Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 297:
Chương 297:
Hiếm khi Túc Ninh có lòng hảo tâm, nên bản thân cảm thấy có chút ngượng ngùng, may mà ánh trăng giúp anh che giấu màu da nên không thể nhìn thấy gương mặt người này đỏ bừng lên vì lần đầu tiên làm việc tốt.Anh nhanh chóng đi ra cửa, Cẩu Đản và Tảo Hoa nhanh chóng mặc áo khoác rồi đi ra tiễn anh, nhưng Túc Ninh không hề quay đầu nhìn lại, chỉ đưa tay lên vẫy chào tạm biệt rồi nhanh chóng biến mất trong màn đêm.Coi như anh làm người tốt đến cùng, tiễn Phật tiễn đến Tây thiên đi.Túc Ninh nhanh chóng rời đi, hai tỷ đệ cũng lẳng lặng vào nhà.Cẩu Đản nghiêm túc nói: "Đại ca là người tốt."Táo Hoa gật đầu, cảm thấy hơi ngượng ngùng vì trước đó đã hoài nghi, lo lắng.Tuy là chị em sinh đôi nhưng cô bé là tỷ tỷ nên luôn dùng thân phận tỷ tỷ yêu cầu bản thân phải hiểu chuyện hơn Cẩu Đản, nên vừa rồi khi Túc Ninh đến cô bé có chút lo lắng. Dù gì bọn họ cũng chẳng quen biết ai nên đột nhiên có người đến thăm liền cảm thấy bất an.Tuy người này đã giúp đỡ bọn họ rất nhiều, nhưng cô bé cũng sợ đây là một cái bẫy rập, nếu không thì tại sao đột nhiên lại tìm đến đây. Hơn nữa làm thế nào người này lại biết bọn họ đang sống ở đây.Nhưng ngay sau đó, cô bé cảm thấy những lời Túc Ninh đại ca nói rất đúng, dáng vẻ của bọn họ rất dễ phân biệt, chỉ cần hỏi thăm một chút liền biết ở bên này có một cặp song sinh đầu trọc. Vị đại ca muốn kiểm chứng xem đệ đệ có đang có đang nói dối hay không cũng là việc bình thường.Nếu cô là người có tiền nhất định cũng hy vọng người mà mình trợ giúp thật sự là người cần giúp đỡ, chứ không phải là kẻ lừa gạt.Nghĩ đến đây, Táo Hoa liền cảm thấy yên tâm.Cô bé đang miên man suy nghĩ thì nghe thấy âm thanh không lớn không nhỏ của đệ đệ vang lên, Táo Hoa vội hỏi: "Chuyện gì vậy..." Chưa kịp nói hết câu thì cô bé đã dùng tay che kín miệng lại, sau đó kích động ngồi xổm xuống nhìn chiếc hộp đã được đệ đệ mở ra.Táo Hoa: "Những thứ này..."Cô bé hít một hơi thật sâu rồi nói: "Đây là, đây là thịt khô sao?"Cẩu Đản ở một bên gật đầu: "Là, là thịt khô."Bọn họ đều biết đây là thịt khô, chỉ là bọn họ muốn xác minh lại lần nữa để chắc chắn mình không nhìn nhầm.Cẩu Đản hít sâu một hơi, nói: "Đây là đồ tốt."Trong hộp có năm miếng thịt khô kích thước đều nhau, nạc mỡ đan xen, thoạt nhìn rất ngon, bên cạnh còn có một khối thịt có kích cỡ tương tự.Táo Hoa đưa tay chọc chọc một chút, nói: "Đây là thịt ướp muối."Cô bé tự mình cầm lên ước lượng rồi nói: "Nặng khoảng năm cân."Ở phương diện này cô bé tự cảm thấy mình rất khá.Cẩu Đản kích động: "Năm, năm, cân?"Cậu nhìn về phần thịt khô còn lại trong hộp, nói: "Vậy... tổng cộng là bao nhiêu cân?"Hai tỷ đệ tính toán một hồi lâu, cuối cùng tính ra những thứ này có khoảng 30 cân thịt.Cả hai rơi vào trạng thái ngốc nghếch không biết phải làm sao."Hơn nữa , bên cạnh còn có hai con gà.""Không phải là gà mà là vịt."Thảo nào cái rương này trông to như thế, ngoài thịt khô ra, bên trong còn có hai con vịt ướp muối.Táo Hoa nhìn mấy thứ này, nói: "Vịt này cũng đã được ướp muối nên rất mặn, vì thế chúng ta không cần nêm thêm muối, có thể tiết kiệm được một ít muối."Cẩu Đản nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói: "Trong hộp toàn là những thứ quý giá, sao đại ca lại không mang trở về?"Nhưng chưa đợi Táo Hoa nói gì, cậu liền nhỏ giọng khẳng định: "Đệ biết, chắc chắn đại ca cố ý đưa cho chúng ta."Cậu vô cùng chắc chắn: "Đừng nhìn đại ca trông rất dữ tợn nhưng thật ra huynh ấy là người tốt, ngày đó đại ca còn chủ động đề nghị cho đệ bạc, để đệ có cuộc sống tốt đẹp hơn."Táo Hoa nghiêm túc gật đầu, đồng ý với những gì đệ đệ Cẩu Đản nói. Những thứ quý giá như thế này, nếu muốn đưa tặng người khác thì dù người đó không có nhà nhưng cũng không thể tùy tiện tặng cho người khác. Hơn nữa ai lại đến nhà người khác làm khách vào buổi tối, chắc là không yên tâm về bọn họ nên mới đến đây."Đệ mở chiếc hộp còn lại xem bên trong là cái gì."Bên trong một cái hộp khác tràn đầy bánh quy.Ở chỗ bọn họ không có bán loại này điểm tâm này, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến việc mọi người nhận ra đây là điểm tâm.Cẩu Đản nuốt nước miếng, nói: "Hiện tại... chúng ta ăn một chút có được không?"Hai tỷ đệ vẫn chưa ăn cơm, vừa trở về chưa kịp dọn dẹp thì Túc Ninh đã tìm đến cửa, không nhắc đến thì không sao, nhưng vừa nhắc đến thì bụng đã sôi lên ùng ục. Cả hai liếc nhìn nhau mỉm cười, sau đó đồng thời vươn tay, mỗi người cầm một miếng bánh quy ăn ngấu nghiến."Oa, ăn thật ngon.""Đúng vậy, vừa thơm vừa ngọt.""Sao lại ăn ngon đến vậy."Cả hai không kìm lòng được, âm thầm "tấn công" cái thứ hai rồi cái thứ ba, thật ra bọn họ không cầm lòng được mới ăn đến cái thứ ba. Sau đó, bọn họ đặt hộp bánh quy ở đầu giường, cách xa lò sưởi."Cứ đặt ở nơi này.""Tỷ, vậy còn thịt thì sao..."Táo Hoa: "Cái này mà thịt khô và thịt ướp muối nên đều có thể để dành, chúng ta cũng không phải vội vàng ăn hết, đêm nay ăn nửa con vịt, đệ thấy thế nào?""Được ạ!"Cẩu Đản cao hứng: "Đệ đi nhóm lửa nấu cơm."Táo Hoa: "Ừm, còn tỷ sẽ xé vịt ra, vừa rồi tỷ nếm thử thì cảm thấy hơi mặn, xương vịt chúng ta cũng không bỏ đi mà để lại hầm canh rau dại uống, vừa có mùi thịt lại có vị mặn, còn có thể tiết kiệm, thật quá tốt."Đừng nhìn bọn họ mới mười mấy tuổi, nhưng thật ra đã có thể sắp xếp ổn thỏa cuộc sống của mình.Cẩu Đản: "Được, đều nghe tỷ."Hiện tại, muối cũng không rẻ, nếu tiết kiệm được bao nhiêu thì cứ tiết kiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận