Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 166:

Chương 166:
Chương 166:
Tết năm nay ba Chân không có ở nhà, nên Chân Minh Châu tự mình chuẩn bị mọi thứ, mặc dù bận rộn nhưng cô cũng chuẩn bị được không ít đồ dùng cho mấy ngày tết.Đồng thời, tết năm nay ở Đại Sơn Áo Tử thôn (trước đó tác giả ghi là Lý gia câu/ Lý gia thôn) ở Túc triều cũng rất sung túc.Tuy rằng năm vừa rồi bọn họ gặp phải thiên tai hạn hán, nhưng lão thôn trưởng vẫn cố gắng nghĩ ra biện pháp giúp thôn dân mượn lương thực, lại còn có thêm nhiều cách khác để giúp đỡ mọi người. Ông ấy sửa nhà và xây nhà đều dùng người trong thôn, trả tiền công bằng lương thực và thịt heo.Những thứ này nếu đem vào thành đổi thành gạo lức, thì cả nhà có thể sống được một tháng hay thậm chí là hai tháng. Thêm vào phần lương thực đã mượn trước đó thì bọn họ kiên trì đến đầu xuân năm sau cũng không thành vấn đề. Như vậy thì làm sao có thể không vui mừng được chứ?Đã ba năm liên tiếp cuộc sống rất khó khăn, năm sau càng kém hơn năm trước; nếu không phải mùa thu năm nay trời đổ mưa thì bọn họ cũng không thể hình dung ra cuộc sống khó khăn đến mức nào, cũng may là hiện tại đã tốt hơn rất nhiều.Cuối cùng mọi thứ cũng có chuyển biến tốt đẹp.Mọi người trong thôn đều có thể tiếp tục cuộc sống, còn cuộc sống của Lý gia thì tốt hơn những nhà khác không ít.Thật ra rất nhiều người đều không hiểu vì sao Lý đại thúc lại để con gái ông là Lý Quế Hoa dời nhà sang bên này, phải biết rằng Vương gia thôn mạnh hơn thôn bọn họ.Thế nhưng điều bọn họ không nghĩ đến là Lý Quế Hoa đồng ý thì cũng thôi đi, đến cả chồng nàng ấy là Vương Đại Lang cũng không hề có ý kiến.Tuy nhiên những người lớn tuổi thì có thể nhìn ra nguyên nhân là vì Lý lão đầu đau lòng con gái.Vương gia thôn của Vương Đại Lang đúng là mạnh hơn thôn của bọn họ, nhưng cha mẹ hắn đều đã qua đời, cô em gái và chú em chồng đều còn nhỏ cũng không giúp đỡ được gì nhiều, cả nhà bọn họ ở bên đó đều cố gắng sống qua ngày, nhưng hiện tại dời đến đây thì mọi chuyện đã khác đi.Lý gia nhiều đàn ông, đều là huynh đệ của Lý Quế Hoa nên tự nhiên sẽ ra tay giúp đỡ.Về sau cuộc sống nhất định sẽ nhẹ nhàng hơn so với trước kia, nghĩ đến đây mọi người đều cảm khái lên.Vì thế sau này nếu có gả con gái thì nên gả đến một gia đình có nhiều huynh đệ, hơn nữa mấy huynh đệ cũng không thể quá nhỏ tuổi. Nếu không sau này khi cha mẹ chồng mất đi thì cuộc sống sẽ rất khó khăn.Khi Lý Quế Hoa xây nhà đã dùng lương thực và thịt heo của Lý gia để trả tiền công, đến khi bán phòng ở và ruộng đất ở Vương gia thôn thì nàng ấy đã mang tiền đến trả trước mặt các chị dâu, điểm này thì người trong nhà đều hiểu được.Chỉ là bọn họ không biết Lý lão đầu và Tiền thị đã lén mang tiền trả lại cho vợ chồng Lý Quế Hoa và Vương Đại Lang, khiến hai người bọn họ cảm động rơi nước mắt.Tuy nhiên, Lý lão đầu cũng căn dặn Lý Quế Hoa không được nói chuyện này với mấy người huynh đệ. Mặc dù con trai ông là người tốt, con dâu cũng không tồi, nhưng Lý lão đầu cũng không muốn trong nhà bất hoà không vui.Xét cho cùng thì dưới tình huống có nhiều con trai và cháu trai, thì hầu hết mọi người sẽ không giúp đỡ con gái theo cách này.Mặc dù trong nhà Lý lão đầu rất có tiếng nói, không ai dám cãi lại, nhưng sao lại phải khiến mấy đứa con có hiềm khích với nhau, vì thế vẫn nên giữ kín chuyện này thì hơn.Chỉ là thời điểm Lý gia mở cuộc họp gia đình ông cũng gọi Lý Quế Hoa đến, nói: "Việc mua bán hải sản cũng không phải của nhà chúng ta, bên kia đã chỉ cho chúng ta một con đường kiếm tiền khác, đó là bọn họ muốn mua rau dưa và trứng gà của chúng ta. Ta nghĩ những việc này nên để mấy người phụ nữ trong nhà ra mặt. Đầu xuân liền phải trồng trọt, ta và mấy đứa nhỏ đều phải ra đồng, bà dẫn theo Quế Hoa và vợ lão tam thu mua rau cải và trứng gà của mấy người trong thôn. Quế Hoa và vợ lão tam tương đối lanh lợi nên thích hợp làm buôn bán. Còn chi phí ăn mặc trong nhà thì giao cho vợ lão đại và vợ lão nhị, vì bọn họ tương đối ổn trọng. Mọi người có ý kiến gì không?"Đương nhiên mọi người trong nhà đều không có ý kiến, sôi nổi gật đầu.Lý lão đầu: "Chỉ cần cả nhà chúng ta đồng lòng, cuộc sống nhất định sẽ ngày càng tốt hơn."Mọi người đều bùng cháy nhiệt huyết, đúng vậy, cuộc sống sau này của bọn họ sẽ ngày càng tốt hơn.Tuy rằng hiện tại chưa bắt đầu trồng trọt, nhưng Lý gia đã có được nhiều động lực."Mặc dù trời lạnh nhưng đừng nên ở nhà nhàn rỗi, chúng ta lên núi nhặt củi để dùng dần.""Chúng con đã biết."Mấy người đàn ông ở Lý gia không hề lười biếng, nói làm liền làm. Tuy đồ tết đã chuẩn bị đầy đủ nhưng việc nhặt củi không bao giờ ngại nhiều. Vì thế mọi người lại bắt đầu bận rộn.Đại Dương, Nhị Dương và mấy thanh niên trong thôn cùng nhau lên núi nhặt nhánh cây.Đừng nghĩ rằng mùa đông hoặc sắp đến thời điểm cuối năm sẽ vắng người, ngược lại có không ít người lên núi nhặt củi. Vì nhà mọi người đều nghèo, không mua nổi than, nên cơ bản đều nhặt củi về dùng. Những thôn lân cận cũng không giàu có gì nên cũng vậy.Một đám thanh niên cùng nhau lên núi đương nhiên sẽ gặp được những người ở thôn lân cận, đó cũng là dịp để mọi người trao đổi thông tin với nhau.Thật ra mọi người đều có chút khinh thường người ở Đại Sơn Áo Tử thôn, vì thôn bọn họ quá nghèo, còn những thôn lân cận như Vương gia thôn hay Thạch gia thôn đều mạnh hơn thôn bọn họ nhiều. Nhưng hiện tại thì mấy người Đại Dương còn cảm thấy khinh thường người ở Thạch gia thôn.Bọn họ đã nghe ông nội kể chuyện về Thạch tú tài ở Thạch gia thôn, theo lý mà nói là cả nhà đó đều thiếu đạo đức. Chuyện này đúng là không thể trách người trong thôn được, nhưng Thạch tú tài đã làm không ít chuyện tốt, vậy mà thời điểm Thạch nương tử bị buộc tái giá lại không ai lên tiếng nói giúp.Trước đây, Thạch tú tài đã từng miễn học phí cho một vài học trò nghèo nhưng có phẩm hạnh và thiên phú không tồi, cũng từng trợ giúp những gia đình có hoàn cảnh khó khăn trong thôn. Tuy lúc bấy giờ ai ai cũng gặp khó khăn, nhưng nếu mọi người cùng lên tiếng thì chắc chắn Thạch gia cũng không dám quá phận.Hơn nữa Thạch gia thôn có tộc trưởng, vậy mà lại không khiển trách những tộc nhân có hành vi sai trái. Điều này chứng tỏ những khi trong tộc có chuyện tốt thì tộc trưởng mới xuất hiện, còn khi gặp chuyện không hay thì không thấy mặt mũi ông ta đâu cả. Như vậy thì giúp ích được gì cho tông tộc chứ?Nói đến cùng là do không ai quản thôi.Vì thế bọn họ nhìn đám người Thạch gia thôn chỉ bằng nửa con mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận