Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 369:

Chương 369:
Chương 369:
Người bán hàng rong từng vào thôn bọn họ chính là người đang đứng trước mặt cô ấy. Thật ra khi nhìn thấy lương thực tinh tế như vậy nhà bọn họ đã từng hoài nghi không biết chuyện này có liên quan đến tiên nữ hay không. Nhưng cuối cùng bọn họ cũng không trực tiếp đến hỏi, dù gì thì có một số việc không phải người bình thường như bọn họ có thể suy đoán.Nhưng lần sau tiên nữ đã trực tiếp đến thôn bọn họ, còn tự mình thừa nhận có quen biết với người bán hàng rong, còn dạy thôn bọn họ một ít biện pháp làm nông, giúp cuộc sống của bọn họ khi vào mùa đông trôi qua tốt hơn. Nhờ đó mọi người đã nhận được lợi ích thật sự.Tuy nhiên bọn họ vẫn phỏng đoán người đi theo tiên nữ là người thật hay tượng đất được tiên nữ nặn ra.Dù gì bọn họ cũng đã từng nghe nói tiên nữ có thể nặn tượng đất...Không nghĩ đến hôm nay lại gặp được người này ở đây.Túc Ninh không biết cô ấy đang suy nghĩ nhiều đến vậy, chỉ nói: "Không đi vào sao? Nếu không đi vào thì tôi sẽ đóng cửa lại."Lý Quế Hoa vội nói: "Đa tạ công tử."Túc Ninh không nói gì, chỉ nhìn lướt qua mấy đứa nhỏ bên người Lý Quế Hoa.Sau đó lại nói: "Đi theo tôi."Nếu là người khác, anh sẽ không dẫn người đến phòng khách nhà chính, nhưng Lý Quế Hoa đã từng đến đó nên anh cũng không quá kiêng dè. Ngược lại bản thân Lý Quế Hoa cảm thấy rất căng thẳng, dù cô ấy đã từng đến nhà chính những cũng chỉ có hai lần đầu, những lần sau đều là nam nhân trong nhà đến đây.Cô ấy vốn là nữ nhân, trên cơ bản chỉ làm một số chuyện trong thôn, lần này thật sự không còn cách nào nên mới tự mình đến đây.Cô ấy đi theo Túc Ninh vào nhà chính, đã lâu không gặp Chân Minh Châu, vừa nhìn thấy liền muốn quỳ xuống, Chân Minh Châu lập tức nói: "Không cần làm như vậy."Cô ngăn Lý Quế Hoa lại, Lý Quế Hoa lúng túng đứng ở vị trí cửa ra vào mà không dám đi vào.Chân Minh Châu cười nói: "Chị Lý, cũng không phải lần đầu tiên chị đến đây, không cần quá câu nệ như thế, nhanh vào đây đi."Sau đó cô lại hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"Nếu không phải đã xảy ra chuyện thì cô ấy sẽ không vào núi lúc tuyết rơi dày đặc thế này. Phải biết rằng lên núi vào mùa đông còn nguy hiểm hơn mùa hè, Lý Quế Hoa là người trong núi nên không thể không biết điều này.Câu hỏi này của Minh Châu khiến hốc mắt Lý Quế Hoa đỏ bừng, cô ấy đưa tay quệt nước mắt, lần này không nhịn được liền quỳ xuống: "Tiên nữ, xin hãy cứu mấy đứa nhỏ nhà tôi."Chân Minh Châu: "Bọn nhỏ làm sao vậy?"Lý Quế Hoa lau nước mắt: "Cuộc sống của chúng tôi đã tốt hơn trước kia rất nhiều, không còn cảnh khốn cùng như xưa nữa. Nhưng dù được ăn no nhưng mấy đứa con vẫn gầy guộc, trên người không có nỗi mấy lạng thịt, được ăn no cũng như không ăn. Đặc biệt gần đây không biết mấy đứa nhỏ bị làm sao mà bị đau bụng mấy ngày liền, người trong nhà đều nói trẻ nhỏ bị như vậy là bình thường, không phải bệnh gì nặng, có thể lướt qua được. Nhưng tôi thật sự không yên tâm..."Chân Minh Châu: "Mấy bé này đều là con của chị sao?"Lý Quế Hoa: "Hai đứa này là con tôi, còn đây là em chồng tôi."Đứa bé trai lớn nhất đi theo bên cạnh cô ấy là chú em chồng, bé gái nhỏ hơn một chút là con gái cô ấy, còn đứa bé được cõng trên lưng là con trai cô ấy.Lý Quế Hoa nghiêm túc nói: "Tôi biết trong mắt nhiều người đây không phải là bệnh gì nặng. Nhưng tôi..."Cô ấy khóc lóc nói: "Khi còn bé tôi có một tiểu tỷ muội cũng bị như thế này, sau đó... người đã không còn nữa."Người khác đều nói không sao, nhưng cô ấy làm sao có thể yên tâm?Chân Minh Châu lập tức nói: "Cảm thấy không khỏe ở đâu?""Hiện tại ở chỗ tôi không có đại phu, các người chỉ có thể tạm thời ở lại đây, chờ tuyết ngừng rơi tôi mới có thể nghĩ cách giúp chị. Chỉ là các người không đến y quán khám thử sao?"Lý Quế Hoa vội nói: "Trước kia lúc bọn nhỏ không có thêm được lạng thịt nào trên người chúng tôi đã đi khám đại phu, đại phu nói không có gì đáng ngại, chỉ là thân thể có chút hư nhược mà thôi. Nhưng mấy ngày gần đây bọn nhỏ đau bụng chúng tôi vẫn chưa đến đại phu để khám, mấy ngày trước có một trận bão tuyết, đường đi bị chặn lại nên không thể lên trấn trên, trong thôn chúng tôi thì không có đại phu. Hơn nữa... trước đó đại phu đã từng nói bọn nhỏ không có việc gì, nên trong lòng tôi cũng cảm thấy yên tâm."Thật ra Chân Minh Châu không biết đại phu trong trấn là như thế nào, nhưng cô cảm thấy chỉ cần không phải là lừa gạt thì những người có thể mở y quán trong trấn hẳn là cũng có chút kiến thức. Nên không thể không nhìn ra được gì, trừ phi... thật sự không có vấn đề.Nhưng nếu không có vấn đề thì tại sao bọn nhỏ lại bị đau bụng nhiều ngày như vậy?"Cô tin tưởng trung y và tây y như nhau, không có thành kiến cũng như không phân biệt đối xử. Cô không cho rằng trung y là phản khoa học nên không dám ngắt lời, dù sao thì cô cũng không phải người học y.Cô nói thẳng: "Các người tạm thời ở lại đây, cố gắng kiên trì."Cô nhìn về phía mấy đứa bé, hỏi: "Có thể tiếp tục chịu đựng hay không?"Mấy đứa bé gật đầu.Lý Quế Hoa: "Đứa bé nhà tôi có phản ứng lớn nhất, mấy đứa lớn hơn thì khá hơn một chút."Chân Minh Châu kinh ngạc: "Càng nhỏ càng cảm giác rõ ràng sao?"Lý Quế Hoa gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận