Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 405:
Chương 405:
Xã hội ngày càng phát triển, cùng với sự phát triển của xã hội thì hương vị ngày tết cũng dần phai nhạt, nhà Chân Minh Châu cũng không ngoại lệ, nhưng năm nay lại khác với những năm trước.Vì để Túc Ninh có thể trải nghiệm trọn vẹn không khí ngày tết ở hiện đại, Chân Minh Châu đã chuẩn bị vô cùng tỉ mỉ, những việc lớn nhỏ trong nhà đều do cô và Túc Ninh cùng nhau chuẩn bị, làm vậy vừa giúp anh cảm nhận được không khí tết vừa giúp hai người có dịp hiểu nhau nhiều hơn, vì thế cả hai đều tương đối vui vẻ.Vốn dĩ còn tưởng rằng chuẩn bị như vậy là quá nhiều, trong nhà ít người cũng không quá náo nhiệt, nào ngờ lại có rất nhiều người tụ họp ở nhà cô khiến không khí vui tươi hẳn lên. Người này nấu món tửu của mình, người kia lại có bí kíp riêng, nên rất nhanh đã làm xong một bàn đồ ăn, hiếm khi có nhiều người vây quanh bàn ăn như vậy.Ngoại trừ ba Chân thì những người ở đây đều hiểu rõ nội tình của homestay Xuân Sơn.Sau khi suy nghĩ, mọi người quyết định gạt ông ấy.Nhưng ba Chân cũng không hỏi nhiều, trong lòng ông cũng hiểu rõ có một số chuyện không nên hỏi. Thật ra ông cũng cảm thấy có chút kỳ quái, rõ ràng hiện tại bên này canh phòng kiểm tra rất nghiêm ngặt nhưng homestay nhà ông vẫn hoạt động bình thường, nhưng ba Chân lại không nói gì."Mọi người ngồi đi."Mọi người đều tự nhiên ngồi vào bàn, Đại Hắc và Nhị Hắc ghé người vào cửa, hai lỗ tai dựng lên trông rất uy vũ.Chân Minh Châu: "Không khí thật náo nhiệt."Cô nhìn ra bên ngoài cửa sổ chợt thấy những bông tuyết bay lất phất: "Tuyết rơi."Đêm 30 tết dù có tuyết rơi thì cũng chẳng có ai đến đây, Chân Minh Châu không lo lắng chuyện này nhưng vẫn cảm khái một câu."Tuyết rơi báo hiệu một năm bội thu."Ba Chân: "Ba thấy một vài khoảnh đất dưới chân núi đã được cải tạo, xem ra là chuẩn bị trồng trọt. Nếu tuyết rơi thì đầu xuân sẽ mưa thuận gió hoà."Trước đây ba Chân cũng từng làm nông nên cũng biết tuyết rơi sẽ rất tốt cho việc trồng trọt.Chân Minh Châu không biết chuyện này, nhưng cô biết bên dưới là ruộng thí nghiệm, cười nói: "Nếu ba thích trồng trọt, nhà chúng ta cũng có thể khai khẩn một mảnh đất nhỏ ở trước nhà."Ba Chân quyết đoán lắc đầu từ chối: "Không muốn không muốn, khi còn trẻ ba không thích trồng trọt nên mới vào thành phố làm công."Mọi người đều bật cười.Ba Chân nhìn mọi người, sau chỉ vào cậu bạn nhỏ nói: "Tiểu Thạch Đầu, rót một ly uống cùng bác Chân nào."Tiểu Thạch Đầu lập tức rót nước chanh vào ly, làm động tác hệt như người lớn: "Vậy thì mọi người cùng cạn ly?"Ba Chân: "Ai ui, cậu nhóc này còn biết mời mọi người nha."Ông dẫn đầu nâng ly, nói: "Tôi biết mọi người đều là đồng nghiệp của Minh Châu." Sau đó ông nhìn Tiểu Thạch Đầu: "Ngoại trừ cậu nhóc này."Ông bật cười: "Thời gian tôi không ở nhà, rất nhiều chuyện đã làm phiền đến mọi người, tuy rằng Minh Châu nhà tôi là người thông minh lại có năng lực nhưng dù là hảo hán thì vẫn cần người giúp đỡ. Cảm ơn mọi người đã tận tình giúp đỡ và chăm sóc Minh Châu."Chân Minh Châu nói đùa với ba Chân: "Con là người có năng lực như vậy còn cần người khác giúp đỡ à."Ba Chân cười nói: "Sao lại không cần? Tuy ba quê mùa, không được học hành gì nhiều cũng không hiểu được công việc của con; nhưng từ khi con bắt đầu công việc này cũng đã hơn một năm rưỡi, con thay đổi như thế nào ba đều xem trong mắt ghi tạc trong lòng. Khí sắc của con tốt hơn nhiều so với trước kia, vẻ ngoài cũng không tiều tụy, tâm trạng cũng vui vẻ. Ba cũng không có mong muốn gì lớn lao, chỉ cần nhìn thấy con gái ba khỏe mạnh là bà đã rất vui rồi."Chân Minh Châu cảm thấy ấm áp vô cùng, cô nghiêm túc nói: "Con cũng vậy, nhìn thấy ba vui vẻ con cũng rất vui."Hai cha con Chân gia cụng ly với nhau.Chân Minh Châu cười tủm tỉm, nũng nịu: "Ba, hai người chúng ta cụng ly trước, con kính người."Ba Chân: "Được."Hai cha con cạn ly, sau đó ba Chân lại nói: "Cảm ơn mọi người."Mọi người đều nở nụ cười, Triệu Xuân Mai nghiêm túc: "Ông đừng cảm ơn chúng tôi, thật ra chúng tôi cũng không giúp được gì, ngược lại Minh Châu đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, chỉ là có một số việc tôi không thể nói ra ngoài. Nhưng ông phải tin tôi, Minh Châu thật sự rất có năng lực!"Ba Chân: "Tôi biết tôi biết."Rất nhiều điều muốn nói nhưng cuối cùng lại không thể thốt nên lời.Mọi người vui vẻ cùng nhau nâng ly, Chân Minh Châu nghiêng mắt nhìn về phía ba Chân, cô biết ba mình cũng là người thông minh, hẳn là ông đã đoán được gì nhưng lại không nói ra.Chân Minh Châu cũng không định nói kỹ càng tỉ mỉ chuyện này với ba mình, ít nhất là không phải bây giờ, loại chuyện này cần được cấp trên cho phép.Nhưng Chân Minh Châu vẫn rất cao hứng vì ba luôn ủng hộ cô.Có gì vui vẻ hơn việc được gia đình tin tưởng ủng hộ hết mình?Hơn nữa, việc cô đang làm cũng rất có ý nghĩa.Đừng nghĩ cô chỉ chịu trách nhiệm vận chuyển hàng hoá giữa hai nơi, ngẫu nhiên đổi một ít vàng; nhưng trọng điểm không phải là việc làm ăn với Cửu hoàng tử mà là ở cổ đại có rất nhiều "vật tư" gần như không bị ô nhiễm, rau dưa cũng cực kỳ tươi ngon, ăn nhiều sẽ rất tốt cho cơ thể. Còn có hải sản và những thứ khác, tóm lại mọi thứ đều rất tốt.Hiện tại nó được chiết xuất và nghiên cứu thành thực phẩm chức năng, mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe.Chưa kể, thỉnh thoảng còn có thể mua được một vài món đồ cổ. Túc Triều không có trong lịch sử, thậm chí mọi người cũng không rõ tại sao bây giờ nó lại biến thành một hòn đảo nhỏ, nhưng Túc Triều lại có rất nhiều đồ sứ.Những vật đó đều có giá trị lịch sử.Nên Chân Minh Châu cảm thấy bản thân đã làm được những việc cực kỳ có ý nghĩa.Có lẽ một ngày nào đó khả năng xuyên không của homestay sẽ biết mất hoặc tồn tại mãi mãi; hoặc có lẽ về sau khi tuổi đã lớn cô không thể tiếp tục làm công việc này, hay có lẽ cô sẽ mãi ở lại đây... Tóm lại có rất nhiều khả năng có thể xảy ra, nhưng Chân Minh Châu biết bất kể như thế nào thì dưới sự bảo hộ kín kẽ của quốc gia, bất kể là ai ở lại đây đều không có vấn đề.Còn cô, chỉ cần có thể thì cô nguyện ý ở lại nơi này cả đời.Nơi này có những cộng sự cùng chung chí hướng có thể giao phó luôn ở sau lưng ủng hộ cô, có người ba vô cùng tín nhiệm cô, còn có... Chân Minh Châu nhìn về phía Túc Ninh, còn có bạn trai cô nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận