Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 276:
Chương 276:
Ba người Chân Minh Châu bắt đầu thảo luận, cố gắng chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới.Chân Minh Châu lơ đãng ngẩng đầu, vô tình phát hiện hình như tâm trạng của Túc Ninh khá tốt. Tuy rằng hiện tại vẫn chưa biết kết quả ra sao nhưng bọn họ không hề gạt hắn ra bên ngoài, điều này khiến hắn cảm thấy vui vẻ.Cô nghĩ nếu lúc nhỏ hắn không trải qua những biến cố thì chắc là hắn sẽ trở thành một người rất đơn thuần.Nếu không thì tại sao chỉ những điều nhỏ nhặt cũng có thể khiến hắn vui vẻ."Phó phòng, nếu Túc Ninh thật sự có thể thông qua thì sẽ sắp xếp cho hắn như thế nào?"Vu Thanh Hàn cười như không cười: "Hiện giờ vẫn chưa có kết quả cô đã bắt đầu nghĩ đến chuyện này sao? Tuỳ hắn thôi, dù có sổ hộ khẩu thì chúng ta cũng không thể quản hắn cả đời."Túc Ninh mím môi, nghiêm túc: "Tôi không cần ai bận tâm cả."Chân Minh Châu lập tức bật cười, nói: "Tôi nghĩ anh sẽ cần. Nếu một mình anh tiếp xúc với thế giới bên ngoài sẽ cảm thấy choáng váng."Người này hoàn toàn không biết gì về xã hội hiện đại.Quai hàm Túc Ninh căng ra, có chút căng thẳng.Vu Thanh Hàn: "... Vẫn chưa biết kết quả ra sao, hai người cũng thật là..."Vu Thanh Hàn không tiết lộ nhưng rất nhanh đã có kết quả đánh giá tâm lý của Túc Ninh.Vào ngày thứ hai sau khi mấy bị giáo sư rời đi, báo cáo của bọn họ đã được tổng hợp lại.Thật trùng hợp, mọi người đều cho tám điểm.Quả thật việc này giống như đã được bàn bạc và thống nhất với nhau, nhưng nhóm người làm công tác đánh giá tâm lý đều là những lão đồng chí, nhân phẩm không thể chê vào đâu được nên chắc chắn không có chuyện bàn bạc trước với nhau. Chỉ có thể nói, ý kiến của mọi người không khác nhau là mấy.Trên thực tế là các vị giáo sư không hề thương lượng trước với nhau, đồng nghĩa với việc suy nghĩ của bọn họ gần như tương đồng.Cuộc trò chuyện kéo dài tám giờ xen kẽ với nhiều câu hỏi khác nhau, và bản thân Túc Ninh cũng được gắn máy phát hiện nói dối.Túc Ninh đã làm gần một ngàn câu hỏi, tuy rằng thân phận của hắn ở cổ đại rất nhạy cảm, bị nghi ngờ là có khuynh hướng hoang tưởng và bạo lực. Nhưng trên thực tế kết quả đánh giá lại cho thấy hắn vẫn ổn, chỉ có suy nghĩ tương đối cực đoan đối với người mà bản thân quan tâm.Trong hoàn cảnh bình thường, mức độ ổn định tâm lý của hắn thậm chí còn cao hơn người bình thường rất nhiều.Nghe nói hắn không còn người thân, thậm chí đến kẻ thù cũng không có.Xem ra chỉ số cảm xúc của hắn sẽ rất cao.Ngoài ra, quan điểm về một số vấn đề khác và khát vọng cuộc sống ổn định của hắn cũng không quá rõ ràng, nhưng con người không thể hoàn toàn che giấu bản thân, những điều này đều được bộc lộ ra bên ngoài. Tổng hợp các phương diện và dựa trên nguyên tắc thận trọng, mọi người vẫn quyết định cho tám điểm.Nhưng hắn là người xuyên không.Không ngờ bọn họ có thể gặp được người xuyên không.Đừng nhìn bên ngoài bọn họ rất bình tĩnh, nhưng trong lòng vô cùng kích động, rất hiếm có được cơ hội như thế này.Lão giáo sư không biết nếu Túc Ninh không được thông qua thì sẽ như thế nào, sẽ bị nhốt vào tù hay gặp phải chuyện gì khác; nhưng nhìn chung thì bọn họ cảm thấy chỉ số nguy hiểm của người này không cao, năng lực thích ứng cũng không tồi nên đều cho tám điểm.Về phần Thẩm Nham và Vu Thanh Hàn, bọn họ không phải chuyên gia tâm lý, nhưng vì nhận được nhật ký sinh hoạt hàng ngày mà Chân Minh Châu ghi chép lại nên hiểu biết nhiều hơn về Túc Ninh. Chính vì vậy hai người bọn họ đưa ra số điểm này cũng rất hợp lý.Bên này, Vu Thanh Hàn là người đầu tiên nhận được thông báo, anh cúp điện thoại rồi mỉm cười.Anh lập tức hô to: "Chân Minh Châu, Chân Minh Châu."Lúc này, Chân Minh Châu đang trồng hoa.Đúng vậy, là trồng hoa.Đợt hoa đầu tiên đã được đào lên, với sự giúp đỡ của Từ Nhất Ninh cô bắt đầu một đợt trồng mới.Trước kia không có cỏ cây hoa lá thì cô không có cảm giác gì, nhưng khi đã trồng hoa rồi đột nhiên không thấy chúng nữa thì cô lại cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó. Vì thế Chân Minh Châu liền bắt tay vào trồng trọt, nếu đã nghĩ đến thì phải làm nha.Cô dò hỏi: "Có chuyện gì vậy?"Vu hanh Hàn: "Cô vào nhà rồi nói."Chân Minh Châu lập tức vọt vào nhà.Vu Thanh Hàn: "Cấp trên đã thông báo, Túc Ninh có thể ở lại đây."Đôi mắt Chân Minh Châu sáng lên, nói: "Quá tốt rồi, để tôi đi gọi Túc Ninh."Cô cười vui vẻ, mi mắt cong cong. Thật ra, đối với người hiện đại thì việc thu nhận một người cổ đại là không an toàn, nhưng Túc Ninh là bạn của Chân Minh Châu. Cô đương nhiên hy vọng Túc Ninh có thể ở lại."Cô chờ một chút. Tôi có vài điều muốn nói trước với cô."Chân Minh Châu: "Anh nói đi."Vu Thanh Hàn: "Hắn đã thông qua và được ở lại đây, sau đó hộ khẩu của hắn là ở trong thôn. Vì thân phận đặc biệt và nguyện vọng của hắn nên tôi sẽ sắp xếp hắn vào nhóm Triệu Xuân Mai, chịu trách nhiệm hỗ trợ cô, cảm thấy có vấn đề gì không?"Chân Minh Châu: "Hả?""Tôi như thế nào cũng được, không phải anh đã biết tôi là một người không biết hờn giận sao?"Vu Thanh Hàn: "Tôi lại không cảm thấy cô là người không biết giận hờn, nếu cô cảm nhận như vậy cũng chẳng sao. Nếu cô không thích, tôi sẽ điều hắn đi."Chân Minh Châu: "Được rồi, tôi đã hiểu. Tạm thời hắn sẽ ở lại đây hay là xuống núi..."Vu Thanh Hàn: "Tạm thời cứ để hắn ở lại đây, như vậy cũng sẽ có người bảo vệ sự an toàn của cô. Người hiện đại có thể bị ảnh hưởng, nhưng hắn không phải người hiện đại sẽ không sao."Chân Minh Châu gật đầu: "Được."Dù sao hiện tại hắn cũng đã ở đây được một thời gian rồi.Vu Thanh Hàn do dự một chút, đang phân vân không biết có nên nói hay không, cuối cùng vẫn quyết định lên tiếng: "Nếu hắn có bất kỳ hành vi nào không đúng mực, cô phải lập tức thông báo cho, tôi sẽ xử lý."Chân Minh Châu sửng sốt, ngay sau đó mới hiểu người này đang nói cái gì.Cô đỏ mặt nói: "Anh nghĩ nhiều rồi, hắn không phải người như vậy."Vu Thanh Hàn: "Tốt hơn là vẫn nên đề phòng một chút."Anh nghiêm mặt, nói: "Bất kể ở phương diện nào thì tôi cũng phải cố gắng hết sức để đảm bảo an toàn cho cô."Chân Minh Châu: "Cảm ơn."Vu Thanh Hàn bật cười, nói: "Cô đang khách sáo với tôi sao? Cô là cấp dưới của tôi, đương nhiên là tôi phải có trách nhiệm đảm bảo an toàn cho cô."Chân Minh Châu bật cười.Cô nói: "Vậy có phải Túc Ninh cần làm một số thủ tục không?"Vu Thanh Hàn: "Đúng vậy, cấp trên bảo tôi tạm hoãn chuyến đi đến Túc triều, trước tiên phụ trách một số thủ tục cho Túc Ninh."Chân Minh Châu: "Anh phụ trách?"Cô kinh ngạc nhướng mày, nói: "Tôi nghĩ Triệu Xuân Mai có thể..."Vu Thanh Hàn: "Bà ấy chưa từng tiếp xúc với Túc Ninh, nên tôi làm việc này sẽ thích hợp hơn."Anh bổ sung: "Trong khoảng thời gian này nếu có quá nhiều việc chắc sẽ cần đến sự hỗ trợ của cô."Chân Minh Châu: "Không thành vấn đề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận