Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 64: Chuyển Biến Lớn 1

Chương 64: Chuyển Biến Lớn 1
Chương 64: Chuyển Biến Lớn 1
Đến nửa đêm trời đã tạnh mưa.Một nhà Lý gia cả đêm không ngủ, nhưng những người nông dân sống gần núi như họ cũng không biết nên nói cái gì.Tuy nhiên, bọn họ biết được một điều là phải có lương thực. Nếu có thể, họ hy vọng thần tiên có thể chuẩn bị thật nhiều lương thực, những thứ ở đây đều là thứ tốt, mấy năm qua vì thiếu thốn lương thực mà bọn họ đã vô cùng khó khăn, khổ sở.Mặc dù bọn họ là nông dân, trồng trọt không ít lương thực nhưng cũng không phải phú quý. Những năm mùa màng bội thu, sẽ có đủ lương thực để ăn, đồng thời tích góp được vài ba đồng để dùng trong sinh hoạt. Dầu muối tương giấm, quần áo giày vớ, đệm chăn, cưới hỏi tang lễ đều phải tiêu tiền.Vì thế, lương thực tích trữ cũng có hạn, nếu muốn tích góp nhiều lương thực hơn thì những mặt khác sẽ bị thiếu thốn. Mà như vậy thì không thể được; ví dụ như áo bông, nếu không thừa dịp mùa màng bội thu đặt mua, thì đến thời điểm mùa màng thất bát chỉ có thể lo được cái ăn, những cái khác đều không lo nỗi.Ngày hè còn đỡ, đông đến thì như thế nào? Vì thế, khi mùa màng thu tốt thì không thể thiếu việc mua sắm thêm đồ dùng trong nhà. Còn khi mùa màng không tốt thì khỏi phải nói.Vì thế, bọn họ chỉ muốn có nhiều lương thực, ngoài ra chính bọn họ cũng không biết nên lấy thêm cái gì.Lý lão đầu dứt khoát nói: "Mặc dù thần tiên đã nói san hô đỏ rất đáng giá, nhưng cũng chỉ ở một mức nào đó; cái chúng ta cần là lương thực, đừng đòi hỏi thêm những thứ khác. Làm người không thể quá tham lam.""Tất cả đều nghe cha." Cả nhà bắt đầu mong chờ.Tiểu đệ Lý gia nỉ non: "Nơi ở của thần tiên đúng là khác biệt, sáng sủa như vậy, cả đêm ánh sáng cũng không yếu đi."Hắn nhìn đèn tiết kiệm điện, sau đó lại nhìn những món điểm tâm trên bàn, hơi nuốt nước bọt nói: "Điểm tâm ăn cũng rất ngon."Trà bánh này là tối qua thần tiên mang đến, bọn họ mỗi người một khối liền luyến tiếc ăn miếng thứ hai. Mặc dù, đĩa bánh khá nhiều nhưng họ đã thương lượng rồi, muốn nói với thần tiên là cho phép bọn họ mang đi.Trong nhà còn có vợ và con cháu, bọn họ chưa bao giờ được ăn qua những món ngon như vậy, nếu có thể nếm thử một lần thì tốt."Trách không được đây là nơi ở của thần tiên, quả táo ở đây so với chỗ chúng ta lớn hơn nhiều."Mọi người đều gật đầu, bọn họ chia nhau mỗi người một miếng, cắn một ngụm cảm thấy vị ngọt lan khắp đầu lưỡi.Bọn họ cảm thấy nơi này mọi thứ đều mới mẻ.Buổi sáng, Vu Thanh Hàn đến đây khá sớm.Anh không muốn làm bữa sáng nên chỉ đơn giản gọi "cơm hộp". Nói là cơm hộp, nhưng thực chất là đồ ăn từ nhà ăn của Ủy ban thôn đưa đến. Trương Vũ chờ ở cửa, Vu Thanh Hàn chằm chậm đi ra, chỉ là khi anh vừa mở cửa liền cảm thấy rét lạnh đến thấu xương.Ngoài cửa, không hề có Trương Vũ.Anh phát hiện khi mình mở cửa đã có sự thay đổi.Thời điểm làm thử nghiệm, khi anh mở cửa ra vẫn là hiện đại. Tuy nhiên hiện tại, dù trời không hề mưa nhưng khi mở cửa ra lại là cổ đại.Cho nên thật ra không hề tồn tại vấn đề khi homestay xuyên qua.Vu Thanh Hàn đứng ở cửa, cúi đầu nhìn điện thoại di động trong tay, anh phát hiện tin nhắn đã được gửi đi, Trương Vũ quả thực đã đến đây.Chỉ là khi anh mở cửa liền xảy ra vấn đề.Vu Thanh Hàn là người thông minh, nếu không cũng không thể ngồi ở vị trí này khi tuổi còn trẻ. Chỉ trong nháy mắt anh liền thông suốt, anh không thể ở lại homestay của Chân Minh Châu. Bởi vì anh cũng là người đến từ Túc triều, nếu lại mở cửa thì chính là cổ đại.Mấy ngày trước dù đã không ngừng thử nghiệm nhưng vẫn không xuất hiện tình trạng như bây giờ, đến anh cũng không hiểu được, nhưng có lẽ là do vấn đề thời gian.Tuy rằng, khả năng anh đến được được cổ đại rất cao, nhưng từ góc độ khác lại là vấn đề rất lớn."Người hiện đại" như anh đến cổ đại làm gì? Nếu thời gian dài, không thể quay về hiện đại thì làm sao?Vu Thanh Hàn thật sự không dám nghĩ.Hơn nữa, chắc chắn cấp trên cũng sẽ không để anh làm bậy.Không cần suy nghĩ nhiều, Vu Thanh Hàn cũng biết có khả năng anh sẽ bị điều đi.Hay nói cách khác, anh sẽ được điều về công tác ở hậu phương chứ không thể ở lại đây.Vu Thanh Hàn lập tức lên lầu, lúc này anh cũng không quan tâm được nhiều nữa mà nhanh chóng gõ cửa phòng Chân Minh Châu.Chân Minh Châu mơ mơ màng màng xoa mắt mở cửa: "Chuyện gì vậy?"Vu Thanh Hàn đi thẳng vào vấn đề: "Xảy ra chuyện rồi."Chân Minh Châu: "Chuyện gì mà gấp đến nỗi anh phải quấy nhiễu giấc ngủ của người khác nha?"Vu Thanh Hàn cười khổ: "Vấn đề ở chỗ tôi?"Chân Minh Châu: "Sao vậy?"Vu Thanh Hàn: "Tôi nghĩ tôi không thể tiếp tục ở lại đây."Trong nháy mắt, Chân Minh Châu liền tỉnh táo, hai mắt mở to, hỏi: "Vì sao?"Vu Thanh Hàn: "Sáng nay khi mở cửa ra, tôi phát hiện bên ngoài là cổ đại."Chân Minh Châu: "Chết tiệt thật."Anh nói thêm: "Tôi sẽ lập tức thông báo lên trên, nhưng hiện tại tình huống bất ngờ xảy ra nên tôi không thể ở lại đây, phải nhanh chóng rời khỏi. Đồng thời, Tiểu Thạch Đầu nhất định không được đến gần homestay của cô. Những người khác cũng không thể đến đây tiếp xúc với người cổ đại."Anh đã nghiên cứu qua, nếu đơn thuần nghỉ chân ở đây thì không sao. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ là khi "tiếp xúc" với người cổ đại, giống như anh, ai biết được có thể xuyên về "cổ đại" hay không.Cũng có thể những người khác cũng giống như anh, ở đây tiếp xúc lâu dài với người cổ đại khi mở cửa không biết có thể trở về hiện đại không.Nhưng bọn họ không thể mạo hiểm thử nghiệm.Chỉ có thể tránh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận