Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 188:
Chương 188:
Chân Minh Châu và Cốc gia không hề biết Bạch Viễn đang suy nghĩ những gì; nhưng dù có biết thì Chân Minh Châu cũng không quá để ý. Vì cuối cùng người một nhà Cốc Chi Tề cũng phải rời khỏi đây, nếu có thể đi theo Bạch Viễn thì chưa chắc không phải là chuyện tốt.Bởi Cốc gia cũng đang đối mặt với không ít phiền toái.Có thể nói là đôi bên cùng có lợi.Đương nhiên hiện tại Chân Minh Châu không hề biết gì cả. Cô dẫn Tiểu Tử đến toilet phòng cách vách. Cô bé chịu đựng khá lâu nên khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, nhanh chóng chạy vào toilet.Giọng Lan ca nhi lanh lảnh vang lên: "Chị ấy ngượng ngùng."Chân Minh Châu thở dài: "Do ăn phải cái gì bị hỏng sao?"Lan ca nhi lắc đầu, không biết.Chân Minh Châu xoa đầu cậu nhóc, nói: "Thật là một bé ngoan, còn nhỏ như vậy đã biết giúp đỡ chị gái."Trong ba đứa bé của Cốc gia thì Tiểu Hồng và Tiểu Tử là chị em sinh đôi; Tiểu Hồng là chị gái lại khá dạn dĩ nên thường làm mọi việc, vì thế đã khiến Tiểu Tử không cần lo lắng bất kỳ điều gì, cũng an tâm làm cái bóng của chị gái. Hơn nữa tính cách của Tiểu Tử cũng khá nhút nhát nên ít khi tự mình giao tiếp với người khác.Nhưng ngược lại cậu nhóc Lan ca nhi mới sáu tuổi gan dạ hơn nhiều.Được Chân Minh Châu khen ngợi Lan ca nhi kiêu ngạo ưỡn ngực, vui vẻ nói: "Em rất ngoan."Chân Minh Châu: "Chờ một chút chị đi tìm xem có thuốc trị tiêu chảy không, mọi người đều không sao chỉ có hai người bọn họ là bị đau bụng tiêu chảy?"Lan ca nhi gật đầu: "Các chị ấy cùng nhau làm mọi thứ."Chân Minh Châu bật cười. Trước kia cô chỉ biết những cặp song sinh có diện mạo giống nhau, nhưng cặp song sinh của Cốc gia đâu chỉ có bề ngoài giống nhau mà thói quen của bọn họ cũng rất đặc biệt.Cô nói: "Dạ dày của Lan ca nhi rất khỏe mạnh nha."Lan ca nhi nghi hoặc: "Cái gì vị ạ?"Chân Minh Châu xoa đầu cậu bé, nói: "Là dạ dày không phải vị, sau này lớn lên em sẽ hiểu. Nếu em ngoan ngoãn chị sẽ mở ti vi cho em xem, có được không?"Hai mắt Lan ca nhi sáng lên, cậu đã sớm muốn xem ti vi rồi nha. Đêm qua nằm mơ cậu đều mơ thấy mình được xem ti vi. Nhưng cha mẹ đã nói bọn họ không thể nghịch ngợm, phải ngoan ngoãn, không thể đòi hỏi quá nhiều; nên bé và hai chị vẫn luôn nhịn không dám hỏi chị xinh đẹp.Nhưng hiện tại không phải do nó hỏi xin được xem ti vi mà mà chị Chân chủ động cho phép.Cậu bé vui vẻ, đôi mắt sáng lấp lánh, hỏi: "Có thể thật ạ? Bọn em có thể xem ti vi sao?"Chân Minh Châu gật đầu: "Đương nhiên có thể, ngày hôm qua các em xem bộ phim [Cảnh sát trưởng Mèo Đen] đến tập mấy rồi?"Lan ca nhi cũng không biết, chớp chớp đôi mắt, hỏi: "Tập làChân Minh Châu: "Tập chính là sau khi kết thúc một câu chuyện sẽ vang lên bài hát, sau đó lại đến một câu chuyện mới."Lan ca nhi vò đầu, thành thật đáp: "Em cũng không nhớ rõ."Chân Minh Châu hướng về phía toilet hỏi: "Tiểu Tử, hôm qua các em xem phim [Cảnh sát trưởng Mèo Đen] đến tập mấy rồi?"Tiểu Tử có chút nhút nhát nhưng lúc này lại cất giọng to rõ trả lời Chân Minh Châu: "Tập mười, bọn em xem đến tập mười."Tiểu Tử rất muốn chạy nhanh ra ngoài, bé cũng phải xem phim [Cảnh sát trưởng Mèo Đen].Chân Minh Châu: "Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu xem từ tập mười một."Cô mỉm cười ngồi xuống, rất nhanh đã tìm được bộ phim [Cảnh sát trưởng Mèo Đen]."Khi nào xem xong thì chị lại tìm bộ phim khác cho các em xem."Lan ca nhi: "Vâng ạ."Cậu nhanh nhảu nói: "Chị chờ em một chút, em đi gọi chị cả đến đây."Rất nhanh Tiểu Hồng đã theo Lan ca nhi đến đây, không những vậy còn có Cốc Chi Tề, hắn nghiêm túc nói: "Cảm ơn cô."Chân Minh Châu: "Không cần khách khí, nếu mọi người muốn xem ti vi thì cứ đến căn phòng này, như vậy cũng không ảnh hưởng đến chị Vương thêu thùa."Cốc Chi Tề càng thêm cảm động, khom lưng cúi người chắp tay thi lễ.Chân Minh Châu bật cười: "Thật sự không cần làm như vậy."Cốc Chi Tề cũng không rời khỏi mà nhanh chóng ngồi xuống, một người cha và ba đứa con nhỏ trầm mê vào bộ phim [Cảnh sát trưởng Mèo Đen] không thể thoát ra được.Chân Minh Châu thật sự cạn lời.Cô lại đi xuống lầu thì nhìn thấy Trương Lực đang nói chuyện với Bạch Viễn.Cô cười nói: "Sự phụ à, sao anh không nghỉ ngơi một chút đi?"Bởi vì mỗi khi có thời gian rãnh rỗi Trương Lực đều sẽ chỉ Chân Minh Châu một vài chiêu thức võ công, nên đôi khi Chân Minh Châu sẽ thuận miệng gọi hắn một tiếng sư phụ, cũng có đôi khi sẽ gọi hắn là Trương thống lĩnh, nói chung là tuỳ vào từng tình huống. Hơn nữa cô cũng là một người khá tuỳ tiện, không quan tâm lắm đến cách xưng hô.Chỉ là mỗi lần Chân Minh Châu gọi hắn như vậy, Trương Lực đều có chút ngượng ngùng.Trương Lực: "Thật ra tôi vẫn ổn, không quá mệt mỏi. Hơn nữa nơi này thật ấm áp khiến tôi cảm thấy rất thoải mái."Chân Minh Châu biết hiện tại bọn họ đang đóng quân trong rừng. Mặc dù bọn họ đã cố gắng tạo cho mình một nơi ở thoải mái, nhưng ở trong rừng vào mùa đông không đơn giản chút nào.Chân Minh Châu: "Ở chỗ tôi còn một ít rượu, khi mọi người rời đi thì mang theo luôn nhé."Cô cười: "Là cá nhân tôi đưa cho anh."Trương Lực hơi đỏ mặt: "Cái này..."Chân Minh Châu: "Tôi cũng gọi anh một tiếng sư phụ mà, đây là việc nên làm."Trương Lực: "Vậy thì cảm ơn cô."Chân Minh Châu: "Khách khí cái gì chứ. Không phải anh vẫn thường xuyên chỉ điểm tôi sao?"Trương Lực xắn tay áo: "Lát nữa sau khi ăn cơm, cô ra sân đi, chúng ta tập luyện một chút."Chân Minh Châu lặng lẽ nhìn ra sân, lại lặng lẽ nhìn Trương Lực, chân thành đặt câu hỏi: "Hiện tại trời mưa, anh chắc chắn là muốn ra ngoài ngay lúc này?"Trương Lực: "Tôi không quan tâm lắm."Chân Minh Châu nhìn hắn phấn khởi, liền bật cười nói: "Vậy đợi mưa tạnh."Sau đó cô mỉm cười nói: "Sư phụ, tôi có chuyện muốn làm phiền anh."Trương Lực lập tức: "Cô cứ nói."Chân Minh Châu: "Tôi có một thùng hải sản vẫn chưa sửa sang lại, buổi chiều anh giúp tôi nhé?"Trương Lực: "Không thành vấn đề."Nhờ nhóm người Trương Lực giúp đỡ nên công việc của Chân Minh Châu đã nhanh chóng được hoàn thành. Sau khi sắp xếp hải sản xong xuôi, cô liền điều chỉnh lại nhiệt độ: "Ngày mai là có thể vận chuyển lương thực."Trương Lực ở bên cạnh lên tiếng hỏi: "Những nút này là để điều chỉnh nhiệt độ."Chân Minh Châu gật đầu: "Đúng vậy, không để đặt lương thực trong thùng lạnh được, vì thế tôi phải điều chỉnh nhiệt độ trong thùng để bên trong ấm lên. Vào mùa hè có thể dùng nó làm tủ lạnh."Trương Lực sửng sốt, nói: "Mùa hè cũng có thể lạnh sao?"Chân Minh Châu gật đầu."Đúng là một vật thần kỳ." Trương Lực kinh ngạc cảm thán.Chân Minh Châu: "Vì để vận chuyển hải sản mà, nếu không vào mùa hè hải sản sẽ bị hỏng hết. Mấy người chú Lý đúng là chấp nhất, lần này vẫn muốn đổi lương thực."
Bạn cần đăng nhập để bình luận