Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 379:
Chương 379:
Lần này Túc Ninh đến đây mang theo không ít thứ."Trong túi còn có đường trắng và muối, phỏng chừng đủ cho các ngươi ăn trong thời gian dài. Đây là một bao gạo nhỏ. Bên này là một ít thức ăn vặt, thỉnh thoảng các ngươi có thể lấy ra ăn."Hai đứa bé nghẹn họng, nhìn anh với vẻ mặt sững sờ. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy nhiều đồ vật đến vậy, lần trước cũng có rất nhiều thứ, nhưng bởi vì lần này có thêm cả chăn đệm quần áo mùa đông nên thoạt nhìn cực kỳ nhiều.Túc Ninh dặn dò: "Tuy ta cho các ngươi mấy thứ này, nhưng các ngươi cũng phải biết nếu quá phô trương cũng không phải chuyện tốt.""Chuyện này bọn đệ hiểu, không ai có thể hiểu chuyện này hơn bọn đệ."Thật ra trước kia bọn họ không ở bên này mà chủ yếu xin cơm ở trấn nhỏ bên cạnh, nhưng bởi vì tranh chấp với người khác nên mới đi đến trấn bên này. Lúc ấy chỉ cần được bố thí một cái màn thầu cũng có thể bị cướp đi, nên bọn họ hiểu rằng đôi khi che giấu cũng là chuyện tốt.Túc Ninh gật đầu: "Chuyện gì cũng phải cẩn thận một chút.""Bọn đệ biết rồi đại ca."Túc Ninh: "Ta để lại cho các ngươi 20 lượng bạc, nhưng các ngươi vẫn phải tự mình cố gắng không thể dự vào người khác, có hiểu không?"Cẩu Đản nghiêm túc nói: "Vâng, đệ sẽ nỗ lực, hai bọn đệ hiện đang cùng chưởng quầy học tính toán sổ sách và nguyên vật liệu. Hai bọn đệ đều sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ."Túc Ninh cười: "Vậy thì tốt rồi."Túc Ninh không lại đây lâu, anh còn muốn thừa dịp trở về trước khi trời tối, nhưng vẫn căn dặn: "Mọi việc đều phải cẩn thận.""Được." Cẩu Đản lại hỏi: "Đại ca phải đi ngay sao?"Túc Ninh liếc hắn: "Như thế nào, còn muốn cùng ta uống một chung?"Cẩu Đản: "..."Táo Hoa lại lo lắng nhìn ra bên ngoài, nói: "Bên ngoài tuyết rơi rất dày."Túc Ninh: "Không sao cả."Anh chỉnh lại quần áo, nói: "Ta phải sớm trở về, các ngươi nhanh chóng sắp xếp những thứ này đi. Cố gắng sống thật tốt, bản thân càng chăm chỉ học tập thì cuộc sống mới có thể ngày càng tốt hơn."Hai tỷ đệ Cẩu Đản lập tức gật đầu: "Bọn đệ hiểu."Táo Hoa nói: "Đây là năm đầu tiên hai tỷ đệ chúng tôi có cuộc sống bình thường nên chưa có sự chuẩn bị, sang năm vào mùa hè chúng ta sẽ nhặt thêm nhiều củi, khi đến mùa đông nhất định sẽ ổn định hơn."Năm nay bọn họ chỉ nghĩ đến việc tích góp lương thực nên chủ yếu là tìm kiếm thức ăn, ngược lại nhặt củi không nhiều, nhưng năm sau sẽ không như vậy nữa. Trải qua một thời gian thích nghi với cuộc sống bọn họ sẽ dần hiểu biết nhiều hơn.Túc Ninh liếc mắt nhìn tiểu cô nương hiểu chuyện này một cái, nói: "Hai ngươi phải nương tựa nhau mà sống, có chuyện gì cũng nên cùng nhau thương lượng. Tuy đệ đệ ngươi là con trai nhưng không phải việc gì cũng nghe theo hắn, phải cùng nhau bàn bạc rồi mới đưa ra quyết định."Cẩu Đản: "... Đệ mới không phải kiểu con trai cảm thấy bản thân mình rất lợi hại. Đệ rất nghe lời tỷ tỷ."Tảo Hoa cười nói: "Muội đã biết."Túc Ninh: "Được rồi, ta phải đi đây.""Đại ca..." Táo Hoa Nhi do dự mở miệng.Bình thường đều là Cẩu Đản nói chuyện với Túc Ninh, Táo Hoa không quen thuộc với anh nên ít khi lên tiếng. Nhưng lần này cô bé lại nghiêm túc nhìn Túc Ninh, hốc mắt hồng hồng lên tiếng hỏi: "Đại ca, vì cái gì huynh lại đối xử với bọn muội tốt như vậy?"Túc Ninh trầm mặc trong giây lát, sau đó nở nụ cười nhạt, khi hai đứa nhỏ nghĩ rằng anh sẽ không trả thì anh lại mở miệng: "Có lẽ khi còn nhỏ ta cũng hy vọng có người giúp đỡ ta như vậy."Hai tỷ đệ sửng sốt."Được rồi, lần này ta thật sự phải đi, nếu ta không quay về sẽ có người lo lắng."Hai người vội đưa Túc Ninh ra cửa. Túc Ninh đi rất nhanh, không biết vì sao anh lại có chút nhớ Chân Minh Châu. Tuy rằng chỉ vừa ra ngoài trong chốc lát nhưng vẫn nhớ nhung.Hai đứa nhỏ nhìn theo bóng anh, đưa tay lên xoa mắt, trước giờ chưa từng có người nào đối xử với bọn họ tốt như vậy."Đại ca là người tốt.""Ta biết."Hai tỷ đệ lặng lẽ trở về phòng, hít sâu một hơi sau đó thu dọn những thứ trên bàn rồi đặt vào tủ, cuối cùng khoá tủ lại. Hai người đóng cửa phòng lại rồi thay quần áo mới, cảm thấy cực kỳ ấm áp.Túc Ninh đưa đến những thứ này và 20 lượng bạc đã giúp thay đổi cuộc sống của hai đứa nhỏ, trong lòng bọn họ cũng dần kiên định hơn.Thật ra bọn họ lo lắng mình dần tiêu hết tiền sau đó lại phải trở về kiếp sống ăn xin như trước kia, thậm chí còn định đổi một chỗ ở khác có giá thuê phòng rẻ hơn, nhưng Túc Ninh đại ca đến đã giúp bọn họ giải quyết tất cả mọi vấn đề.Mấy thứ này và bạc giúp bọn họ an ổn trải qua mùa đông.Còn áo bông và chăn đêm không phải chỉ dùng trong một năm, có thể nói đã giúp bọn họ giảm bớt một phần gánh nặng cuộc sống.Rất nhiều năm về sau, Cẩu Đản có tiền đồ, còn Táo Hoa cũng trải một cuộc sống thuận buồm xuôi gió. Khi đó, mỗi khi nhớ đến bản thân nhận được sự giúp đỡ khi còn nhỏ đều cảm khái bản thân thật may mắn.Lúc sau khi bọn họ trở nên khá giả cũng thường xuyên giúp đỡ người khác, giống như bản thân mình đã từng được giúp đỡ vậy.Đương nhiên đây cũng là những việc trong tương lai, hiện tại bọn họ vẫn đang là hai đứa bé bị Túc Ninh làn chỗ cảm động nước mắt lưng tròng.Hai người đang ở trong phòng thử quần áo thì nghe thấy có người gõ cửa, Táo Hoa liền hỏi: "Là ai đó?""Là ta, Lý đại nương ở cách vách."Hai người vội đi ra mở cửa, cụ bà nhìn thấy bọn họ mặc áo bông mới liền kinh ngạc: "Thì ra người kìa đến đưa quần áo cho hai đứa sao? Quần áo này thoạt nhìn rất tốt."Hai đứa nhỏ gật đầu, Táo Hoa nói: "Mời đại nương vào nhà, vừa rồi bọn cháu đang thử quần áo.""Vừa rồi người đó còn đưa cho ta một bao đường..." Bà qua đây cũng là vì cái này."Thứ này quá quý giá, hắn có quan hệ gì với các ngươi? Thân thích sao?"Cẩu Đản lắc đầu: "Không phải, thật ra chúng ta cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, nhưng đại ca là người tốt. Trước kia đã từng giúp đỡ bọn cháu, sau này ngẫu nhiên sẽ tiếp tế một chút.""Đại nương cứ giữ lại bao đường này đi, đại ca có lòng tốt biếu bà thì bà cứ nhận đi."Cụ bà do dự một chút, nói: "Vậy thì ta sẽ nhận, về sau các ngươi có gì cần giúp đỡ thì cứ đến tìm đại nương.""Vâng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận