Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 69: Rốt Cuộc Cũng Đến 1

Chương 69: Rốt Cuộc Cũng Đến 1
Chương 69: Rốt Cuộc Cũng Đến 1
Khoảng cách giữa Lý gia câu và Đại vương truân nhi không tính là xa. Nhưng Lý gia câu hướng vào trong núi, toàn thôn có khoảng 100 hộ gia đình, cuộc sống đều rất khổ cực. Mọi người đều rất gian nan, nên trận hạn hán lần này ảnh hưởng rất lớn đến họ.Như Lý gia vẫn còn có thanh niên trai tráng nên có thể ra ngoài tìm công việc đổi lấy một chút thức ăn, như vậy đã xem như không tồi. Một số hộ khác chỉ toàn người già yếu thì càng khổ hơn.Lúc này, Lý Quế Hoa cùng người nhà mẹ đẻ mình đang mang tâm tình vui sướng, phấn chấn trở về nhà.Lý lão đầu dặn dò: "Sự việc lần này các con không được hé răng với người ngoài dù chỉ nửa lời, nếu để ta biết được người nào không đáng tin cậy, ta liền không nhận mấy đứa là con."Nhóm người liền nói không dám, Lý lão đầu tiếp tục nói: "Nếu lần này không nhờ Quế Hoa, chúng ta không gặp được cơ duyên như vậy. Vì thế ta làm chủ, lần này dù nhiều hay ít cũng sẽ cho Quế Hoa một phần."Lý lão đầu có bốn người con trai và hai người con gái. Lý Quế Hoa là con gái lớn, còn người con gái nhỏ chưa xuất giá đã qua đời ngoài ý muốn. Cuối cùng ông chỉ còn lại một cô con gái, nhưng vì Lý gia nghèo nên cũng chưa từng chăm sóc tốt nàng ấy. Tuy nhiên, hiện tại cơ hội đã đến nên Lý lão đầu sẽ không mặc kệ con gái mình.Hơn nữa,"tiên duyên" lần này là do Quế Hoa mang đến cho bọn họ, nên ông có thể thẳng sống lưng mà nói ra điều này. Dù gì thì không có nhà nào sẽ chia đều mọi thứ cho con gái như con trai.Ông nói: "Đây là duyên lớn mà trời cao ban cho."Mấy người con trai của ông đều gật đầu đáp ứng.Lý Quế Hoa kích động đỏ mặt: "Cha à, con..."Trong lúc nhất thời Lý Quế Hoa cũng không biết nói gì.Nhưng Lý lão đầu đã lên tiếng trước: "Sau này chỉ cần con sống thật tốt là đủ rồi."Lý Quế Hoa dùng sức gật đầu, ngập ngừng nói: "Con hiểu."Lý lão đầu: "Lúc này chúng ta cần tìm chỗ cất giấu lương thực, con cũng nên làm như vậy. Chồng con nhiều ngày nay đã khá hơn rồi, nhanh bảo nó đào hầm đi."Lý Quế Hoa thận trọng: "Vâng, con đã biết."Lý lão đầu tiếp tục nói: "Cha là thôn trưởng ở đây nên không thể bỏ mặt mọi người, trơ mắt nhìn họ từng người ra đi. Nên cha làm chủ cho mọi người mượn trước một ít lương thực."Con trai ông do dự, như có điều muốn nói.Thấy vậy, ông liền lên tiếng: "Con có việc gì cứ nói."Tiểu đệ Lý gia lên tiếng: "Cha à, nhà chúng ta cũng thiếu thốn lương thực, nếu không đủ ăn thì sao? Hơn nữa, về sau không lấy lại được thì làm sao bây giờ?Lý lão đầu liếc hắn một cái, ý vị thâm trường, nói: "Chúng ta là người cùng thôn nên phải giúp đỡ lẫn nhau, nếu đơn đả độc đấu sẽ càng khó khăn hơn. Hơn nữa, nếu càng ít người thì thôn chúng ta cũng sẽ bị người bên ngoài xem thường. Lại nói, cha vợ mấy đứa có người nào không ở trong thôn chúng ta? Ta có thể nhìn bọn họ đói chết sao? Ta đã nghĩ qua rồi, chỉ cần nói lương thực không phải của nhà chúng ta mà là đi mượn, thì không sợ không lấy về được. Mặt khác, thôn dân thôn chúng ta đều là những người thành thật, cần mẫn, họ sẽ không làm ra những chuyện vong ân phụ nghĩa đâu. Còn nếu có người làm bậy, không sợ bị những người khác mỗi người một ngụm nước bọt phun chết hắn sao? Ta hiểu được cách làm người của thôn dân ở đây, nên có thể giúp đỡ.""Cha nói rất đúng."Lý Đại Lang gật đầu, nói: "Người nhiều sức lớn, nếu người dần ít đi thì về sau chúng ta càng khó sống hơn.""Vậy nghe theo mọi người, con còn trẻ tuổi nên hiểu biết không nhiều."Lý lão đầu nói: "Nhưng nhà chúng ta vẫn phải cất trữ lại một ít.""Đã biết."Lý lão đầu: "Về nhà ăn cơm, ăn no mới có sức làm việc."Nghe được ăn cơm, bước chân của mọi người càng nhanh hơn.Thời điểm đoàn người về đến nhà đã là chạng vạng, sắc trời có điểm mờ mịt. Vừa đi vào thôn Lý lão đầu lại nói: "Con ăn cơm rồi hãy đi."Sân nhà Lý gia cũng như những nhà xung quanh đều rất im ắng. Nhưng chỉ cần không có chuyện gì thì giờ này mọi người đều nằm trên giường đất, vì không hoạt động nhiều thì sẽ chậm đói một chút.Lúc này, Lý bà tử cùng mấy người con dâu, cháu trai cháu gái đều đang nằm trên giường đất, cũng không nói chuyện mà chỉ nghĩ đến những điều tốt. Chỉ là thời gian trôi đi bọn họ càng thêm sợ hãi.Đàn ông trong nhà đã ra cửa hai ngày, nếu có chuyện gì xảy ra thì bọn họ sẽ sụp đổ mất. Gia đình nếu không có đàn ông thì bọn họ biết làm thế nào? Chỉ là mấy người đàn ông trong nhà đều muốn ra ngoài tìm đường sống, bọn họ không thể ngăn cản được."Bà nội, cha và ông nội nhất định sẽ trở về."Mặc dù, hiện tại đàn ông trong nhà đều ra ngoài nhưng vẫn còn con trai cả của Lý Đại Lang ở nhà, năm nay hắn cũng đã mười tám tuổi.Thật ra, thanh thiếu niên mười sau, mười bảy tuổi đều phải nghị thân, sau đó đính hôn, hầu hết đến mười tám tuổi đều sẽ thành thân. Nhưng ba năm qua cuộc sống quá khó khăn nên hiếm có nhà nào làm hỉ sự, khiến việc hôn nhân của bọn nhỏ bị chậm trễ.Vốn dĩ con trai cả của Lý Đại Lang cũng muốn đi, nhưng bị mọi người cản lại. Dù sao trong nhà cũng không thể không có đàn ông. Hơn nữa hắn là cháu trai trưởng, đương nhiên phải ở lại."Chỉ là mọi người đi đã lâu như vậy... tối qua cũng không thấy trở về." Vợ của Lý tiểu đệ còn trẻ, định lực kém nên rất sợ hãi."Im miệng." Lý bà tử trách mắng: "Đừng nói mấy lời xui xẻo, bọn họ nhất định sẽ trở về." Giọng bà trầm thấp nhưng rất kiên định, tựa như an ủi bản thân và mọi người, để bản thân thêm tin tưởng mọi việc sẽ trở nên tốt đẹp.Cả nhà dần an tĩnh lại, bụng mấy đứa nhỏ đói meo phát ra âm thanh ùng ục. Nhà bọn họ đã sớm không còn lương thực, cũng may nhờ cô bọn họ là Lý Quế Hoa mang đến một ít gạo mới có thể nấu cháo ăn lót dạ. Thời điểm ăn cơm mọi người đều cảm thấy gạo kia thật thơm, uống vào cũng thật ngon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận