũng vậy, nếu Lý lão đầu không chuyển lương thực đến trao đổi hải sản, thì khó nói cuộc sống của họ sẽ ra sao? Đặc biệt là Tiền lão nhị, nếu bệnh tình của hắn không được chữa trị thì không còn hy vọng gì.Trong nhà mất đi trụ cột thì không cần nhiều lời cũng biết cuộc sống sẽ khó khăn như thế nào.Lần này cũng nhờ lương thực Lý lão đầu mang qua, bọn họ có thể bán một phần để trị bệnh.Cũng có lẽ là vì cuộc sống có khởi sắc, nên lúc Lý lão đầu rời đi, bệnh tình của Tiền lão nhị đã có phần khởi sắc.Thật ra, hắn rơi xuống nước nên mắc bệnh thương hàn lâu ngày không khỏi.Nhưng ở cổ đại, bệnh thương hàn cũng có thể khiến con người mất mạng.Vì thế, bản thân Chân Minh Châu không có cảm giác gì quá lớn về cuộc tương ngộ này, nhưng thật ra cô đã gián tiếp cứu được nhiều mạng người.Chân Minh Châu không biết chuyện này, nhưng mọi người đều rất biết ơn cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận