Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 248:
Chương 248:
Túc Ninh nói không ngoa chút nào, thật sự có rất nhiều người muốn tìm hắn cũng như muốn giết hắn, đây là chuyện mà người bình thường không thể nào tiếp thu được."Bà chủ biết tình huống của ta nên sẽ không ép buộc ta rời đi."Trương Lực: "Trông ngươi rất đắc ý."Hai người vừa đi vừa trò chuyện, chẳng mấy chốc đã đến quán trọ Xuân Sơn. Cơn mưa phùn kéo dài nên từ xa đã có thể nhìn thấy quán trọ.Chân Minh Châu ra mở cửa, khi nhìn thấy Trương Lực thì có phần kinh ngạc: "Sao anh cũng đến đây?"Trương Lực cười nói: "Tôi đến đổi một ít lương thực."Chân Minh Châu: "Ồ."Thật ra bọn họ cũng có thể đến cửa hàng ngũ cốc để mua, nhưng luôn cảm thấy hương vị không ngon như ở quán trọ Xuân Sơn. Hơn nữa đến đây còn có thể mua một số thứ khác.Chân Minh Châu: "Không phải anh đi đưa thuốc cho Bạch lão sư sao?"Trương Lực: "Tôi đã sắp xếp những người khác đến đó, mỗi người trong chúng tôi đều có nhiệm vụ riêng. Nhiệm vụ của tôi là ở lại đây nên không thể rời đi."Chân Minh Châu ồ lên một tiếng, sau đó nói: "À, các người có muốn lấy mì sợi không?""Thời gian trước tôi có mua một ít, ăn cũng rất tiện nhưng lại không giống với mì ăn liền, nhưng tốt cho sức khỏe hơn mì ăn liền."Trương Lực: "Được."Chân Minh Châu nhìn Trương Lực, do dự một chút, hỏi: "Lâm Tú Tuệ ở bên kia vẫn ổn chứ?"Trương Lực sửng sốt, trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái, theo lý thuyết Chân Minh Châu và một nhà Cốc Chi Tề ở chung với nhau lâu hơn nên chắc hẳn sẽ có cảm tình nhiều hơn, hơn nữa ba đứa bé Cốc gia và Vương thị khá thân thiết với Chân Minh Châu.Lâm Tú Tuệ chỉ ở chung với Chân Minh Châu trong một thời gian ngắn, hơn nữa cũng không thấy bọn họ thường xuyên nói chuyện với nhau. Nên khi cô hỏi đến Lâm Tú Tuệ mới khiến hắn kinh ngạc.Nhưng Trương Lực vẫn trả lời: "Lâm Tú Tuệ thích ứng rất nhanh, đặc biệt nha đầu này rất có năng lực. Hầu hết công việc nhà đều được cô ấy bao trọn gói, còn nói muốn dành dụm tiền trả lại cho tôi."Chân Minh Châu bật cười, nói: "Em ấy đúng là rất có năng lực, lúc còn ở chỗ tôi cũng vậy, không có một ngày nào là nhàn rỗi. Nơi này được em ấy lau dọn sáng sủa sạch sẽ, tôi cảm thấy trong nửa năm tới dù không cần lau dọn thì vẫn sạch sẽ như vậy."Trương Lực cười gật đầu, nói: "Đúng là vậy, hiện tại cô ấy cũng không khác gì mấy."Hắn có chút khó hiểu: "Sao cô lại hỏi về Lâm Tú Tuệ?"Chân Minh Châu mỉm cười: "Chỉ là thuận miệng hỏi một chút."Trương Lực có chút nghi ngờ, nói: "Nhưng cô không giống người sẽ thuận miệng hỏi một chút."Chân Minh Châu: "Đối với những người từng đến nơi này ít nhiều gì tôi cũng muốn quan tâm bọn họ một chút, hiện giờ biết họ sống tốt xem như không uổng phí tâm ý của tôi."Trương Lực nghĩ kỹ lại, hình như đúng là như vậy.Không nói đến những người khác, chỉ cần nhìn Lý gia liền hiểu, lão gia tử này không chỉ có chí tiến thủ mà còn có thể kéo theo những người trong thôn và cậu em vợ bước lên con đường làm giàu. Bên cạnh đó bọn họ còn giao rau dưa đổi lấy lương thực, đây cũng một biện pháp kiếm tiền.Đối với nông gia thì như vậy đã là vô cùng tốt.Ngay cả bọn họ cũng được bà chủ tận tình giúp đỡ, sau khi suy nghĩ cẩn thận liền cảm thấy mọi việc đều bình thường, bèn nói: "Bà chủ cứ yên tâm, cô ấy rất tốt, lại là một người hiếu học, thỉnh thoảng rãnh rỗi sẽ theo Tiểu Hồng và Tiểu Tử học thêu thùa, cũng rất dụng tâm."Chân Minh Châu gật đầu: "Vậy là tốt rồi."Khó có thể xác định Lâm Tú Tuệ có phải là lão tổ tông của Lâm Nghiên hay không.Nhưng quan trọng nhất là cô ấy có thể tiến bộ và có cuộc sống tốt hơn.Chân Minh Châu: "À đúng rồi, chỗ tôi có một ít thức ăn ngon, anh cũng mang về cho nhóm Tiểu Hồng, Tiểu Tử và Lan ca nhi một ít."Trương Lực: "Được."Trương Lực biết tính cách của Chân Minh Châu, hắn nhanh chóng mang hết những thứ mà cô chỉ ra ngoài: "Chỉ có những thứ này thôi đúng không?"Chân Minh Châu cười nói: "Vậy anh xem còn cần cái gì thì cứ lấy đi."Trương Lực bật cười, nói: "Khó mà làm được như vậy, nghe cô nói tôi lại có chút ngượng ngùng."Chân Minh Châu: "Có gì mà ngượng ngùng. À đúng rồi, chỗ tôi có kem, anh có muốn ăn không?"Hai mắt Trương Lực sáng lên, lập tức nói: "Muốn chứ!"Hắn ở đây đã từng ăn kem được hai lần, cảm thấy vô cùng mát mẻ. Thời tiết đang nóng dần lên, nếu được ăn chút đồ lạnh thì thật sảng khoái. Chỉ là... món này phải ăn ngay nếu không sẽ bị tan.Chân Minh Châu: "Anh lấy về đi rồi đặt vào thùng đông lạnh dùng để vận chuyển hải sản, như vậy có thể để được một thời gian, bên trên có nút điều chỉnh nhiệt độ, anh chỉnh xuống nhiệt độ thấp là được. Hình như tôi đã hướng dẫn anh cách sử dụng."Trương Lực: "Tôi biết rồi."Đúng nhỉ, sao hắn lại quên mất thứ tốt như vậy. Tâm trạng Trương Lực không tồi, nhanh chóng ôm bao lớn bao nhỏ rời đi, mấy thuộc cấp của hắn cũng vậy. Bọn họ tay không đến đây nhưng mang về không ít chiến lợi phẩm.Từ Nhất Ninh dựa vào lan can trong sân thượng, nói: "Đến đây cướp bóc sao?"Trương Lực: "Từ công tử, ngươi tốt hơn là nên tự chăm sóc mình."Từ Nhất Ninh nhướng mày, mỉm cười, ngay sau đó lại hỏi: "Bạch lão sư vẫn ổn chứ?"Hắn vẫn có chút không yên tâm.Trương Lực nhìn sâu vào đôi mắt Từ Nhất Ninh, ngay sau đó lại nhìn Chân Minh Châu, cân nhắc rồi nói: "Không sao."Nghe được những lời này, tâm tình vốn bất an của Từ Nhất Ninh tốt lên không ít.Hắn nói: "Vậy là tốt rồi."Về phần chi tiết, hắn cũng không hỏi, dù có hỏi chưa chắc Trương Lực đã nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận