Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại
Chương 157:
Chương 157:
Vừa nghe được lời nói của Túc Ninh, hai vợ chồng Cốc gia lặng lẽ ôm chặt mấy đứa nhỏ, trong lòng vô cùng phiền muộn. Vốn dĩ bọn họ cho rằng thân phận của mình là phức tạp nhất, nhưng bây giờ xem ra bọn họ lại là người bình thường nhất. Không một ai trong số những người này là người đơn giản cả.Ban đầu họ nghĩ người đó là đầu bếp của quán trọ, thế nhưng dường như lại là người không dễ chọc.Túc Ninh vừa dứt lời liền nhìn về phía Chân Minh Châu, ngay sau đó xoay người trở về phòng.Chân Minh Châu: "Người này lại làm sao vậy?""Ai mà biết được."Ngược lại, Bạch Viễn đang cố gắng phân tích xem vì sao Túc Ninh lại như vậy.Ông nói: "Có thể đây là thói quen của tổ chức sát thủ, muốn giết người càng sớm càng tốt, tránh để đêm dài lắm mộng có thể đột ngột phát sinh biến cố."Chân Minh Châu: "... Thôi được, nhưng tôi thật sự không hiểu. À đúng rồi Bạch tiên sinh, không phải ông muốn để bác sĩ Vu kiểm tra thân thể sao?"Bạch Viễn nhìn về phía Vu Thanh Hàn.Mọi việc bên này đã xong, Vu Thanh Hàn bèn nói: "Để tôi kiểm tra cho ông, à nên đổi một bộ quần áo gọn nhẹ hơn."Bạch Viễn: "???"Vu Thanh Hàn: "Sao lại đứng im bất động như vậy? Nhanh đi thay quần áo nha."Vu Thanh Hàn xuất thân là bác sĩ tây y, nhưng may mắn là gia đình anh đều theo ngành y. Ba mẹ, ông bà, cô bác của anh đều làm việc trong lĩnh vực y khoa, từ thế hệ của ông nội anh đã bắt đầu theo ngành y. Gia đình hơn hai mươi người, ngoại trừ chú nhỏ là quân nhân thì những người khác đều làm trong lĩnh vực này.Cả gia đình có bác sĩ tây y lẫn trung y, còn có dược sĩ.Vì thế Vu Thanh Hàn ít nhiều cũng học được nhiều kiến thức khác nhau, xem như cũng có chút trình độ.Người tên Bạch Viễn này vừa nhìn qua không cần khám cũng biết, nét mặt như người mắc bệnh thận hư. Tuy nói Túc triều đều thích những người thư sinh vẻ ngoài văn nhã, nhưng gương mặt Bạch Viễn trắng bệch, hơn nữa có thể nhìn ra được khí sắc và tinh thần của ông cũng rất xấu.Vì thế anh quyết định sẽ kết hợp đông tây y để điều trị cho Bạch Viễn."Ông đi thay quần áo đi."Bạch Viễn: "Tôi không mang theo quần áo... Tôi mặc bộ quần áo này không được sao?"Vu Thanh Hàn nhìn thoáng qua liền có chút ghét bỏ bộ quần áo cổ trang này, cảm thấy nó rất bất tiện, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể mặc như vậy.Vu Thanh Hàn: "Minh Châu, cô lên lầu nghỉ ngơi đi, mọi chuyện dưới đây để tôi xử lý."Chân Minh Châu gật đầu: "Được."Cô cũng không khách sáo liền chạy lấy người, nếu có thể nghỉ ngơi thì ai lại muốn điên cuồng làm việc chứ.Chân Minh Châu vừa đi, Vu Thanh Hàn liền trực tiếp nói: "Trước hết tôi sẽ tiến hành kiểm tra sức khỏe tổng quát cho ông, hôm nay không thể có kết quả ngay, năm ngày sau tôi sẽ đưa báo cáo kết quả kiểm tra cho Trương Lực."Bạch Viễn: "Được."Ông chỉ thấy đại phu bắt mạch chẩn bệnh, chưa từng gặp qua tình huống như thế này.Thế nhưng, ông hoàn toàn không nghi ngờ trình độ của Thanh Hàn. Ông từng nghe Cửu hoàng tử nói qua, lúc đó ngài ấy bị thương khá nặng nhưng lại bình phục rất nhanh, Túc Ninh cũng như vậy. Có thể thấy được năng lực của thần tiên không phải là thứ mà người phàm như bọn họ có thể suy đoán."Trước tiên sẽ bắt mạch."Nguyên Tuấn: "Tôi ở lại xem có được không?"Vu Thanh Hàn: "Tùy ý cậu."Nguyên Tuấn và Trương Lực đều không đi.Vu Thanh Hàn bắt mạch: "Mạch tượng của ông vừa loạn lại rất hư nhược."Bạch Viễn gật đầu, nói: "Hầu như đại phu nào cũng đều nói như vậy. Tôi cũng đã uống qua rất nhiều thuốc bổ, xem như có còn hơn không."Vu Thanh Hàn: "Bây giờ ông duỗi tay ra để tôi lấy máu."Bạch Viễn: "???"Vu Thanh Hàn: "Tôi sẽ tiến hành xét nghiệm máu và nước tiểu, thông qua kết quả xét nghiệm và mạch tượng sẽ giúp chẩn đoán chính xác các vấn đề sức khỏe của ông."Bạch Viễn: "... Xét nghiệm máu và xét nghiệm nước tiểu là như thế nào?"Vu Thanh Hàn lấy ra ống tiêm: "Chính là ý trên mặt chữ, trước tiên tôi sẽ lấy máu của ông, sau đó ông vào toilet..."Bạch Viễn: "!!!"Sắc mặt của ông thay đổi liên tục, không khác gì vừa nhúng vào thùng thuốc nhuộm. Nét mặt có hơi vặn vẹo, sửng người, cảm thấy vừa xấu hổ lại vừa thẹn thùng.Đây là đang kiểm tra cái gì vậy?Muốn làm gì chứ!Nguyên Tuấn và Trương Lực bật cười thành tiếng.Tuy biết đây là thời khắc nghiêm túc, nhưng bọn họ vẫn không nhịn được cười ra tiếng, bả vai hai người run run.Từ trước đến nay Bạch lão sư luôn là người thanh cao, không chút cẩu thả, nói chuyện lịch sự văn nhã; đột nhiên bảo ông ấy làm những chuyện này đúng là không thể tưởng tượng được.May mắn là những thị vệ khác đều đã được sắp xếp đến nơi khác, càng may mắn hơn là Túc Ninh không ở đây, nếu không về sau ông còn mặt mũi nào gặp người khác chứ?Vu Thanh Hàn: "Chuyện này có gì buồn cười? Không phải rất bình thường sao? Kiểm tra sức khỏe tổng quát là vậy, chỉ khi có kết quả kiểm tra mới có thể xác định được cơ thể đang gặp vấn đề gì, từ đó giúp điều trị bệnh hiệu quả. Nếu chỉ bắt mạch thì khó tránh khỏi thiếu sót."Lời này không sai nhưng khó có thể làm được.Bạch Viễn gian nan hỏi một câu: "Tôi không thể không làm xét nghiệm nước tiểu được sao?"Vu Thanh Hàn: "Không được, đây là một trong những bước kiểm tra quan trọng có thể cho kết quả chính xác, ông không cần sợ thầy giấu bệnh."Bạch Viễn lặng thinh."Ở đây tôi có sẵn thiết bị, chút nữa ông cùng tôi vào phòng, cởi áo ngoài ra..."Nguyên Tuấn: "Tôi có thể theo vào nhìn thử xem...""Không được!" Vu Thanh Hàn còn chưa kịp lên tiếng, Bạch Viễn đã rống lên: "Không được, tuyệt đối không được."Ai biết còn có việc gì xấu hổ hơn xảy ra không, nên ông kiên quyết không để bọn họ đi vào.Nguyên Tuấn: Tuy hắn là Cửu hoàng tử nhưng vẫn bị đuổi ra khỏi cửa.Cửu hoàng tử: "Thật quá đáng, tôi không phải hoàng tử sao? Sao lại không xem trọng tôi chứ?"Đúng vậy, không ai để ý đến hắn.Trương Lực có lòng tốt an ủi: "Điện hạ, Bạch tiên sinh da mặt mỏng."Nói đến việc này thì Cửu hoàng tử lại muốn nói tiếp, hắn không ngờ Vu thần y còn phải kiểm tra những cái này!A!Hắn thấp giọng nói: "May mắn lúc ấy ta bị thương do đao kiếm nên không cần kiểm tra nhiều như vậy."Nếu... Hắn vừa tưởng tượng liền cảm thấy thẹn thùng, thật ra nếu ai gặp phải chuyện này đều sẽ cảm thấy ngượng.Trương Lực: "Ngài nói thử xem lúc trước Túc Ninh cũng làm xét nghiệm máu và nước tiểu sao..."Nguyên Tuấn lập tức nói: "Đi, chúng ta đi hỏi hắn thử xem."Trương Lực: "... Không cần thiết đâu?"Nguyên Tuấn trừng mắt: "Sao lại không cần? Đi, chúng ta đi hỏi một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận