Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 322:
Chương 322:
Chân Minh Châu học đại học ở nơi khác, nên thật ra đã lâu không dạo quanh Lệ thành.Lần này, cô không chỉ làm người dẫn đường cho Túc Ninh, mà còn đưa mình về thời niên thiếu. Cô dẫn anh dạo quanh công viên giải trí, công viên, hoa viên, vườn bách thú...Thời điểm ở vườn bách thú, Túc Ninh kinh ngạc nhìn không ít dã thú bị nhốt lại, ai có thể ngờ được hàng trăm năm sau, sự tồn tại của những con vật này không còn khiến người khác sợ hãi mà đã trở thành những con vật được nuôi nhốt. Điều khiến anh ngạc nhiên hơn là người dân thời nay không ăn món ăn hoang dã, khi nhìn thấy một con chim trĩ (gà rừng) bị nhốt làm cảnh, khóe miệng anh giật giật, im lặng hồi lâu.Anh vốn cho rằng thứ đó là để ăn, nhưng hóa ra lại là vật làm cảnh?Ngoài những thứ này, cách ăn mặc của mọi người cũng khiến hắn không thể nào tưởng tượng nổi. Hiện tại đã là mùa hè, người đi đường đều ăn mặc rất mát mẻ, bất kể là nam hay nữ. Khi nhìn thấy mọi người ăn mặc lộ tay lộ chân, Túc Ninh liền muốn nhắm mắt lại.Đặc biệt khi nhìn thấy những cô gái ăn mặc nóng bỏng, anh chỉ có thể nhìn thẳng.Quả nhiên, thế giới thay đổi nhanh đến chóng mặt.Chỉ vài trăm năm đã hoàn toàn khác. Tuy nhiên dù nhìn thấy nhiều thế nào đi nữa, Túc Ninh cũng không phát biểu ý kiến gì, bởi vì anh biết rất rõ Chân Minh Châu nói đúng. Đối với mọi người mà nói, anh là người đến từ một thế giới khác, người kỳ lạ không phải là bọn họ mà là anh.Anh chỉ có thể thích ứng, bởi vì không có ai sẽ thay đổi để thích nghi với sự xuất hiện của anh.Nếu muốn ở lại nhất định phải thích nghi với tất cả mọi thứ.Thật ra tâm trạng của Túc Ninh không tồi, tóm lại chuyện này phải tự mình điều chỉnh từ từ, không thể dựa vào người khác.Mặc dù lời này không sai, nhưng trước khi đến bể bơi anh cần thời gian điều chỉnh lại cảm xúc. Túc Ninh lén lên mạng kiểm tra xem bể bơi là như thế nào, sau khi đọc xong thiếu chút nữa mặt đã nhỏ ra máu.Mặt đỏ bừng lên vì ngượng ngùng.Anh cảm thấy mình phải chuẩn bị tốt tâm lý mới có thể đến đó.Chính vì vậy ban đầu bọn họ không chọn đến nơi này mà đi đến những nơi khác. Cuối cùng cũng chính Túc Ninh quyết định đến bể bơi.Dáng vẻ này của Túc Ninh cũng không khiến Chân Minh Châu cảm thấy nghi ngờ. Vì theo cô thì chuyện này cũng khá bình thường, bởi vì Túc Ninh là người cổ đại nên muốn thay đổi thói quen thì cần có thời gian. Cô có thể hiểu được Túc Ninh, chính vì có thể lý giải suy nghĩ của anh nên Chân Minh Châu cũng rất cởi mở.Chỉ là chuyến tham quan của bọn họ phải kết thúc vì dự báo thời tiết là có mưa.Dự báo thời tiết ở Lệ thành không phải rất chuẩn xác. Thời điểm dự báo thời tiết là không mưa thì không nhất định là như vậy, nhưng nếu dự báo có mưa thì không thể không tin, vì nhất định sẽ có mưa. Do đó những ngày này Chân Minh Châu sẽ không ra khỏi cửa.Cô thở dài, nói: "Hôm nay, hoạt động thích nghi với hoàn cảnh kết thúc ở đây."Túc Ninh nói: "Dự báo thời tiết có chuẩn xác không?"Chân Minh Châu: "Trên 90%, có nơi lên đến 99%. Khí hậu ở chỗ chúng ta có chút quỷ dị, đôi khi dự báo trời không mưa nhưng lại có mưa, nhưng nhìn chung vẫn rất chính xác."Túc Ninh cảm khái: "Cái này thật sự quá tốt."Anh nói thêm: "Ở cổ đại cũng có Khâm Thiên Giám, nhưng đối với dân chúng thì không có một chút tác dụng nào, chỉ phục vụ hoàng thất, hơn nữa cũng không phải rất chuẩn xác."Chân Minh Châu cười: "Cũng là chuyện bình thường, xã hội ngày càng phát triển."Túc Ninh suy nghĩ một chút, gật đầu xem như đồng ý. Đúng vậy, rất nhiều thứ ngày một tiên tiến hơn, hiện tại đã khác xưa. Anh ngẩng đầu nhìn ti vi, tầm mắt lại chuyển sang máy điều hòa, tiếp đến là rô bốt quét nhà đang làm nhiệm vụ... Nơi này có rất nhiều thứ, đây chỉ là một số ít nhưng đã rất hữu ích.Ở thời đại của bọn họ, gặp thời tiết như vậy thì phải nhanh chóng tích trữ một ít củi lửa, nếu không khi mưa to gió lớn không ngừng sẽ rất vất vả. Lúc ấy, có lẽ trong nhà đã không còn củi để nhóm lửa nấu cơm, nhưng hiện tại thì không cần phải lo lắng đến những chuyện này.Dù trời có mưa hay không thì căn bản cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của mọi người.Hơn nữa, những người bình thường đều có thể hưởng thụ cuộc sống đầy đủ như vậy, nhưng nếu ở Túc triều, thì e rằng...Anh cụp mắt xuống, không ngừng so sánh, nhưng dường không có gì có thể so sánh được. Đúng như lời Chân Minh Châu đã nói, mấy trăm năm thăng trầm sao lại không có gì thay đổi dù chỉ một chút. Hơn nữa, ngày tháng tốt đẹp được đánh đổi bằng xương máu của rất nhiều người.Anh cũng không nghĩ ngợi nhiều, cười nói: "Mấy ngày nay đều ra ngoài đi dạo, tham quan, đột nhiên hôm nay phải ở nhà khiến tôi không biết phải làm gì."Thời tiết âm u như sắp mưa, Chân Minh Châu cười nói: "Cùng nhau xem một bộ phim điện ảnh đi?"Đã ra ngoài nhiều ngày liên tục nên cô cũng dần quen với việc này, đột nhiên phải ở nhà nên cô cũng giống như Túc Ninh không biết nên làm gì.Chân Minh Châu: "Chúng ta tìm một bộ phim... Anh có thích xem phim hài không?""Hả?""Là bộ phim có nội dung vui nhộn, tôi thấy có một bộ phim điện ảnh cũ [Hòn đá điên cuồng], chúng ta xem bộ phim này nhé?"*Hòn đá điên cuồng - Crazy Stone là một bộ phim hài đen Trung Quốc năm 2006 do Ning Hao đạo diễn và Andy Lau sản xuất.Túc Ninh: "Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận