Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 324:
Chương 324:
Anh duỗi tay qua ôm Chân Minh Châu, nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô. Chân Minh Châu gầy đến mức Túc Ninh cảm thấy chỉ cần một vòng tay là có thể ôm cô vào lòng.Anh an ủi: "Dù mẹ cô không còn nữa nhưng nhất định đang ở trên trời phù hộ cho cô. Nếu cô nhớ mẹ thì chúng ta có thể đi bái tế bà ấy."Chuyện này đã qua rất nhiều năm, thật ra Chân Minh Châu cũng đã quen rồi, nhưng thật sự không nghĩ đến sẽ được người khác an ủi.Mà cô lại không hề cảm thấy phản cảm, ngược lại còn có chút chua xót.Đã qua nhiều năm, ngoại trừ cô và ba thì không có ai nhắc đến mẹ nữa, cô cũng không dám nói mình rất nhớ mẹ. Nếu thật sự nói ra cũng hiếm có người có thể hiểu được, cô cũng đã lớn như vậy rồi, chẳng lẽ suy nghĩ không thông sao?"Nhưng bây giờ Túc Ninh đang an ủi cô.Chân Minh Châu ngẩng đầu, nhẹ giọng nói: "Cảm ơn anh."Sau đó cô lại nói: "Thật ra tôi cũng đã quen rồi."Túc Ninh nhìn cô, Chân Minh Châu nghiêm túc khẳng định: "Tôi thật sự đã quen."Túc Ninh: "Tôi biết."Chân Minh Châu không nhịn được bèn nhỏ giọng hỏi: "Vậy anh có nhớ cha mẹ không?"Túc Ninh gật đầu, nói: "Nhớ chứ. Năm tôi mười mấy tuổi đã biết được bí mật này, tôi vẫn luôn ẩn nhẫn giả vờ không biết chính là vì muốn báo thù. Những khi nằm mơ tôi đều nhớ đến bọn họ. Hoài niệm về người thân của mình không có gì là sai cả."Chân Minh Châu dựa vào sô pha, tò mò hỏi: "Vậy mẹ anh... Sao mẹ anh lại muốn bỏ trốn cùng với cha anh? Tôi nhớ rõ Bạch lão sư đã từng nói, cha anh cũng là người có chút danh tiếng, sẽ không trực tiếp..."Chân Minh Châu chưa kịp nói hết đã nhìn thấy Túc Ninh lắc đầu.Anh nói: "Đó là chuyện không thể nào."Anh cười lạnh một tiếng, nói: "Hoàng đế, cũng chính là cậu tôi, cô nghĩ hắn ta là người tốt sao? Chỉ cần nhìn vào việc hắn ta vì muốn vì mài giũa các hoàng tử, thậm chí còn sắp xếp người của tổ chức sát thủ đuổi giết bọn họ, để anh em bọn họ tranh đấu với nhau. Chỉ như vậy thôi cũng đủ hiểu hắn ta là người như thế nào. Vì muốn lựa chọn ra người thích hợp nhất cho ngôi vị hoàng đế, thậm chí không tiếc hy sinh tính mạng của những người khác, đây mới chính là con người thật của hắn ta. Đến con trai ruột của mình hắn còn có thể đối xử như thế thì nói gì đến em gái. Mẹ tôi chỉ là một người nhỏ bé không đáng nhắc đến."Chân Minh Châu đột nhiên nhớ ra lần đầu tiên Túc Ninh đến đây đã nói, người bỏ tiền thuê người giết A Cửu không phải những hoàng tử khác mà là lão hoàng đế.Nhưng thật ra lúc ấy Chân Minh Châu cũng không nghĩ nhiều, sau đó cũng không để trong lòng. Bây giờ nhắc lại chỉ cảm thấy chuyện này khiến lòng người lạnh lẽo. Nếu A Cửu biết được chân tướng chắc là sẽ vô cùng thương tâm."Sao lại có người như vậy.""Nhưng sự thật là có người như vậy." Túc Ninh nói chuyện với giọng điệu trào phúng."Thật ra, cha mẹ tôi qua đời khi tôi còn rất nhỏ, lúc đó tôi cũng chỉ biết vừa hiểu chuyện nên không rõ ràng lắm. Thỉnh thoảng nhớ lại một chút nhưng không biết rõ nội tình. Dù gì thì lúc ấy tôi chỉ là một đứa trẻ, người nhà tôi cũng sẽ không nói cho tôi biết những chuyện này. Đến khi gia nhập tổ chức sát thủ tôi mới biết được chân tướng sự thật. Sau khi tôi tìm được mấy người dì, đương nhiên bọn họ không biết thân phận của tôi, ngược lại tôi tìm hiểu được rất nhiều chuyện mà mình không biết. Hoàng đế - cũng chính là vị đang ngồi trên ngai vàng, hắn ta có thể vì củng cố vị trí của bản thân mà biến các chị em mình trở thành con cờ. Hoàng đế kế vị tương đối sớm, nên hầu hết các dì của tôi đều thành thân trong thời gian hắn tại vị. Tôi chỉ có một người dì được gả ra ngoài khi tiên hoàng còn sống. Tất cả những người chưa thành thân đều biến thành con cờ của hắn, cơ bản đều bị đưa đi hỏa thân. Nếu không hoà thân thì cũng phải gả cho người mà hắn ta chọn. Mẹ tôi là em gái nhỏ nhất của hắn ta, nếu không trốn đi bà ấy sẽ bị đưa đến Đại Đường hòa thân."Chân Minh Châu lập tức ngồi thẳng người, nói: "Đại Đường."Túc Ninh gật đầu: "Đúng vậy, cô biết nơi này sao?"Chân Minh Châu gật đầu, nói: "Đại Đường, là Lý gia?"Túc Ninh gật đầu: "Đúng vậy, tôi cũng không biết được thông tin gì khác. Nếu từ Túc triều ngồi thuyền đến Đại Đường cũng phải mất ít nhất một tháng, tôi từng nghe người khác nói nơi đó rất phồn hoa."Chân Minh Châu a một tiếng thật dài: "Như vậy sao."Vì thế nơi này đúng thật không phải địa giới của Đại Đường.Chân Minh Châu mấp máy môi.Túc Ninh: "Sao vậy."Chân Minh Châu: "Tôi đang suy nghĩ không biết Túc triều rốt cuộc ở nơi nào. Ví dụ như Đại Đường, Trường An hiện chính là Tây An, còn Ích Châu hiện tại là Thành Đô. Còn Túc triều thì ở đâu? Bốn tỉnh Trung bộ của Túc triều tương ứng với thành phố nào ở hiện đại?"Túc Ninh lắc đầu: "Tôi cũng không biết."Chuyện này quá phức tạp, hơn nữa đã trải qua mấy trăm năm nên bọn họ căn bản không thể biết rõ ràng.Chân Minh Châu: "Tôi cảm thấy có lẽ chúng ta ra ngoài thăm thú nhiều nơi, phải đi nhiều mới thu thập được nhiều thông tin."Túc Ninh nhìn Chân Minh Châu, im lặng không lên tiếng.Chân Minh Châu: "Hoặc cũng có lẽ dù chúng ta ra ngoài xem xét vẫn không thu hoạch được gì."Cô xua tay, nói: "Quên đi, cứ để Vu Thanh Hàn giải quyết những chuyện này, đầu óc của tôi không thích hợp để suy nghĩ những đề tài phức tạp như vậy."Túc Ninh bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận