Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 186:
Chương 186:
Nghe nói vào ngày 30 tết, buổi tối mà trong cung bắn pháo hoa thì trong kinh cũng đã xảy ra một việc lớn, một toà đại viện trong kinh thành xảy ra đánh nhau, sau đó thì bốc cháy.Hiện trường chứng tỏ hai bên đã đánh nhau vô cùng kịch liệt, tử thương vô số, hầu hết đều là những người võ nghệ cao cường nhưng lại mắc mưu đối phương.Nghe đồn, nơi này là tổng bộ của tổ chức sát thủ, nhưng đêm 30 đã bị người khác phá hủy.Bởi vì người này làm việc không hề che giấu nên người của Lục Phiến Môn vừa nghe có đánh nhau liền chạy đến hiện trường, lúc ấy người đang điên cuồng chém giết những sát thủ trong tổ chức cũng chính là người của tổ chức - phản đồ Túc Ninh.Đương nhiên người của Lục Phiến Môn không biết tên của hắn. Nhưng lúc ấy vẫn có người còn thoi thóp nên rất nhanh bọn họ đã biết được là Túc Ninh trở về báo thù. Thậm chí đến cả thiên hạ đệ phú thương - Túc gia cũng bị liên lụy. Thật trùng hợp, lúc ấy người bị giết chết có dung mạo giống gia chủ Túc gia như đúc.Mặc dù gia chủ Túc gia đã lên tiếng giải thích là người giống người, nhưng vẫn để lại tiếng gió. Rất nhanh đã xuất hiện lời đồn rằng Túc gia sinh được một cặp song sinh nam; một người làm ăn buôn bán ngoài sáng, người còn lại làm việc trong tối.Lời đồn ám chỉ tổ chức sát thủ nhận tiền giết người chính là việc kinh doanh ngầm của Túc gia.Nhất thời Túc gia đã bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió.Đừng xem thường những lời đồn có chút vô căn cứ này, bởi vì có một số người rất tin tưởng nó.Đương nhiên Túc Ninh một thân một mình đấu với cả tổ chức sát thủ, mặc dù đã báo được thù nhưng hắn cũng bị thương rất nặng. Tổ chức sát thủ có nhiều nhánh khác nhau và chịu sự quản lý của tổng bộ, nên khi tổng bộ sụp đổ thì tổ chức cũng tan thành từng mảnh, tuy nhiên vẫn cố gắng cho người đuổi giết Túc Ninh.Túc Ninh vốn dĩ đã bị thương rất nặng, trên đường trốn chạy còn phải tránh né sự đuổi giết. Phải nói là thực lực hắn rất mạnh nên mới có thể đến được trấn Bình An thuộc bốn tỉnh Trung bộ.Vì Túc Ninh đã "lén lút giao dịch" với Cửu hoàng tử, nên khi vừa đến địa giới của bốn tỉnh Trung bộ, Trương Lực liền cho người cải trang thành "Túc Ninh", sau đó chia thành nhiều hướng để đánh lạc hướng những kẻ đuổi giết Túc Ninh, giúp hắn có cơ hội đi đến trấn Bình An rồi trở lại Mãnh Hổ Lĩnh.Chân Minh Châu nghe đến đây thì không khỏi ngạc nhiên, nói: "Phủ Cửu hoàng tử không còn người khác sao? Hết chuyện này đến chuyện kia đều giao cho mọi người làm, thật là làm khó mọi người quá."Trương Lực giải thích: "Phủ Cửu hoàng tử đương nhiên là có người, nhưng trong kinh thành phát sinh chuyện lớn như vậy nên mọi nhất cử nhất động đều bị theo dõi nên không thể tuỳ tiện hành động. Phủ đệ nào có bất kỳ hành động gì chắc hẳn thánh nhân đều biết rõ. Chỉ có nhóm chúng tôi vẫn luôn ở ngoài kinh nên mới có thể đục nước béo cò."Chân Minh Châu: "Chỉ vì mọi người ở ngoài kinh nên sẽ không có ai nghi ngờ gì sao?"Bạch Viễn mỉm cười: "Sẽ không có người hoài nghi bọn họ. Bởi vì đúng thật là Túc Ninh tự mình trốn chạy ra khỏi kinh thành. Thậm chí bên ngoài kinh thành cũng không có người tiếp ứng hắn. Nhưng khi tiến vào bốn tỉnh Trung bộ liền xảy ra sơ suất, vì nơi này là địa bàn của Túc gia. Tuy nhiên ai lại nghĩ đến Túc Ninh có quen biết với Cửu hoàng tử. Trước khi gặp nhau ở chỗ của cô thì bọn họ hoàn toàn là hai người xa lạ."Tuy ông không có mặt ở đó nhưng nhanh chóng có thể phân tích được nguyên nhân.Chân Minh Châu: "Tôi thật sự không hiểu được những chuyện của các người."Lúc này, Chân Minh Châu cảm thấy vô cùng may mắn khi mình được sinh ra và lớn lên ở xã hội hiện đại. Nếu sống ở cổ đại thì tám phần là cô đã đi đời nhà ma rồi.Nếu cô là phụ nữ thì không cần phải nói. Địa vị của phụ nữ ở cổ đại thật sự rất thấp, cuộc sống cũng không dễ dàng. Không nói đến những chuyện khác, chỉ cần nhắc đến chuyện sinh nở đều cảm thấy rất hung hiểm, cửu tử nhất sinh.Còn nếu cô sinh ra là đàn ông thì sao. Nhìn xem hiện tại bọn họ ngươi tranh ta đấu vô cùng hỗn loạn. Mà những thứ này để cô học tập một vạn năm chỉ sợ là cũng học không xong. Nói không chừng cuối cùng liền biến thành pháo hôi như Cốc Chi Tề vậy.Chân Minh Châu: Cuộc sống ở cổ đại rất bất ổn nha.Cô nói: "Tôi thấy mọi người đã rất mệt mỏi rồi, nên về phòng tắm rửa một cái đi."Trương Lực: "Đa tạ bà chủ"Chân Minh Châu: "Không cần khách khí."Mấy người Trương Lực vừa rời đi, Chân Minh Châu liền nhìn về phía Bạch Viễn, nói: "Cửu hoàng tử mạo hiểm giúp được Túc Ninh, thì Túc Ninh lấy gì để hồi báo? Túc Ninh tiêu diệt tổ chức sát thủ thì các người có được lợi ích gì chứ?"Bạch Viễn mỉm cười: "Ai nói không có? Hắn tiêu diệt tổ chức sát thủ thì sau này sẽ không còn ai nhận tiền làm việc nữa. Mặt khác, lúc trước Cửu hoàng tử đã từng bị người của tổ chức sát thủ đuổi giết, bây giờ xem như giải được mối hận, có đúng không?"Chân Minh Châu vỗ đầu: "Thật sự tôi đã quên mất chuyện này."Bạch Viễn lại nói: "Hơn nữa, cô không nghe Trương Lực nói sao? Chúng tôi đã giải quyết được át chủ bài của Túc gia, đối với chúng tôi thì chuyện này rất quan trọng."Chân Minh Châu: "Tôi có thể hiểu được chút ít nhưng hình như cũng chưa hiểu lắm."Bạch Viễn cũng đã nhìn ra bà chủ là người khôn khéo, làm việc cẩn thận nhưng lại giống với thế ngoại cao nhân. Tuy cô ấy hiểu biết nhiều thứ khác nhau, nhưng lại không biết nhiều về thế giới bên ngoài, nên có một số việc cô ấy không thể nào hiểu rõ.Ông tin rằng cao nhân cũng sẽ có một số khuyết điểm.Vì đến cả người tài giỏi, y thuật hơn người như Vu thần y còn có một tật xấu là nói nhiều, ồn ào.Còn bà chủ tuy có thể đoán trước được nhiều việc, nơi này cũng có rất nhiều đồ vật thần kỳ; nhưng lại không thể hiểu rõ những mưu tính và mối quan hệ phức tạp trong triều đình.Bạch Viễn cẩn thận nói: "Chúng tôi đã điều tra được Túc gia quả nhiên có quan hệ với tổ chức sát thủ, hơn nữa còn có liên quan đến việc đoạt đích*. Vì thế cần phải xử lý tên át chủ bài của bọn họ. Khi mất đi át chủ bài, Túc gia cũng không dám mạo hiểm xây dựng lại một tổ chức sát thủ khác. Đồng thời bọn họ cũng sẽ bị nhiều thế lực khác nhau nhìn chằm chằm nên không dám can thiệp nhiều vào việc đoạt đích. Không cần biết Túc gia ủng hộ ai, nhưng chỉ cần không có sự ủng hộ của bọn họ thì chắc chắn thực lực của người đó sẽ giảm đi, vì Túc gia rất giàu có. Hơn nữa, Túc gia không phải không có kẻ thù, tôi nghĩ nếu những thế lực thù địch cùng lúc quấy phá thì bọn họ khó có thể chống đỡ, đến lúc đó Túc gia sẽ không còn cường thịnh được như bây giờ."*Đoạt đích: Tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.Chân Minh Châu "a" một tiếng thật dài: "Thật là phức tạp."Bạch Viễn: "Kỳ thật chuyện này vẫn còn đơn giản."Chân Minh Châu nhún vai, nói: "Tôi nghĩ mình nên đi xem ti vi thì hơn, những chuyện phức tạp như vậy không hợp với tôi."Bạch Viễn mỉm cười: "Bà chủ là người thông tuệ, nên không quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt như vậy cũng là bình thường."Chân Minh Châu nhướng mày: "Ông rất biết cách nói chuyện đấy."Bạch Viễn bật cười, nói: "Tôi thấy mấy người Trương Lực trông có vẻ rất mệt mỏi, nên không biết có thể ở lại đây thêm một ngày không?"Chân Minh Châu: "Được chứ, tuỳ mọi người thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận