Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 305:

Chương 305:
Chương 305:
Nghe tiểu nhị nói vậy, A Tứ cũng không nói lời nào, ngược lại là tỏ vẻ nhiệt tình hỏi: "Sau đó thì sao?""Vị Hứa công tử đó cũng không tệ, đến giờ vẫn chưa hưu Quan tiểu thư, nhưng Quân tiểu thư lại không biết đủ còn sa vào cờ bạc, ta có một người họ hàng làm việc ở sòng bạc nói nàng ấy thua bạc đến mấy chục vạn lượng. Hiện tại có bán hết tài sản của Quan gia cũng không đủ, vì để bỏ trốn người này còn bỏ độc vào giếng trong nhà khiến một nữ đầu bếp bị trúng độc chết. Người đầu bếp đó đúng là xui xẻo tám đời mà. Lúc ngài vào thành chắc đã thấy binh lính đang tìm kiếm đúng không? Chính là đang truy bắt Quan tiểu thư đấy."A Tứ: "Thì ra là như vậy, hèn gì không biết tại sao lại kiểm tra nghiêm ngặt như vậy. Vậy đến giờ vẫn chưa tìm được người đó sao?""Vẫn chưa."Tiểu nhị: "Địa phương của chúng tôi không lớn cũng không nhỏ. Nàng ấy đã chuẩn bị sẵn sàng nên chắc chắn đã sớm bỏ chạy. Nghe nói hiện giờ người của sòng bạc đều đang vây quanh nhà cũ của Quan gia.""Nàng ta cũng chỉ là nữ tử, có thể chạy được bao xa, tôi thấy quan binh kiểm soát gắt gao như vậy cũng không sai, nói không chừng vẫn còn ở trong thành." A Tứ nói."Ta lại nghĩ là nàng ấy không còn ở trong thành."Lúc này vị khách ngồi cùng bàn với A Tứ cũng mở miệng: "Vị Quan tiểu thư này muốn bỏ trốn, biết đâu chừng là có người giúp nàng ấy. Tổ tiên Quan gia điều ở huyện của chúng ta, quan hệ rộng rãi, ai biết Quan tiểu thư có quan hệ tốt với những người nào. Hơn nữa, khi nàng ấy hỗ trợ gia đình trong việc kinh doanh, đối xử với người khác cũng không quá khắt khe, lại thích giúp đỡ mọi người. Biết đâu có người từng được nàng ấy giúp đỡ âm thầm trợ giúp nàng ấy bỏ trốn."Tiểu nhị cảm thấy khó hiểu: "Vì sao phải giúp nàng ấy? Nàng ấy là độc phụ a.""Xuy, không nên nói như vậy, ai biết những gì Hứa tú tài nói là thật hay giả? Các người nghĩ thử xem, gia đình Quan tiểu thư giàu có, cuộc sống đang tốt đẹp, vì sao nàng ấy lại muốn làm như vậy? Vì sao trước kia cha nàng ấy còn sống thì không xảy ra những việc này, nhưng khi Quan lão gia vừa chết thì việc này lại xảy ra?"Tiểu nhị sửng sốt, mấy bàn xung quanh cũng trầm ngâm, sau đó liên tục gật đầu."Biết đâu là Quan tiểu thư cùng đường mới quyết định cá chết lưới rách.""Có khả năng là vậy""Này, có người của hiệu thuốc đến."A Tứ: "Từ nơi khác đến, định tìm một tửu quán nấu ăn ngon một chút. Ta còn nghĩ nơi này khách khứa đông đúc như vậy là vì thức ăn ngon, không ngờ là vì nơi này có thể quan sát được hiệu thuốc...""Chỗ chúng ta xem như không tồi vì còn có mái che, bên ngoài có không ít người dầm mưa đến nhà cũ Quan gia xem náo nhiệt đâu.""Nhưng nơi này không phải chỉ là một hiệu thuốc thôi sao...""Vậy thì ngươi không biết rồi. Đêm qua, mẹ của Hứa tú tài - cũng chính là tướng công của Quan tiểu thư, mắt bà ta đột nhiên không nhìn thấy. Lúc ấy, khi đại phu đến thăm khám thì chẩn đoán là trúng độc, hơn nữa cũng không có biện pháp chữa trị. Ngươi nói xem có dọa người không. Vốn dĩ tửu quán của chúng tôi cũng khá đông đúc nhưng không như hiện tại, chỉ là đêm qua vừa truyền ra tin tức này thì nơi này liền kín hết chỗ.""Không phải nói là hạ độc trong giếng nước sao?""Khẳng định là còn hạ độc ở nơi khác? Nếu không thì sao lão thái thái kia có thể trúng độc?""Ở phố chúng tôi, mấy gia đình có mẹ chồng hà khắc cũng không dám để con dâu tiếp tục nấu cơm, vì sợ bị con dâu tính kế."A Tứ mỉm cười: "Không đến mức vậy chứ?"Mọi người đồng loạt nhìn hắn.A Tứ: "... Như thế nào?"Tiểu nhị khó khăn mở miệng: "Một ngày trước khi Quan tiểu thư bỏ trốn còn ở trong huyện phát truyền đơn, trần thuật lại sự việc tướng công mình lòng lang dạ sói mưu tài hại mệnh, muốn chiếm lấy tài sản của Quan gia."A Tứ: "Vậy khi nàng ấy bỏ chạy không ai phát hiện sao?"Nói thật, A Tứ cũng chỉ là một người đàn ông truyền thống, tuy đã gặp qua nhiều chuyện lạ nhưng trong xương cốt vẫn là một người tương đối truyền thống.Với hắn thì kiểu người như Quan tiểu thư có chút ngang ngạnh, không theo khuôn phép; nhưng hắn lại không cảm thấy những gì Quan tiểu thư làm là sai.Suy cho cùng thì bọn hắn tuy là thị vệ, nhưng vẫn kiếm sống bằng mũi đao, có thù tất báo là tôn chỉ sống và làm việc của bọn hắn.Vì thế, mặc dù cảm thấy một nữ tử làm vậy đúng là quá hung ác, nhưng nếu muốn hắn nói những lời không hay về nàng thì hắn không làm được."Quan tiểu thư cũng rất khôn khéo, nàng cho mấy tiểu ăn mày thức ăn và bạc vụn, mọi người trong nhà đều nghĩ nàng ấy là đang làm việc thiện, có ai ngờ nàng ấy đang thực hiện giao dịch. Mấy tiểu ăn mày cũng không phát truyền đơn ngay lúc đó, đến sáng ngày hôm sau mới bắt đầu đi khắp nơi phát truyền đơn. Có người tin cũng có người không tin nội dung được viết trong truyền đơn. Sau khi Hứa tú tài phát hiện chuyện này, hắn còn bỏ tiền ra mua lại hết tất cả truyền đơn. Hắn chỉ nói gia môn bất hạnh mà không nói gì thêm. Ai biết nên tin lời người nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận