Homestay Nhà Tôi Thông Cổ Đại

Chương 366:

Chương 366:
Chương 366:
Tiểu Thạch Đầu đang rơi vào trạng thái trầm tư, Chân Minh Châu vẫy vẫy tay trước mặt cậu: "Em đang suy nghĩ gì mà ngây ngốc ở đây vậy?"Tiểu Thạch Đầu mím môi, khẽ cười: "Em nghĩ đến những chuyện trước kia."Chân Minh Châu kinh ngạc nhìn cậu bé: "Trước kia? Từ khi nào?"Tiểu Thạch Đầu: "Là những chuyện khi còn nhỏ."Chân Minh Châu kinh ngạc: "Hiện tại em cũng chỉ là một đứa bé, làm gì có những chuyện khi còn nhỏ."Cô mỉm cười nói: "Em đó, đừng suy nghĩ nhiều, mấy bạn nhỏ suy nghĩ quá nhiều sẽ không cao lên được đâu. Em phải vui vẻ lên mới không uổng phí tâm tư của dì Triệu."Tiểu Thạch Đầu dùng sức gật đầu, cất giọng non nớt: "Em biết ạ."Lúc này Túc Ninh đã tắt bếp, anh nghiêng đầu nhìn Chân Minh Châu và Tiểu Thạch Đầu đang ngồi trong phòng khách. Không biết như thế nào, anh đột nhiên lại cảm thấy bọn họ giống như một nhà ba người. Tuy biết rõ bọn họ không hề có quan hệ gì, nhưng Túc Ninh lại không nhịn được mà khát khao như vậy.Nếu anh có thể cùng Chân Minh Châu xây dựng gia đình thì tốt biết mấy."Ăn cơm."Chân Minh Châu: "Tôi giúp anh bưng thức ăn."Tiểu Thạch Đầu : "Em sẽ dọn chén đũa."Sau khi nghe hai người bọn họ lên tiếng, cảm giác ba người một nhà của Túc Ninh ngày càng mãnh liệt hơn, khóe miệng anh cong cong."Hai người có muốn uống chút gì không?"Chân Minh Châu: "Không cần đâu, ăn cơm thôi.""Ăn cơm." Tiểu Thạch Đầu vội vàng bổ sung, như thế nào cậu cũng đều ăn không đủ a.Cả ba người đều bật cười, sau khi ăn cơm trưa, bọn họ chuẩn bị cùng nhau đi tắm suối nước nóng. Mặc dù đã có tuyết nhưng không phải lúc nào tuyết cũng rơi, nếu vào những ngày tuyết rơi thì homestay của bọn họ đã không ở đây, hiện tại thì tuyết đã ngừng rơi.Đêm qua tuyết rơi dày đặc, ba người cùng nhau đi bộ đến suối nước nóng, hiện giờ không có ai ở đây.Dù gì thì không phải ai cũng có thể tắm suối nước nóng lộ thiên.Chân Minh Châu giao Túc Ninh cho Tiểu Thạch Đầu: "Đây là lần đầu tiên chú Túc Ninh đến đây tắm suối nước nóng, em dẫn chú ấy đi thay quần áo nhé. Nếu chú ấy có gì không hiểu thì em hướng dẫn chú ấy một chút."Tiểu Thạch Đầu vừa nghe, lập tức ưỡn ngực nói: "Được ạ, cứ giao cho em, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ."Túc Ninh: "..."Chân Minh Châu mỉm cười vỗ đầu cậu nhóc, nói: "Thật ngoan."Tiểu Thạch Đầu học theo dáng vẻ của người lớn: "Chị cứ yên tâm."Chân Minh Châu mỉm cười gật đầu, cô xoay người đi vào phòng thay đồ nữ.Tiểu Thạch Đầu nhìn người đàn ông cao lớn Túc Ninh, nói: "Đi thôi chú Túc Ninh, đi theo cháu."Túc Ninh: "..."Thật là...Anh yên lặng nhìn trời, nhưng anh không nhìn nổi thằng nhóc trước mặt mình đang rất đắc ý: "Đừng sợ, cứ đi theo cháu."Túc Ninh: "Chú sợ cái gì!"Tiểu Thạch Đầu: "Đây là lần đầu tiên chú đến đây nên nhất định sẽ có chút khẩn trương."Túc Ninh: "..." Đúng là anh khẩn trương, nhưng không phải là vì lần đầu tắm suối nước nóng. Anh cảm thấy bản thân chút khó khăn. Dọc đường đi anh liên tục im lặng, lại không nghĩ đến bản thân mình bị một tên tiểu đậu đinh giáo huấn."Chúng ta sẽ để quần áo của mình trong tủ nhỏ này rồi khoá lại."Tiểu Thạch Đầu thấy Túc Ninh không nhúc nhích, bèn nói: "Chú nhanh cởi quần áo ra đi."Cậu nhóc cảm thấy vô cùng áp lực, ông chú này đúng là cái gì cũng không biết.Cậu lại đi đến cắm điện máy sưởi, bật công tắc; vốn dĩ những lúc đi cùng chú Trương Vũ và những người khác đến đây, bọn họ đều không cho trẻ nhỏ đụng vào, nhưng thấy chú Túc Ninh không biết gì cả nên cậu đành phải động thủ.Nơi này không thường xuyên được sử dụng nên tự nhiên sẽ không lắp đặt hệ thống máy sưởi, thay vào đó lại được đặt hai chiếc máy sưởi điện. Vào mùa đông nếu đến đây, lúc thay quần áo thì bật nó lên.Tiểu Thạch Đầu hướng dẫn: "Về sau nếu chú đến đây thì cứ làm tương tự như vậy."Túc Ninh ừ một tiếng, nhìn thấy tiểu gia hỏa biến thành một chú heo trần trụi, sau đó lại mặc quần bơi vào.Tiếp đến cậu nhóc lấy khăn tắm cỡ lớn trùm lên người, sau lại thay dép lê.Cậu thúc giục: "Chú nhanh lên a."Túc Ninh cũng xấu hổ thay quần áo, sau đó cũng học theo Tiểu Thạch Đầu dùng khăn tắm cỡ lớn quấn quanh người rồi đi ngoài. Chỉ là vừa đi ra ngoài liền bị một cơn gió thổi qua khiến hai người bọn họ lảo đảo, thật là lạnh quá đi.Tiểu Thạch Đầu nhanh chân chạy: "Chỉ cần xuống nước là ổn rồi."Túc Ninh nhìn cậu nhóc chỉ chạy hai ba bước đã đến bờ suối, sau đó nhảy vào trong nước. Anh đang định nói chuyện thì thấy Chân Minh Châu đi ra.Cô cũng chạy thật nhanh, miệng thì lẩm bẩm: "Lạnh quá."Chân Minh Châu cũng chạy như Tiểu Thạch Đầu rồi nhanh chóng nhảy xuống nước.Cô còn lên tiếng gọi: "Túc Ninh, anh nhanh lên."Người này không sợ lạnh sao.Túc Ninh: "Đến ngay."Anh không hề chậm trễ, theo sát cô đi đến suối nước nóng, nhưng vừa đến gần thì gương mặt anh liền đỏ lên. Chân Minh Châu mặc áo tắm một mảnh; tuy rằng bảo thủ hơn những hình ảnh trên mạng, nhưng... hai cánh tay và đôi chân trắng nõn đều lộ ra ngoài.Cô hiếm khi mặc váy, nên hôm nay ăn mặc như thế này quả thật là rất thiếu vải.Túc Ninh cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, váng đầu hoa mắt.Thật sự, một chút cũng không khoa trương, cảm giác này vô cùng rõ ràng.Anh yên lặng ngẩng đầu, sợ rằng bản thân mình sẽ chảy máu mũi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận