Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 388:

Chương 388:
Chương 388:
Vu Thanh Hàn đang suy ngẫm về lời nói của Túc Ninh. Trong lúc nhất thời, anh cảm thấy Túc Ninh nói rất có lý.Bọn họ quá mức ỷ lại vào Chân Minh Châu, tuy rằng thật sự không có ai có thể thay thế Chân Minh Châu, nhưng cũng không thể để cô gánh vác mọi việc ở nơi đó, thỉnh thoảng phải để cô nghỉ ngơi. Nếu không thì cả đời này của cô ấy đều chôn chân ở homestay Xuân Sơn, đây không phải là chuyện tốt gì.Thời gian dài có khả năng bản thân cô ấy sẽ không chịu nổi.Dù sao Chân Minh Châu cũng là một cô gái trẻ, tuy rằng là trạch nữ nhưng không đồng nghĩa với việc cô nguyện ý lúc nào cũng bị nhốt ở Li Sơn.Anh nghiêm túc nói chuyện với Túc Ninh: "Tôi hiểu rồi, trở về tôi sẽ bàn bạc chuyện này với Thẩm Nham, sau đó sẽ sắp xếp cho Chân đại tiểu thư của chúng ta một kỳ nghỉ thích hợp."Túc Ninh mỉm cười gật đầu.Vu Thanh Hàn liếc Túc Ninh, không nhịn được mà nói một câu: "Cậu rất thích Chân Minh Châu."Sắc mặt Túc Ninh ửng đỏ, trừng mắt nhìn Vu Thanh Hàn.Vu Thanh Hàn: "Nói một chút cũng không được sao? Dù đúng hay không đúng thì cũng chẳng sao cả?"Túc Ninh: "Anh nói nhỏ một chút, như vậy sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của bà chủ."Vu Thanh Hàn: "..."Đúng là nói không nên lời.Vu Thanh Hàn nói lời đầy ẩn ý: "Đồng chí Túc Ninh, cậu cần phải thay đổi tư tưởng. Để tôi phổ cập chút kiến thức cho cậu, thời buổi này chuyện tình cảm rất thoải mái, làm gì có chuyện hỏi một cây mà ảnh hưởng đến thanh danh. Hơn nữa, kết hôn cũng có thể ly hôn, huống chi chỉ là hỏi một câu?"Túc Ninh: "..."Kết hôn còn có thể... ly hôn?Anh hiểu kết hôn là gì, nhưng lại không nghĩ đến kết hôn còn có thể ly hôn.Thật ra ở cổ đại cũng có thể hòa li, nhưng dường như không có ai hòa li, như anh hiện tại tuổi cũng không nhỏ nhưng đến tận bây giờ anh vẫn chưa từng nghe nói nhà ai hòa li. Tuy nhiên hưu thê thì vẫn có nhưng tỷ lệ cực kỳ thấp.Nếu không phạm phải sai lầm cực kỳ lớn thì hưu thê có phần khó coi"Ly hôn có ý nghĩa tương tự như hòa li đúng không?"Vu Thanh Hàn: "Đương nhiên là không giống."Anh mỉm cười: "Ở cổ đại có mấy người sẽ hòa li? Vậy cậu có biết tỷ lệ ly hôn ở hiện đại là rất cao không?"Vu Thanh Hàn nói ra một con số khiến Túc Ninh vô cùng kinh ngạc.Chỉ là ngay sau đó Vu Thanh Hàn liền vỗ đầu mình, nói: "Sao hai chúng ta lại nói đến đề tài này, không phải vừa rồi chúng ta vẫn đang nói đến Chân Minh Châu sao?"Túc Ninh: "Tôi thích cô ấy."Túc Ninh nghiêm túc nhìn Vu Thanh Hàn, nói: "Tôi thích cô ấy không phải bởi vì cô ấy đã hai lần cứu tôi, chỉ đơn thuần là thích mà thôi."Có lẽ việc cô cứu Túc Ninh hai lần là nguyên nhân, nhưng về sau anh thật lòng thích cô."Anh muốn cạnh tranh với tôi sao?"Túc Ninh nhìn Vu Thanh Hàn.Vu Thanh Hàn: "..."Trong lúc nhất thời Vu Thanh Hàn không biết nên nói gì mới tốt, nhưng rất nhanh anh đã nói: "Cả đời này tôi chỉ muốn cống hiến cho tổ quốc, không muốn làm chậm trễ bất kỳ cô gái nào."Làm người quan trọng nhất chính là hiểu rõ bản thân mình, đồng thời cũng phải biết mình muốn gì. Vu Thanh Hàn biết anh có một chút tình cảm với Chân Minh Châu, nhưng lại không phải là tình yêu. Tình cảm của anh vẫn chưa đạt đến mức độ tình yêu.Nếu bọn họ đều là người thường, anh sẽ muốn tiến thêm một bước nữa, cũng có lẽ anh sẽ nhanh chóng phải lòng Chân Minh Châu, dù gì cô cũng là một gái rất đáng yêu. Nhưng bọn họ đều không phải người thường.Bọn họ có thể trở thành đồng nghiệp đáng tin cậy nhất, nhưng lại không thể tiến xa hơn.Bên cạnh đó, có lẽ là do có thêm tầng quan hệ thầy trò lơ lửng trên đầu, tuy rằng hữu danh vô thực, nhưng từ lúc bắt đầu đã có thân phận như vậy nên anh không có đủ can đảm tiến thêm bước nữa.Hơn nữa, Vu Thanh Hàn rất thích trạng thái hiện tại, anh có thể toàn tâm toàn ý vì công việc mà không cần quan tâm đến bất cứ ai hay chuyện gì.Nếu kết hôn rồi sinh con, anh biết dù bản thân có lợi hại đến đâu thì cũng chỉ là một người bình thường, nhất định sẽ bị phân tâm.Nếu anh yêu người khác, nhưng công việc của anh lại yêu cầu bảo mật, còn thường xuyên phải đi công tác, như vậy không phải sẽ khiến vợ mình phải suy nghĩ nhiều hay sao? Chẳng khác nào đã làm chậm trễ đối phương.Nếu đối tượng kết hôn của anh là Chân Minh Châu, không nói đến Chân Minh Châu có đồng ý hay không, dù cô đồng ý thì Vu Thanh Hàn cũng cảm thấy không thích hợp. Bọn họ là đồng nghiệp, anh có thể tin tưởng Chân Minh Châu, nhưng nếu thay đổi quan hệ thì liệu anh có bằng lòng để cô làm việc vất vả như vậy không?Làm việc ở nơi này không mất nhiều sức lực nhưng lại tổn hao tinh thần, hơn nữa bọn họ đều làm việc ở nơi này, nếu về sau có con thì phải làm sao.Vu Thanh Hàn nhìn cà lơ phất phơ, nhưng có rất nhiều chuyện lại suy nghĩ rất thấu đáo.Anh biết chuyện này là không có khả năng.Vì thế từ rất sớm anh đã không nghĩ đến việc kết"Túc Ninh, tôi và cậu không giống nhau."Tuy rằng trên lý thuyết Vu Thanh Hàn cũng là người xuyên đến từ cổ đại, nhưng anh đã đến thế giới hiện tại từ khi còn quấn tả, căn bản không có bất kỳ ký ức gì liên quan đến cổ đại, anh có cha mẹ yêu thương, có quốc gia phát hiện ra thiên phú của anh từ khi còn nhỏ nên dốc sức bồi dưỡng, còn có những đồng nghiệp thân thiết.Dường như anh không thiếu gì cả, nếu không phải vậy có lẽ anh cũng sẽ tiến lên không chùn bước.Nhưng Túc Ninh không phải, từ nhỏ người này đã không có được sự yêu thương, thêm vào đó cuộc sống quá gian nan, người như vậy lại càng mong muốn có một gia đình ấm áp, nên rất nhanh Túc Ninh đã rơi vào lưới tình với Chân Minh Châu, điều này bị ảnh hưởng bởi tính cách.Những chuyện đã trải qua và hoàn cảnh trưởng thành sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của một người.Sau một hồi suy nghĩ, cảm xúc của Vu Thanh Hàn đã dần hoà hoãn lại. Anh nói: "Nếu cậu thích Chân Minh Châu thì hãy cố gắng theo đuổi cô ấy, nếu cô ấy đáp lại cậu thì nhớ mời bọn tôi uống rượu mừng."Túc Ninh kinh ngạc nhìn Vu Thanh Hàn, không biết tại sao Vu Thanh Hàn trầm mặc trong giây lát rồi đột nhiên lại nói như vậy.Nhưng ngay sau đó lại nghe Vu Thanh Hàn nói: "Đương nhiên, nếu cô ấy không đồng ý thì cậu không được miễn cưỡng cô ấy. Nếu cậu dám khi dễ cô ấy thì tôi sẽ không khách khí."Anh nghiêm túc: "Tuy rằng thân thủ tôi không lợi hại như cậu, nhưng nếu muốn đối phó cậu cũng không khó. Cậu phải biết ở thời đại này võ công lợi hại không có công dụng gì lớn, võ công cũng phải sợ đao kiếm, huống chi còn có súng."Túc Ninh nhếch miệng, nói: "Tôi biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận