Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 217:

Chương 217:
Chương 217:
Lúc này, Túc Ninh đang im lặng lắng nghe đột nhiên lên tiếng."Chân nữ hiệp ghét cái ác như kẻ thù."Chân Minh Châu vốn đang rất tức giận nhưng khi nghe thấy những lời này liền bật cười, nói: "Nữ hiệp gì chứ! Tôi chẳng làm gì cả, chỉ ở sau lưng mắng người mà thôi."Cô chống cằm, nói: "Đừng nói xa xôi, dù chỉ gần trong gang tấc tôi cũng không thể nào giống với nữ hiệp một kiếm giết chết bọn họ."Cô lại xua tay, tiếp tục nói: "Tôi không thể vượt qua được chướng ngại tâm lý."Túc Ninh điềm tĩnh, nói: "Bất kỳ chuyện gì cô không làm được tôi đều có thể làm giúp cô."Chân Minh Châu chăm chú nhìn Túc Ninh, còn Túc Ninh lại rất bình tĩnh, tựa hồ như đang nói tối nay ăn gì."Chỉ cần cô đồng ý, tôi có thể giúp cô xử lý tất cả mọi chuyện."Mặt Chân Minh Châu dại ra, sau đó lập tức xua tay: "Như thế thì không cần."Cô nghiêm túc nói: "Anh cố gắng dưỡng thương để nhanh khỏe lại, đừng ở đây nói mấy lời dọa người như vậy."Túc Ninh trầm mặc trong chốc lát, sau đó bình tĩnh nói: "Được. Tất cả đều nghe cô."Chân Minh Châu: "Nghe giọng nói của anh thì không hề giống như sẽ nghe lời tôi, ngược lại như đang muốn nói [Tôi muốn làm một vố lớn]."Túc Ninh bật cười: "Cô suy nghĩ nhiều rồi."Hắn nghiêm túc đảm bảo: "Tôi thật sự sẽ nghe lời cô."Chân Minh Châu mím môi, ánh mắt đen láy nhìn chằm chằm Túc Ninh, một hồi lâu sau cô mới nói: "Tôi miễn cưỡng tin anh vậy."Túc Ninh bật cười, nói: "Cô cũng không cần miễn cưỡng, cô nhìn xem hiện tại với thân thể này tôi còn có thể làm được cái gì?"Chân Minh Châu: "Vậy anh phải cố gắng nghỉ ngơi dưỡng sức. Hơn nữa tôi cảm thấy anh hồi phục rất nhanh."Túc Ninh: "Mượn lời tốt lành của cô."Khóe miệng Chân Minh Châu cong cong.Chưa kể, thể chất của con người cũng có sự rất khác biệt. Điển hình như Túc Ninh, hắn bị thương rất nặng nhưng lại hồi phục rất nhanh. Chỉ hơn nữa tháng sau hắn đã có thể tự mình đi lại; đương nhiên vốn dĩ hắn đã có thể tự đi vệ sinh, nếu không cũng không thể về quán trọ Xuân Sơn để dưỡng thương. Nhưng mỗi khi cử động vết thương vẫn còn rất đau, mỗi lần đi vệ sinh đều gian nan không khác gì Đường Tăng đi thỉnh kinh, hơn nữa còn mất khá nhiều thời gian. Nhưng chỉ sau nửa tháng thì vấn đề này đã biến mất.Khi thời tiết dần ấm lên, mỗi ngày vào lúc gần trưa hắn sẽ mặc thêm áo khoác rồi ra sân ngồi một lát.Túc Ninh nhanh chóng khỏe lại cũng khiến Vu Thanh Hàn và mấy bác sĩ khác lấy làm kinh ngạc. Bọn họ không chỉ cảm thấy người này thể lực tốt, mà còn nhận thấy quả nhiên việc sử dụng nhiều thuốc kháng sinh, cơ thể sinh ra phản ứng kháng thuốc làm chậm hiệu quả điều trị; ngược lại thì hiệu quả sẽ vượt mức thông thường, như Túc Ninh là một ví dụ điển hình.Hắn hồi phục rất nhanh.Mỗi ngày Túc Ninh đều ra sân phơi nắng, nhưng ngoại trừ Chân Minh Châu thì không có ai đến gần hắn, trên mặt người này lúc nào cũng treo một chữ "lạnh" to tướng, là kiểu không phải người bình thường có thể chịu nổi.Hơn nữa, Túc Ninh cũng không thu liễm, cố ý muốn để người cảm thấy hắn là người lạnh lùng không dễ chọc. Tính cách mấy người Hoa Quyển đều nhát như thỏ, nên đương nhiên là không dám trêu chọc hắn.Hiện tại, Hoa Quyển vẫn chưa rời đi, chuyện này có không liên quan gì đến Chân Minh Châu mà là vì một nhà Cốc Chi Tề. Quan hệ của Hoa Quyển và Tiểu Hồng, Tiểu Tử nhà Cốc Chi Tề rất tốt; tuy rằng cô ấy đã trải qua nhiều chuyện nhưng cũng chỉ là một cô gái nhỏ mười lăm tuổi.Hơn nữa, trước giờ cô ấy vẫn chưa rời khỏi quê nhà, hiện tại một mình phải đối mặt với nhiều chuyện, lại phải một mình bắt đầu cuộc sống mới nên Hoa Quyển cảm thấy rất bàng hoàng. Dù cô ấy không nói ra, nhưng mọi người đều là người trưởng thành lại từng trải, nên làm sao không nhìn ra được những lo lắng, thấp thỏm trong lòng cô ấy chứ.Cũng không biết vợ chồng Cốc Chi Tề đã bàn bạc với nhau như thế nào, cuối cùng bọn họ chủ động hỏi Hoa Quyển có muốn làm nha hoàn cho nhà bọn họ không.Trước kia nhà Cốc Chi Tề cũng có hai người giúp việc, nhưng khi bỏ trốn bọn họ cũng đã để hai người đó rời đi. Hiện tại, dù ở chỗ Chân Minh Châu rất tiện nghi nhưng cuối cùng vẫn phải rời khỏi nơi này, sau khi suy nghĩ thì cảm thấy nên có người giúp việc sẽ tốt hơn. Đặc biệt, Hoa Quyển là người rất có năng lực.Mấy ngày nay cô ấy đều dậy sớm hơn gà, khi mọi người còn đang ngủ thì cô ấy đã bắt đầu nấu cháo cho bữa sáng, sau đó quét sân. Rèm cửa và tất cả những vật dụng khác đều được giặt sạch sẽ.Những chuyện này ai nấy đều nhìn thấy, cũng chính vì vậy mà Vương thị mới chủ động tìm Hoa Quyển và hỏi ý kiến cô ấy.Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là vì một cô gái nhỏ như Hoa Quyển tự mình ra ngoài kiếm sống thật sự rất gian nan, nếu có thể đến ở cùng với nhau thì sẽ tốt hơn.Tuy đến nhà bọn họ làm nha hoàn, nhưng không phải bán mình, chỉ là đến giúp việc, mọi người cùng nhau làm công việc nhà cũng như giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống.Vốn dĩ Hoa Quyển đang cảm thấy bàng hoàng bất lực, đúng gặp nghe được tin này chẳng khác nào buồn ngủ gặp chiếu manh.Cốc Chi Tề phải đợi dịch quán của Trương Lực khai trương mới có thể rời đi, nên Hoa Quyển cũng ở lại đây chở đến lúc đó rời đi cùng nhau.Đương nhiên, Cốc Chi Tề cũng không phải là người tự ra quyết định, hắn đã hỏi qua Trương Lực chuyện này. Trương Lực cảm thấy đây chỉ là chuyện nhỏ, dù gì bên chỗ bọn họ cũng cần có người làm việc vặt, nếu có thêm một tiểu nha hoàn cũng tiện hơn. Hơn nữa, tiểu nha đầu này đã từng ở tại quán trọ Xuân Sơn, nên nếu để người này ở bên cạnh quan sát cũng yên tâm hơn.Cứ như vậy, Hoa Quyển cũng tìm được nơi dừng chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận