Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 214:
Chương 214:
Lúc này Hoa Quyển đang ngồi trên ghế dài, trong tay nâng niu chiếc bánh mì và ăn từng ngụm nhỏ. Bánh mì mềm xốp thơm ngon mại ngọt ngào, cô ấy ăn rất từ tốn, mỗi lần cắn một ngụm như đang ăn sơn hào hải vị."Trước kia tôi nghĩ hoàng hậu nương nương ở trong cung hai tay cầm hai cái màn thầu, muốn ăn bên nào thì cắn bên đó. Nhưng bây giờ em cảm thấy suy nghĩ trước kia của em đã sai rồi."Chân Minh Châu vừa ra khỏi phòng liền nghe được Hoa Quyển nói như vậy với Tiểu Hồng và Tiểu Tử, suýt chút nữa cô đã trượt chân té ngã, cũng may chỉ là lảo đảo xoay vòng.Hoàng hậu nương nương ăn màn thầu...Sao em không nói hoàng hậu nương nương ăn bánh nướng luôn đi?"Chắc chắn hoàng hậu nương nương hai tay cầm hai hai cái bánh mì, mỗi bên trái phải một cái.""Đúng đúng."Chân Minh Châu trầm mặc, còn mọi thứ xung quanh như rơi vào yên tĩnh.Nhất thời, Chân Minh Châu không biết nên nói cái gì mới tốt."Bà chủ?"Chân Minh Châu: "Không sao, không có việc gì."Chỉ là cô không nói nên lời mà thôi.Chân Minh Châu ngồi dựa vào một bên, đột nhiên cảm thấy miếng bánh mì trong tay mình ngon hơn nhiều. Dù sao cái này cũng chỉ có "Hoàng hậu nương nương" mới được ăn nha. Cô cúi đầu cắn một miếng, đúng là hương vị ngon hơn hẳn."Ăn ngon thật."Tiểu Hồng: "Trước khi đến đây em chưa từng được ăn qua bánh mì.""Em cũng vậy." Tiểu Tử - người vẫn luôn phụ họa theo chị gái cũng lên tiếng.Lời này cũng được Hoa Quyển tán đồng, gật đầu thật mạnh.Hoa Quyển nói: "Cũng chưa được uống qua sữa bò, trong thôn tôi có một người nuôi bò. Thời điểm hạn hán hai năm trước, bò nhà hắn đã bị bán đi, lúc ấy hắn đã khóc rất lâu. Khi ấy vô cùng khó khăn, có không ít nhà bán con. Vì để sống sót, nên lúc ấy ca ca đã muốn bán tôi đi, nhưng khi đó cha tôi còn sống, ông ấy không đồng ý.""Cha chị là người tốt hơn mẹ chị."Bởi vì Hoa Quyển cũng không giấu diếm điều gì, nên mấy cô gái nhỏ chụm lại với nhau nói hết mọi chuyện.Hoa Quyển lắc đầu: "Không phải."Cô ấy cười khẩy, nói: "Không phải như vậy, cha mẹ tôi đều giống nhau, bọn họ đều nói nuôi dưỡng con gái là vô dụng, đàn ông con trai mới là trụ cột gia đình. Cha không đồng ý bán tôi là vì lúc ấy vẫn còn chưa đến mức sẽ đói chết nên tạm thời không bán. Ông ấy nói tôi lớn lên không tệ, nuôi thêm hai năm nữa đợi cơ thể nẩy nở thêm chút nữa thì có thể dựa vào quan hệ nhờ người gả tôi làm tiểu thiếp hoặc nha đầu thông phòng cho nhà giàu trong thành. Như vậy tôi còn có thể giúp đỡ nhà mẹ đẻ, tốt hơn là trực tiếp bán tôi đi. Sau khi ống ấy qua đời, cuộc sống ở quê nhà tôi càng khó khăn hơn, mấy gia đình giàu có cũng không mua người. Nên ca ca mới bàn bạc với mẹ tôi là trực tiếp bán cho mẹ mìn."Tiểu Hồng và Tiểu Tử đồng thanh: "... Sao lại có người xấu như vậy."Tiểu Hồng và Tiểu Tử cũng đã trải qua giai đoạn khó khăn này, nhưng dù gì cha của bọn họ cũng là quan nhỏ nên cuộc sống khá hơn rất nhiều. Vì thế bọn họ vẫn cảm nhận được những gian nan đó, nhưng không thể nào khắc sâu như Hoa Quyển.Hoa Quyển: "Rất nhiều gia đình đều như vậy.""Trong thôn tôi cũng có rất nhiều nhà như thế. Những người cùng tôi đi về phương bạn đều bị người nhà bán đi. Vì thế chúng tôi đều hy vọng sẽ được gia đình tốt bụng mua lại, không cần đến những nơi oái ăm kia. Tuy nhiên cũng có ngoại lệ, vị tỷ tỷ xinh đẹp nhất trong chúng tôi một lòng muốn vào thanh lâu, còn nói là muốn đến nơi lớn nhất làm đệ nhất hoa khôi."Tuy Hoa Quyển đã trải qua nhiều chuyện hơn người khác, nhưng cô cũng không thể hiểu được vì sao vị tỷ tỷ đó lại muốn đến thanh lâu.Tiểu Hồng chu miệng nhỏ: "Hả?"Ngay cả Chân Minh Châu cũng sững sờ, còn có người muốn làm nghề này hay sao?Hoa Quyển: "Mấy lần có người muốn mua tỷ ấy, bởi vì tỷ ấy lớn lên xinh đẹp. Bọn họ ra giá đến năm mươi lượng nhưng tỷ ấy không chấp nhận, còn nói với mẹ mìn là nếu bán đến những địa phương ở Giang Nam thì giá cả càng cao hơn, không những vậy còn ngủ với con trai của bà ấy..."Nói đến đây Hoa Quyển liền đỏ mặt. Chính vì cô ấy đã nhìn thấy những việc này nên mới bị dọa sợ, cả ngày đều bôi bẩn mặt, còn khuyên mấy cô gái khác làm theo. Đương nhiên là có người cảm kích nhưng cũng có người không.Khi đó Hoa Quyển là có lòng tốt nhắc nhở mọi người, nhưng lúc đó lại có người nói cô ấy nên lấy nước tiểu soi thử xem diện mạo của mình như thế nào, đúng là tự mình đa tình.Chỉ là Hoa Quyển không biết mình làm vậy có đúng không, bởi vì những người trong sạch đều đã sớm bị mua mất rồi, cũng xem như thoát khỏi bể khổ. Còn cô ấy vừa gầy vừa dơ, dáng dấp lại không được tốt, càng lên đường lại càng gầy nên không bán được giá tốt...Chân Minh Châu: "Sao lại có người muốn làm cái nghề này?"Hoa Quyển: "Em nghe nói tỷ ấy muốn báo thù."Chân Minh Châu: "Hả?"Báo thù thì có liên quan gì đến việc trở thành gái thanh lâu chứ?Đến Chân Minh Châu cũng không hiểu nổi, thì nói gì đến Tiểu Hồng và Tiểu Tử.Hoa Quyển: "Nghe nói tỷ ấy là tiểu thư con nhà giàu có, lại là con một nên cha mẹ cưng chiều hết mực. Tỷ ấy đã có hôn ước từ sớm nhưng lại đem lòng yêu mến tiên sinh dạy học ở nhà bọn họ, nhưng chẳng may bị gia đình phát hiện. Người nhà nhốt tỷ ấy lại, hơn nữa liền cùng với nhà chồng tỷ ấy ấn định thời gian thành thân. Nhưng một ngày trước khi thành thân, tỷ ấy đã bỏ trốn cùng tiên sinh dạy học. Chỉ là cuộc sống khó khăn, cả hai bọn họ đều không phải người có thể làm được việc nặng, nên chỉ hơn nữa năm liền đi đến bước đường cùng. Tỷ ấy liền nghĩ sẽ quay về xin người nhà giúp đỡ. Tỷ ấy nghĩ dù sao cũng đã gạo nấu thành cơm, mình lại là con gái một trong nhà, trong nhà không nhận cũng phải nhận, tóm lại là không thể bỏ mặc đứa con gái này. Nào ngờ khi tỷ ấy về đến nhà mới biết được chỉ trong nửa năm ngắn ngủi gia đình tỷ ấy đã lụn bại, mà nguyên nhân chính là do tỷ ấy. Nhà chồng mà tỷ ấy đã đào hôn là bạn hợp tác làm ăn với gia đình tỷ ấy; vì để trả thù, nhà đó không chỉ rút vốn mà còn lôi kéo mấy nhà cung cấp khiến việc kinh doanh của nhà tỷ ấy ngày càng sa sút. Bởi vì chuyện này mà cha tỷ ấy lâm bệnh nặng rồi qua đời, mẹ tỷ ấy đã nhận con thừa tự. Khi cả nhà thấy tỷ ấy quay về đã đánh tỷ ấy một trận rồi đuổi ra khỏi cửa, còn nói cả đời này đừng bao giờ gặp lại.""Trời ạ."Tiểu Hồng và Tiểu Tử khiếp sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận