Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 348:
Chương 348:
Từ lúc mấy người anh trai của Hoa Quyển thường xuyên đến mã phường thì nơi này bắt đầu bị mất đồ, ban đầu mọi người suy đoán và nghi ngờ lẫn nhau, về sau mọi người dần dần nghi ngờ nương của Hoa Quyển.Vì dù sao trước kia cũng chưa từng xảy ra chuyện này.Hơn nữa, con trai bà có vẻ không phải là người tốt.Thật ra không ai nghĩ rằng nương của Hoa Quyển là người làm ra những việc trộm cắp, nhưng hai đứa con trai của bà ta thì rất khó nói.Sau đó, một vài hán tử khôn khéo đã giăng bẫy, quả nhiên đã bắt được tên trộm, không ngoài dự liệu đúng là con trai của nương Hoa Quyển. Những hán tử này cũng là người vất vả làm công kiếm tiền, nên khi bị mất trộm liền rất tức giận, thế là đánh tên trộm gãy chân. Nương Hoa Quyển muốn ngăn cản nhưng không được, còn bị đánh một trận.Chuyện này kinh động đến gia chủ, sau khi điều tra xét hỏi mới biết thì ra người đàn bà cũng đã từng sờ qua tiền của người khác nhưng không dám xuống tay, khi con bà trộm tiền bà ta cũng biết.Gia chủ không ngờ người đàn bà suốt ngày cụp mi rũ mắt trông rất thành thật lại có thể làm ra chuyện như vậy nên nhanh chóng bán bà ta đi.Nghe nói con trai bà ta bị đánh gãy chân, dù có chạy chữa thì cũng tàn phế, nếu không chạy chữa thì e rằng không sống được bao lâu. Đây chính là quả báo. Mà nương của Hoa Quyển, người đàn bà này dành cả đời vì con trai, nhưng lần này tất cả mọi người đến cả mẹ mìn cũng biết bà ta là hạng người gì, ở nơi này không thể nào bán được, đành phải đưa bà ta đi nơi khác bán.Trong tay mẹ mìn có một nhóm người, căn bản chỉ có một con đường, nếu ở địa phương này không bán được thì chỉ có thể đưa đến nơi khác, cũng may là giá mua những người này cực kỳ rẻ, nên cũng không ngại phải đi thêm một chuyến.Mẹ mìn: "Những người này đều không phải người tốt, ta dẫn bọn họ đến phương nam bán cho những gia đình giàu có làm thô sử, cũng xem như không phí công."Cốc Chi Tề làm chưởng quầy, nhìn hắn có vẻ như đang chiêu đãi khách nhưng thật ra đang hỏi thăm tình hình: "Nếu những người này đều không phải người tốt, thì không phải người mua sẽ đến tìm ngươi gây phiền toái sao?"Mẹ mìn cười, nói: "Đương nhiên ta sẽ nói rõ ràng ngay từ ban đầu, nếu không xảy ra chuyện thì biết sao bây giờ? Đồng hương của ta cũng có một người làm mẹ mìn, vì bị lừa gạt thổi phồng, còn tưởng rằng người ta có cuộc sống tốt thì bọn họ cũng kiếm được chút ít. Kết quả lại rước lấy phiền toái, cuối cùng là mất mạng."Cũng thật ngẫu nhiên, người bà bọn họ đang nói đến cũng là người mà Lâm Tú Tuệ biết. Cũng chính là cả nhà mẹ mìn đầu tiên đã dẫn bọn họ đi, Lâm Tú Tuệ nhớ lúc ấy trong nhóm bọn họ có một vị tiểu thư dung mạo xinh đẹp, muốn làm hoa khôi để báo thù.Càng không ngờ đến cô gái đó đúng là có chút thủ đoạn, bị bán vào nơi pháo hoa kia nhưng rất nhanh đã có được chỗ đứng vững chắc. Thế nhưng khi quay đầu lại thì việc đầu tiên cô ta làm chính là xử lý cả nhà người mẹ mìn kia, cả nhà đó không một ai trốn thoát, đều bị giết chết.Lúc trước, vì để dỗ dành cả nhà này đưa mình đến phương nam nên cô ta mới hiến thân, nhưng trong lòng lại không vui. Hơn nữa bởi vì cô ta câu dẫn hết mấy cha con nhà đó nên đại thẩm đối xử với cô không tốt. Cô ta đều ghi nhớ những điều này trong lòng, nên ngay khi vừa được thế liền quay lại báo thù.Cốc Chi Tề: "...""Nghe nói cô nương kia đúng là có chút thủ đoạn, không chỉ lấy mạng cả nhà người môi giới nọ mà không biết làm thế nào có thể dụ dỗ người khác đối phó với tướng công cô ta, người nọ bị chém thành mười mấy đoạn, cả nhà không có một ai có được kết cục tốt đẹp."Người môi giới này cũng rất thích nói chuyện, lại nói tiếp: "Nên hiện tại nếu cảm thấy không ổn tôi sẽ không mua, để tránh rước lấy phiền phức. Những người này gia chủ dường như bán không lấy tiền, sau đó ta đưa bọn họ đến những gia đình khắc nghiệt, cũng đã nói rõ bọn họ là những người như thế nào. Bọn họ đến những nhà đó đều sẽ bị quản lý gắt gao, ngoại trừ làm việc ra cũng đừng mong nghĩ đến việc khác, cả đời này cũng không được ra ngoài."Lâm Tú Tuệ vẫn luôn nghe lén bọn họ nói chuyện, không ngờ cô gái đó thật sự đã làm được như những gì cô ta đã nói.Chỉ là, nếu người xấu bị người lợi hại hơn đối phó Lâm Tú Tuệ sẽ cảm thấy tiếc hận sao?Đương nhiên là không.Còn mắng thêm một câu: Đáng đời.Về phần những gia đình giàu có ở phía nam mà mẹ mìn nhắc đến, Lâm Tú Tuệ cũng cảm thấy có ẩn tình, e rằng không phải chỗ tốt. Vì dù chỉ là nha hoàn bà tử làm việc thô sử ở những gia đình giàu có đều phải xem xét đến nhân phẩm. Lại còn không được ra ngoài, nghe có vẻ không đơn giản chỉ là gia đình giàu có.Thế nhưng Trương Lực lại biết một chút, liền lặng lẽ nói với Lâm Tú Tuệ rằng những gia đình giàu có mà người môi giới nhắc đến thật ra là các cửa hàng lớn chuyên bán ngọc thạch. Túc triều khá yêu thích các loại ngọc, mọi người chỉ cần có điều kiện một chút đều mang ngọc bội, phương nam có rất nhiều cửa hàng bán ngọc thạch, mỗi cửa hàng đều có thợ điêu khắc riêng. Để tránh làm lộ kỹ thuật, những thợ điêu khắc đều không được phép ra ngoài, canh phòng rất nghiêm ngặt. Những người thợ điêu khắc cũng cần người hầu hạ. Ngoài ra, một vài thao tác điêu khắc nam tử không khéo tay và tỉ mỉ như nữ tử nên cũng sẽ mua một vài bà tử có khả năng. Những người này đều không được phép ra ngoài, cả đời đều phải làm việc cho gia chủ.Nếu để bọn họ ra cửa, một khi bị người khác mua chuộc về làm thợ điêu khắc ở bên đó thì làm sao bây giờ.Do đó những người này một khi đi vào liền bị nhốt lại, những người thỉnh thoảng được ra ngoài đều là thuộc nhóm văn tự bán đứt.Mẹ mìn hẳn là bán những bà tử này đến nơi đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận