Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 118: Thuần Thiên Nhiên Không Ô Nhiễm 3
Chương 118: Thuần Thiên Nhiên Không Ô Nhiễm 3
Cô tiếp tục đọc sách, đột nhiên nghe được âm thanh báo hiệu kết nối internet đã được khôi phục. Đây là Vu Thanh Hàn trang bị giúp cô, nó rất hữu dụng.Chân Minh Châu khoác áo khoác đi đến cửa sổ, quả nhiên nhìn thấy bên ngoài cửa sổ tuyết đã ngừng rơi.Cô quay lại giường, nhìn đồng hồ thấy vẫn chưa đến mười giờ, lập tức điện thoại cho Vu Thanh Hàn. Cũng không biết có phải người này đã cài đặt cô làm người liên lạc đặc biệt hay không, mà mỗi lần cô gọi đến anh đều bắt máy.“Chân tiểu thư có gì chỉ giáo?”Chân Minh Châu bật cười: “Không dám! Không phải tôi đang tìm anh để xin ý kiến sao?”Vu Thanh Hàn cười, nói: “Sao vậy? Lại có chuyện gì à?”Hai người đang gọi video, nên chỉ cần nhìn dáng vẻ thảnh thơi của cô thì cũng biết không có việc gì gấp hay đặc biệt quan trọng.Chân Minh Châu: “Tôi muốn nói với anh hai chuyện. Chuyện đầu tiên, thị vệ của A Cửu ở trong rừng bị lão hổ truy đuổi nên đến tá túc ở chỗ tôi, hiện giờ con hổ vẫn còn ở bên ngoài homestay, tôi nên xử lý như thế nào? Làm thế nào mới có thể đuổi nó đi? Anh biết đó, mấy người chú Lý sắp đến đây, nếu chẳng may bọn họ gặp phải hổ thì đúng là không thể tưởng tượng nổi.”“Còn có một việc đó là mấy người chú Lý đi từ nhà họ đến làng chài phải mấy đến nửa tháng, đường xa nên có thể gặp nguy hiểm. Còn khi quay về phải đi đường rừng thì không cần phải nói. Tôi đang suy nghĩ liệu chúng ta có thể làm gì đó giúp đảm bảo an toàn hơn cho bọn họ.”Vu Thanh Hàn trầm ngâm giây lát, nói: “Để tôi suy nghĩ một chút, ngày mai sẽ cho cô câu trả lời.”Chân Minh Châu gật đầu đồng ý.“Phải rồi, thời đại của bọn họ có xe đạp, đúng không?”Chân Minh Châu lại gật đầu: “Đúng là có. Tuy nhiên, tôi đã hỏi qua, mặc dù có xe đạp nhưng không được sử dụng phổ biến. Nghe nói, chỉ có một vài thiếu niên ở kinh thành sử dụng, những địa phương khác rất hiếm gặp. Nguyên nhân đầu tiên là vì giá cả khá cao, thứ hai là do đường xá không tốt, chỉ có đường phố ở kinh thành là còn tốt. Mặt khác, với nhiều người thì đạp xe đạp không hề thoải mái, còn không bằng ngồi kiệu, nên xe đạp chưa được sử dụng rộng rãi.”“Không phải hoàng đế khai quốc của bọn họ cũng là người xuyên không sao? Sao lại không hiểu đạo lý muốn làm giàu thì phải sửa đường?” Vu Thanh Hàn nói đùa một câu.Chân Minh Châu nhún vai: “Chuyện này làm sao tôi biết được. Nhưng tôi nghĩ ai cũng có điều khó xử, cổ đại cũng đâu dễ dàng thay đổi như vậy. Anh cho rằng đây là phim truyền hình sao, một đường làm chủ nhân sinh.”“Chân Minh Châu à...” Vu Thanh Hàn đột ngột tiến gần đến màng hình điện thoại, nhìn cô một cách nghiêm túc.Chân Minh Châu nghi hoặc: “Làm sao vậy?”Vu Thanh Hàn dường như muốn xuyên qua màn hình để nhìn kỹ hơn dáng vẻ của Chân Minh Châu, hơn nửa ngày, anh cuối cùng cũng mở miệng: “Tôi cảm thấy làn da của cô ngày càng đẹp hơn.”Chân Minh Châu đột nhiên đỏ bừng cả mặt, lẩm bẩm: “Anh có ý gì? Thật là phiền chán mà.”Cô kéo quần áo, cũng may cô đang mặc bộ đồ ngủ làm bằng vải nhung màu san hô dày cộm nên không để lại cái gì. Nếu không cô lại càng khẩn trương hơn.Chân Minh Châu nói một cách chính đáng: “Anh nhìn cái gì vậy? Nhìn đến nỗi phải trợn mắt há hốc mồm.”Vu Thanh Hàn: Cũng quá hung dữ nha.Quả nhiên là học được không ít thói xấu từ người cổ đại mà.Anh nói: “Tôi không có hứng thú với tiểu đậu nha.”Chân Minh Châu hừ một tiếng, nói: “Tôi căn bản không phải tiểu đậu nha, nên những lời anh vừa nói không phải để ăn ủi tôi. Tôi xinh đẹp như hoa.”Vu Thanh Hàn bật cười: “Tôi cũng không có hứng thú với phụ nữ.”Chân Minh Châu trợn to mắt, dường như phát hiện ra một thế giới mới, lắp bắp nói: "Anh, anh, anh... anh thích đàn ông sao?"Vu Thanh Hàn: “...Đây là do cô suy nghĩ quá nhiều. Tôi không có hứng thú với phụ nữ và cả đàn ông?”Chân Minh Châu: “???”Vu Thanh Hàn: “Mặc kệ là nam hay nữ thì tôi đều không có hứng thú. Tôi cũng không quan tâm đến việc yêu đương hay kết hôn. Hiện tại, tôi chỉ quan tâm đến công việc. Trên đời này có quá nhiều chuyện thú vị, khiến tôi căn bản không có thời gian bận tâm những việc khác. Tôi không muốn kết hôn nhưng vì bận rộn mà đối xử lạnh nhạt với vợ, nếu vậy thì thà rằng không kết hôn cũng như không gây ra thêm nhiều rắc rối cho người khác. Cô bạn nhỏ, tôi giải thích như vậy đã đủ rõ ràng chưa?”Chân Minh Châu im lặng.Nói thật, Chân Minh Châu hoàn toàn tin tưởng những gì Vu Thanh Hàn nói, vì anh mang đến cho người khác cảm giác như vậy. Mặc dù bề ngoài cà lơ phất phơ, nhưng rất nghiêm túc và chân thành trong công việc.Chân Minh Châu giả vờ “khụ” một tiếng, nói: “Vậy anh nhìn tôi làm gì?”Vu Thanh Hàn: “Tôi phát hiện làn da của cô ngày càng đẹp.”Chân Minh Châu: “Trước kia da tôi không đẹp sao?”Cô chỉ đơn thuần dò hỏi chứ không có ý tranh cãi.Vu Thanh Hàn: “Da cô trước kia cũng đẹp, nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy quầng thâm mắt, còn hiện tại thì không còn nữa. Cô không cảm thấy cơ thể mình rõ ràng có chuyển biến tốt hơn sao?”Vốn dĩ, làn da của Chân Minh Châu đã rất tốt. Nhưng vì chế độ làm việc và nghỉ ngơi chưa hợp lý, nên dù da dẻ trắng nõn tinh tế đôi khi vẫn có thể nhìn thấy vẻ tiều tụy, quầng thâm mắt cũng hiện lên rất rõ ràng.Nhưng hiện tại, làn da tinh tế và vô cùng mịn màng, quầng thâm mắt cũng không còn nữa.Tóm lại, một người cẩn thận như anh chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra sự khác biệt.“À, cô đã ăn củ nhân sâm kia sao?” Vu Thanh Hàn thử hỏi một câu.Chân Minh Châu lắc đầu: “Không có, tôi vẫn khỏe thì ăn nhân sâm để làm gì?”Cô còn trẻ không cần bồi bổ quá mức như vậy nha?Chân Minh Châu lập tức đứng dậy, lê dép lê chạy đến nhà vệ sinh, nhìn thật kỹ gương mặt mình trong gương, đúng là làn da ngày càng đẹp.“Hình như đúng là đẹp lên nha.”Còn chưa cúp điện thoại đâu.Chân Minh Châu: “Tôi chỉ muốn chứng thực một chút có phải mình thật sự đã đẹp lên hay không.”Cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Gần đây tôi ra rất nhiều mồ hôi nha.”Vu Thanh Hàn lập tức tỉnh táo, nghiêm túc nói: “Cô nói kỹ càng tỉ mỉ cho tôi nghe xem?”Đương nhiên Vu Thanh Hàn không phải hiếu kỳ việc Chân Minh Châu ngày càng xinh đẹp hơn; mà anh cảm thấy việc Chân Minh Châu có biến hoá lớn như vậy có lẽ có quan hệ với cổ đại. Đây mới là điều mà anh tò mò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận