Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 70: Rốt Cuộc Cũng Đến 2
Chương 70: Rốt Cuộc Cũng Đến 2
Bên ngoài đang im ắng, bỗng truyền đến một loạt tiếng bước chân trầm thấp. Lý bà tử lập tức ngồi dậy, lắng tai nghe ngóng cẩn thận.Những người khác cũng nghe nhưng không dám cử động."Mẹ bọn nhỏ."Lý bà tử lập tức chạy nhanh ra ngoài, lên tiếng: "Cha bọn nhỏ."Vẻ mặt Lý lão đầu vui mừng nói: "Chúng ta đã trở lại."Mặc dù Lý Quế Hoa cũng cùng đi với mọi người, nhưng do được ăn no nên tinh thần còn tốt hơn mẹ mình và mấy người chị dâu. Vì thế cô ấy bèn giành lấy việc nấu cơm.Lý lão đầu khẽ cắn môi, nói: "Nấu nhiều một chút để cả nhà ăn no bụng.""A." Mọi người vừa kinh ngạc vừa kích động."Cô bọn nhỏ, để tôi đến giúp cô một tay."Lý Quế Hoa gật đầuLý Quế Hoa có hai người chị dâu và hai người em dâu, đều là người trong thôn. Cô nương trong thôn cũng không nhiều nên mọi người đều quen biết nhau.Nếu không có Lý Quế Hoa, không biết cả nhà bọn họ sẽ như thế nào, vì thế thái độ cũng thân thiết hơn.Rất nhanh lửa đã được nhóm xong, mấy đứa bé ngửi được mùi hương phát ra từ trong nồi bèn cắn ngón tay, nằm trên giường đất chờ ăn cơm.Bọn họ cũng không làm thêm thức ăn, chỉ đơn giản là nấu một nồi cháo nên rất nhanh đã được ăn.Lý bà tử nhìn mấy đứa nhỏ ăn ngấu nghiến bèn đưa tay lên xoa xoa đôi mắt, sau đó ăn từng ngụm cháo to. Từ lúc bà thành thân đến giờ còn chưa bao giờ được ăn qua món cháo đặc như vậy.Cả nhà ăn rất nhanh."Đúng là cuộc sống thần tiên mà."Nhắc đến thần tiên, Lý bà tử liền hỏi ngay: "Mọi người thật sự tìm được sao?"Lý lão đầu gật đầu, đơn giản nói một chút: "Chúng ta đúng là gặp được duyên trời ban. Vốn dĩ khi đến đó chỉ là mảnh đất trống chẳng có gì cả, vẫn là Quế Hoa nhanh chóng quỳ xuống dập đầu, khi vừa ngẩng đầu lên thì một toà lớn liền xuất hiện. Nơi đó không giống với chỗ chúng ta, ban đêm vẫn rất sáng, còn có tiên quả...""Đúng là thần tiên phù hộ, thần tiên phù hộ...""Chúng ta phải nhanh chóng đào hầm để trữ lương thực."Sau đó Lý lão đầu lại quay sang nói với mấy người con dâu: "Ta cũng không thể trơ mắt nhìn người nhà các con đói chết. Do đó trước hết các con mang một ít lương thực về nhà mẹ đẻ đi, sau đó nói là ta sẽ nghĩ cách mượn thêm. Nhưng việc này liên quan đến thần tiên nên không thể nhiều lời. Tiên duyên kỳ ngộ, nếu thần tiên không vui thì về sau có thể chúng ta không còn gặp lại..."Mấy cô con dâu đều hiểu rõ, thận trọng gật đầu: "Chúng con đã biết."Đây là chuyện lớn nên bọn họ không dám làm bậy.Hơn nữa, bọn họ đều biết cha chồng là người như thế nào, biết chắc nhà mẹ đẻ cũng sẽ không chết đói nên các cô đều rất vui mừng.Bọn nhỏ thì đang nhấm nháp dư vị của cháo còn vương trong miệng, Tiểu Thuận Tử - cháu trai nhỏ Lý gia nói chuyện còn chưa rõ nhưng vẫn cất giọng mềm mại, nói: "Ăn, ăn ngon."Mấy người lớn đều cười to."Tôi nghĩ ông trời là đang giúp chúng ta...""Trên đời này quả thật có tiên nữ..."Sau khi ăn xong, Lý gia trở nên bận rộn. Còn Lý Quế Hoa khi về nhà cũng cùng chồng mình vội vàng lo công việc.Vương Đại Lang không nghĩ đến cha vợ sẽ chia cho họ một phần lương thực. Đừng nói là những nhà trong thị trấn, khi hắn đi đến quận huyện bên kia làm công cũng chưa từng nghe đến chuyện nhà mẹ đẻ chia lương thực cho con gái, dù yêu thương đến đâu cũng chỉ cho một phần của hồi môn khi xuất giá mà thôi. Một người đàn ông như hắn cảm động đến rơi nước mắt, hướng về phía nhà cha vợ dập đầu.Lý Quế Hoa đẩy hắn: "Chàng thật khờ, chúng ta còn phải tạ ơn tiên nữ.""Đúng đúng, tạ ơn tiên nữ."Công việc của bọn họ dần bận rộn, mà vị tiên nữ trong miệng bọn họ - Chân Minh Châu cũng đang vội vàng vận chuyển lương thực. Phần lương thực được chuẩn bị trước khi homestay khai trương đều đã đưa cho Lý gia, nên bây giờ phải mua lại.Lương thực này không chỉ chuẩn bị riêng cho cô mà có một phần là của Lý gia. Hơn nữa, bọn họ còn cần hạt giống.Chân Minh Châu đã bận rộn việc này suốt nhiều ngày, đồ vật đưa đến đều được đặt vào phòng giám sát ở cổng.Cô không thể không cảm khái việc nhốt tên đầu trọc lại thật rất phiền toái. Cô suy nghĩ không biết vì sao đến giờ cấp dưới của A Cửu còn chưa đến. Nếu họ đến thì cả hai người kia đều có thể đi rồi.Nếu chỉ có mình A Cửu thì không sao, nhưng tên đầu trọc lại là phần tử nguy hiểm, nên Chân Minh Châu cảm thấy phiền muộn vô cùng.Chân Minh Châu cô là một người rất ghi thù.Hơn nữa tên đó suýt nữa đã giết chết cô. Đương nhiên cô sẽ không đối xử hoà nhã với hắn. Mặc kệ nguyên nhân là gì, vừa đến đã ra tay giết người là sai trái, loại người này đúng thật là quá xấu xa. Có lẽ nhìn ra Chân Minh Châu chán ghét tên đầu trọc, mà Vu Thanh Hàn lại không ở đây nên A Cửu đã chủ động hỗ trợ xử lý tên đó.Cũng không có gì phiền toái, chỉ là mỗi ngày đưa cơm rồi dẫn hắn đi vệ sinh mà thôi.Thật ra Nguyên Tuấn cũng cảm thấy phiền muộn, hắn đường đường là một hoàng tử, thế nhưng lại phải quản một tên sát thủ, đáng lẽ nên giết tên đó mới phải.Đôi khi hắn nghĩ sao không trực tiếp làm thịt tên đó, để lại chỉ lãng phí cơm. Chỉ là sau khi suy nghĩ kỹ hơn thì có thể là do tiên nữ khác với bọn họ. Từ trước đến nay dù cảm thấy chán ghét, nhưng cô cũng sẽ không quyết định giết người; dù nhìn thấy người đó liền cau mày, trong lòng cảm thấy phiền chán cũng sẽ không làm như vậy.Mà gần đây tên đầu trọc cũng rất thành thật, đến rắm cũng không dám phóng.Khoảng thời gian trước, tên đầu trọc cảm thấy nơi này thần thần bí bí nhưng lại không cảm nhận được sát ý. Nhưng hiện tại tiên nữ này thật sự rất phiền, lại thêm Cửu hoàng tử.Tên đầu trọc biết đây là Cửu hoàng tử. Hắn cũng biết Cửu hoàng tử đã vô số lần có ý định muốn giết hắn. Chính vì thế, hắn cố gắng kẹp chặt đuôi làm người vô hình.Dù thế nào thì mạng nhỏ cũng rất quan trọng.Chỉ là dù hắn có thành thật đến cỡ nào thì hai người kia cũng không nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận