Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 401:

Chương 401:
Chương 401:
Lão Chân nhìn con gái nhà mình, lại nhìn sang tên tiểu tử thúi kia, khóe miệng méo xệch.Chân Minh Châu sửng sốt trong chốc lát rồi vui vẻ chạy ra, trực tiếp ôm lấy ba Chân."Cuối cùng ba cũng đã về rồi."Mỗi lần cô gọi điện thoại, đồng chí lão Chân đều nói sắp về đến nhưng mãi vẫn không thấy bóng dáng ông đâu khiến Chân Minh Châu lo sốt vó.Cô vui mừng ôm chầm lấy ba mình rồi nói: "Ba đến khi nào vậy?"Ngay sau đó nghĩ đến tình hình lần trước Túc Ninh trở về, bèn vội hỏi: "Qua cửa kiểm tra có lâu không ba?"Nói đến đây, khoé miệng lão Chân giật giật, nói: "Khoảng 11 giờ ba đã về đến, hiện tại đã gần 5 giờ, con nghĩ sao."Lần trước ông trở về, nơi này không kiểm tra nghiêm ngặt như vậy, hôm nay đúng là được mở mang tầm mắt. Tuy rằng kinh ngạc nhưng lão Chân cũng không phải là người không hiểu chuyện, ông vẫn hiểu biết một số nguyên tắc vì vậy rất hợp tác.Chân Minh Châu lại nói: "Vậy sao ba không gọi điện cho con, con bảo Túc Ninh đến điểm kiểm tra an ninh thay thế ba, trên người ba không có đồ vật gì thì có thể về nhà nghỉ ngơi."Tầm mắt ba Chân nhìn về phía Túc Ninh, giọng điệu đầy ẩn ý: "Cậu ấy không phải đồng nghiệp của con sao?"Ha ha, đồng nghiệp mà hôn mặt à?Đừng tưởng ông không nhìn thấy nhé."Ây da, cậu không về nhà ăn tết sao?" Giọng điệu vô cùng âm dương quái khí.Túc Ninh: "Chú."Ba Chân lập tức nói: "Đừng đừng, cậu cứ gọi tôi là lão Chân đi, đừng gọi là chú."Chân Minh Châu nhìn ba mình lại nhìn sang Túc Ninh đang khúm núm, nhịn không được bật cười, nói: "Ba, Túc Ninh là bạn trai mới nhậm chức của con, năm nay anh ấy sẽ cùng chúng ta đón tết."Ba Chân a một tiếng thật dài, cũng không nói là có đồng ý hay không.Túc Ninh lập tức xắn tay áo...Ba Chân trừng to mắt, nói: "Xắn tay áo làm gì, cậu muốn đánh nhau với tôi à?"Túc Ninh: "..."Chân Minh Châu: "..."Túc Ninh: "Cháu ra ngoài mang đồ vào."Ba Chân: "Dù có đánh nhau thì cậu cũng không phải đối thủ của tôi đâu."Chân Minh Châu cười: "Ba, anh ấy có thể đánh thắng ba, nói không chừng con cũng có thể đánh thắng ba đấy."Chân ba: "..." Áo bông nhỏ nhà ông muốn tạo phản!Chân Minh Châu cười nói: "Con luyện võ một năm rưỡi, hiện tại rất lợi hại đấy."Ba Chân: "Con đừng có đánh trống lãng, sao con và tên tiểu tử này lại ở bên nhau? Ba thấy cậu ta không xứng với con."Người làm cha không vừa mắt cậu con rể này.Chân Minh Châu biết tính cách của ba mình, cô kéo ba vào nhà: "Ba, chúng ta vào trong nói chuyện."Ba Chân thoáng nhìn về phía sau, nói: "Để ba thu dọn mấy thứ này..."Tuy rằng chướng mắt cậu con rể tương lai này nhưng cũng không có nghĩa ba Chân là người tùy tiện sai sử người khác, đồ vật trên xe ông nhiều ít thì bản thân ông là người biết rõ nhất, số lượng không nhỏ đâu.Chân Minh Châu: "Để Túc Ninh làm đi, anh ấy rất khỏe."Ba Chân do dự một chút, Chân Minh Châu trực tiếp đẩy ba mình vào cửa, nói: "Đừng suy nghĩ quá nhiều, đúng rồi ba, năm nay có nhiều người muốn đến nhà chúng ta ăn tết..."Chân Minh Châu đếm tới đếm lui, ba Chân nghe vậy lại rất cao hứng."Được đấy, cứ để bọn họ đến đây cùng chúng ta đón tết, buổi tối cũng đừng rời đi. Nhà chúng ta cũng không phải không đủ chỗ ở."Chân Minh Châu cười nói: "Được ạ, nhưng con nghĩ bọn họ rất muốn về nhà."Ba Chân: "Buổi tối ở lại chơi mạt chược, về nhà làm gì chứ?"Vừa nói đến đây thì ba Chân đột ngột phản ứng lại: "Ai không đúng, có phải con lại muốn đổi đề tài đúng không!"Chân Minh Châu bật cười thành tiếng, nói: "Ba thật sự suy nghĩ quá nhiều, con không có. Con cũng không cần phải đổi đề tài, chuyện con và Túc Ninh yêu đương không phải có thể nói thẳng ra sao? Con cần gì phải làm như vậy?"Ba Chân nghiêm túc nhìn con gái, nói: "Chuyện tình cảm phải xuất phát từ tình yêu và sự tự nguyện, không thể chắp vá, nếu chắp vá sẽ không thể hạnh phúc. Nếu con không có người mình thích hay không tìm bạn trai thì ba cũng không thúc giục, nhưng nhất định con phải thích người đó."Chân Minh Châu nhìn ba mình, tựa đầu vào vai ông, thấp giọng ừ một tiếng rồi nói: "Con biết, con biết ba thương con nhất, người mà con chọn chắc chắn ba sẽ không phản đối. Con không tìm ba cũng sẽ không thúc giục."Ba Chân đỏ mặt: "Con đừng có tâng bốc ba."Chân Minh Châu cười nói: "Con không có.""Chẳng lẽ ba không thể phản đối? Ba sẽ quan sát, nếu cảm thấy hai đứa không thích hợp, ba sẽ không đồng ý."Ba Chân phô trương thanh thế khiến Chân Minh Châu cười không ngừng. Ba Chân thấy con gái cười lợi hại như vậy, lại nhìn tên tiểu tử đang nghiêm túc làm việc bên ngoài, ánh mắt sâu thêm vài phần, sau đó nghiêm túc nói:"Ba phải nói chuyện với cậu ta rồi mới quyết định là có đồng ý hay không."Chân Minh Châu gật đầu: "Được ạ"Ba Chân thật cẩn thận đánh giá con gái, thấp giọng hỏi: "Con không sợ ba thu thập cậu ta sao?"Chân Minh Châu lắc đầu: "Không sợ."Cô cười nói: "Ba, không phải nhà chúng ta có máy chơi mạt chược tự động sao? Chúng ta đón ra đến tết chơi được không ạ?"Trước kia nhà bọn họ chỉ có hai người nên không dùng được, nhưng năm nay có nhiều người đến đây ăn tết thì đương nhiên là có thể lấy ra chơi.Ba Chân: "Được đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận