Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 141: Tin Đồn Tình Cảm 1

Chương 141: Tin Đồn Tình Cảm 1
Chương 141: Tin Đồn Tình Cảm 1
Những sóng gió, biến động ở kinh thành không có ý nghĩa gì với Chân Minh Châu đang ở nơi núi sâu rừng già như Mãnh Hổ Lĩnh.Ngay cả việc ngươi tranh ta đoạt ngôi vị hoàng đế cũng không có quan hệ với một người hiện đại như cô. Gần đây cô đang bận rộn "nhập hàng". Bên cạnh sự giúp đỡ của nhóm người Triệu Xuân Mai, Chân Minh Châu cũng muốn tự mình mua một ít thứ khác. Những thứ đó không nhiều nên cô đều mua sắm online.Như vậy cũng giúp nhóm người Triệu Xuân Mai ít phải bận rộn chạy đông chạy tây.Cũng vì vậy mà gần đây có không ít người lui tới homestay. Ban đầu, mấy người Cốc gia còn tóc mò nhìn xung quanh, sau đó... cũng chỉ có ba đứa bé là tò mò, hai vợ chồng Cốc gia cũng không tiếp tục nhìn nữa.Dù sao, mấy bạn nhỏ đều thích náo nhiệt.Hơn nữa, những người đó chính là đến để "tặng quà."Trên cơ bản, mỗi lần đều là đến tặng quà, không có ngoại lệ.Qua mấy ngày, bọn họ không còn tò mò nữa. Bên cạnh đó họ cũng không vội vàng rời đi, Chân Minh Châu đã bàn bạc với Vương thị, để một nhà bọn họ tạm thời ở lại, chờ làm xong đồ thêu rồi hãy đi. Như vậy lại càng tốt, vì thời tiết như hiện tại dù tìm được nơi đặt chân thì cũng rất khó xây nhà.Hiện tại, cũng không có nhà được xây dựng sẵn muốn vào ở lúc nào cũng được.Tuy rằng ở tạm bên này chỉ có thể ở trong một căn phòng nhỏ, không thể ra ngoài. Nhưng so với trước kia đường đi vất vả, trốn đông trốn tây thì cuộc sống đã tốt hơn rất nhiều.Ở đây, vừa lúc có thể nghỉ ngơi vừa sắp xếp lại mọi việc.Bà chủ cũng đồng ý với bọn họ sẽ nhờ người hỏi thăm một chút xem xung quanh đây có thôn làng nào thu lưu người hay không.Điểm này làm người Cốc gia vô cùng cảm kích.Bọn họ không quen thuộc khu vực này, nếu được bà chủ giúp đỡ thì bọn họ sẽ bớt được rất nhiều việc.Đúng là Chân Minh Châu định giúp bọn họ hỏi một chút, đương nhiên cô định hỏi Trương Lực mà không phải là mấy người Lý gia. Chỉ là lần trước Trương Lực vội vàng rời đi, mấy ngày nay thời tiết sáng sủa nên cô vẫn chưa gặp lại hắn.Nếu gặp lại, Chân Minh Châu sẽ hỏi Trương Lực một vài thông tin.Dù sao hắn cũng là người có thân phận.Tuy rằng Lý gia là người bản địa, rất hiểu biết tình hình quanh đây, nhưng Chân Minh Châu không định làm phiền bọn họ. Vì bọn họ đều là người dân thành thật phúc hậu, không thích hợp dính líu đến chuyện của Cốc gia.Lúc này, một nhà Lý gia đi đường nhiều ngày đã sắp đến Mãnh Hổ Lĩnh. Mặc dù trời lạnh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến chuyến đi này của bọn họ. Đặc biệt, bọn họ đi thêm chuyến này đã khiến hai cậu em vợ vô cùng vui mừng.Ai mà không biết mùa đông không thể ra khơi?Nhưng cuộc sống vẫn trôi qua, bọn họ ở làng chài ven biển, dù muốn ra khơi thì cũng không có cách nào. Những gia đình trong thôn dù không xuống biển, thì vẫn đào hố để bắt hải sản. Nên chuyến đi này của Lý gia cũng thu được không ít hải sản. Mà người Lý gia đổi lương thực lấy hải sản nên mọi người cực kỳ cao hứng.Phải biết rằng, lần trao đổi này có thể thu được một ít lương thực, nếu bọn họ ăn uống tiết kiệm có thể kiên trì đến đầu xuân. Như vậy, cuộc sống cũng tạm ổn nên ai lại không vui mừng.Hơn nữa, hai cậu em vợ của Lý lão đầu cũng đã bàn bạc mọi chuyện với anh rể mình, sau này nhóm người Lý lão đầu không cần đến đây thu hải sản nữa, tuy là không đến nhưng không phải không cần hải sản.Ngược lại, huynh đệ Tiền gia tập họp thanh niên trai tráng trong thôn thành một tiểu đội vận chuyển, mỗi tháng sẽ đưa hải sản một lần.Đương nhiên, nếu đã giao hàng thì cũng sẽ trả thêm chi phí đi lại.Chuyện này đương nhiên bọn họ vẫn chưa thương lượng với Chân Minh Châu. Nhưng Lý lão đầu nghĩ không phải mọi chuyện đều cần thương lượng với cô, chỉ cần ông sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa là được. Hơn nữa, mỗi lần bà chủ đều đưa rất nhiều thứ, bọn họ cũng không phải người cứ thích chiếm lợi của người khác.Mọi việc được sắp xếp như vậy đều khiến mọi người vui mừng.Mấy người Lý gia đã trở về, hai huynh đệ Tiền gia cũng ở nhà tìm người cho tiểu đội vận chuyển, cũng may tính tình của những thôn dân ở đây khá thật thà. Đừng nhìn người dân ở Lý gia câu hay làng chài ven biển Tiền gia đang sinh sống mà lầm tưởng thôn làng nào cũng như thế. Thật ra vẫn có nhiều thôn làng không được hoà thuận như bọn họ.Lý gia câu bởi vì quá nghèo, dân cư lại thưa thớt, từ thời ông cha đã hình thành thói quen sinh hoạt cùng nhau, nên tính tình người dân rất thật thà.Mà hầu hết mọi người sống ở làng chài ven biển đều là ngư dân, biển lớn vô tình, người dân ở đó đã thấy qua nhiều trường hợp sống chết do trời, do đó cũng hiểu được chỉ đoàn kết mới có thể sống sót. Vì thế, hai huynh đệ Tiền gia cũng muốn chia ngọt sẻ bùi với người dân trong thôn.Mỗi nhà cử ra một thanh niên trai tráng, tổng cộng được hơn ba mươi người, những người này sẽ phụ trách việc đưa hàng hoá đến Lý gia câu.Bọn họ cũng không dám đi ít người, vì nếu không may trên đường đi gặp cướp thì xem như xong đời, nên không thể qua loa.Thật ra trong những loại lương thực Lý lão đầu mang đến đây có rất nhiều lương thực tinh. Nhà bọn họ bèn lấy lương thực tinh ra trao đổi, lúc này mới nhận ra được lợi ích của thôn trưởng. Thôn trưởng lập tức tập hợp mọi người cùng nhau đi vào thành đổi lương thực tinh thành hạt cao lương và bột ngô rẻ tiền.Nếu chỉ có một hai người đi đổi lương thực thì rất khó thương lượng giá cả, người ta cũng không để tâm đến chuyện này. Nhưng hiện tại thì khác, người trong thôn cùng đi với nhau, hơn nữa từ giờ đến tết cũng không phải rất xa nên cũng có nhiều người đến để đổi lương thực. Phẩm chất của lương thực tinh cực kỳ tốt, nên tiệm gạo đưa ra cái giá rất ổn.Có thể nói nhà nhà đều mặt mày hớn hở.Ngay cả thôn trưởng cũng liên tục lôi kéo huynh đệ Tiền gia, xúc động nói: "Lúc ấy, cha mẹ ngươi gả chị gái đi xa, nhưng thật ra trấn trên có một hộ gia đình giàu có cũng muốn cưới chị gái ngươi, nhưng cha mẹ ngươi nhất định không chịu, tình nguyện gả chị gái ngươi đi xa. Lúc ấy, rất nhiều người trong thôn không thể lý giải được chuyện này, không biết cha mẹ ngươi nghĩ như thế nào. Nhưng hiện tại có thể thấy được cha mẹ ngươi nhìn xa trông rộng, bọn họ có mắt nhìn người. Anh rể ngươi tuy không có năng lực gì lớn, nhưng chỉ cần có cơ hội, liền ra tay giúp đỡ em vợ. Những gia đình giàu có khó mà làm được việc này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận